logo
REVIEW>> MỘT NỬA KỊCH BẢN BẠCH NGUYỆT QUANG
mot-n-a-kich-ban-bach-nguyet-quang
Tìm truyện
Donate

MỘT NỬA KỊCH BẢN BẠCH NGUYỆT QUANG

Tác giả:

Hàn Tê

Độ dài: 6

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 188

Kiếp trước, Từ La được sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ, dù cô có cố gắng thế nào cũng không thể làm hài lòng ba mẹ, không thể nhận được sự yêu thương mà em trai cô nhận được. Sau đó, bởi vì kết quả thi đại học khiến ba mẹ thất vọng về cô, cũng khiến Từ La hoàn toàn buông bỏ hy vọng với gia đình, lựa chọn kết thúc kiếp sống khổ cực đó.

Sau đó cô phát hiện bản thân xuyên sách. Tin tốt là cô xuyên đến cuốn tiểu thuyết mà bản thân yêu thích. Tin xấu là lúc cô đến, cốt truyện đã đi đến kết cục, đang tiến vào phiên ngoại.

“Trục tiên” xoay quanh nữ chính tu tiên Từ La, đại kết cục BE khiến vô số người đọc rớt nước mắt. Tất cả những nhân vật chủ chốt đều hy sinh trong trận chiến trừ ma, chỉ còn tiểu sư đệ Nguyên Uyên của nữ chính Từ Chi, và người yêu cũ cũ cũ cũ cũ của nữ phụ Chúc Đào còn sống.

Người trước vì mất đi người yêu mà một đêm bạc đầu, trở thành vị Tiên tôn nổi tiếng tam giới, người sau lại thành công thăng chức thành Ma Tôn. Điểm chung của hai vị nam chính - phụ này chính là danh xưng quả phu.

Lúc đầu, Từ La cho rằng phiên ngoại chỉ đơn giản là chuyện về hai vị quả phu này, thế nhưng kết quả lại khiến cô cạn lời. Tại sao khi cô xuyên đến cốt truyện lại trở thành thế thân bạch nguyệt quang, còn cô từ khi nào lại phải diễn cái vai thế thân này?

Tất cả Tiên môn đều cho rằng một ngàn năm chờ đợi dài đằng đẵng đã khiến cho tình yêu Nguyên Uyên tiên tôn với Từ Chi tiên tôn dần phai nhạt. Cho đến một ngày, khi Từ La - người có khuôn mặt và kiếm cốt hoàn toàn giống với Từ Chi xuất hiện. Tình yêu của Nguyên Uyên đã hoàn toàn chuyển sang người của vị thế thân này.

Hóa ra, tình yêu thiên trường địa cửu, khi thế thân xuất hiện, cũng sẽ trở thành một ánh trăng sáng treo bên hiên nhà. Thế nhưng chỉ có Từ La biết trước cốt truyện biết được, vốn dĩ “thế thân” chẳng phải như người khác nhìn thấy.

Nguyên Uyên tiên tôn cứu nàng khỏi mãnh thú, mang nàng về núi, nhận làm đồ đệ, còn không bắt nàng luyện kiếm, chẳng qua chỉ thân xác này của nàng vừa hay có thể trở thành vật chứa, cứu ánh trăng sáng trong lòng hắn.

Hắn cố gắng lưu trữ hỏa hồn của Từ Chi ngàn năm, vất vả lắm mới tìm được kiếm cốt phù hợp. Nghĩ đến việc Từ Chi sắp được sống lại, Nguyên Uyên nhìn “đồ dỏm” Từ La cũng thuận mắt hơn nhiều.

Hắn biết sư tỷ của hắn là người thiện lương, sẽ không vui nếu hắn vì để nàng sống lại mà làm hại một kẻ khác, vì vậy hắn quyết định đi tìm trong đống xác c hết một thân xác phù hợp với cái đồ dỏm kia. Không nghĩ tới, hắn bôn ba bên ngoài tìm kiếm thích hợp thân xác, Từ La lại trộm nhà của hắn.

Tiểu cô nương Từ La trước giờ đều là người kiên định, hâm mộ tình yêu chung thủy, cố chấp chờ đợi, vô cùng chán ghét sự phản bội và lừa dối. Cốt truyện viết: “Nguyên Uyên lợi dụng thể chất đặc thù của Từ La để đánh thức nữ chính Từ Chi”. Vậy nếu nàng là người cứu nữ chính thì sao? Cốt truyện kể rằng, Từ Chi sống lại mất trí nhớ, chỉ tin tưởng người đầu tiên mà Từ Chi nhìn thấy. Vậy nếu nàng trở thành người đầu tiên đó, chẳng phải nàng sẽ có được ánh trăng lóa mắt nhất thế giới này. Sau đó, nhân lúc Nguyên Uyên rời núi, Từ La liền lén trộm Từ Chi mang đi.

Từ Chi đúng như cốt truyện tỉnh lại, dù chưa có thân xác, chỉ là một bộ xương trắng, chỉ có thể dùng thần thức để giao tiếp, nàng vẫn có thể cảm nhận được một tiểu cô nương đang ôm lấy bộ xương già của mình, hai mắt đẫm lệ nói: “Tỷ tỷ, ta là muội muội khác cha khác mẹ của tỷ!”. Tiểu cô nương thực sự cho rằng nàng mất trí nhớ, nhưng nhìn gương mặt đầy nước mắt của Từ La, Từ Chi không nỡ vạch trần nàng.

Lúc bắt đầu, Từ La thật sự chỉ mang theo sự kính trọng cùng ngưỡng mộ vai chính với Từ Chi. Thế nhưng, ở chung lâu rồi, Từ La phát hiện vị Kiếm tôn này, bên ngoài lạnh lùng, rút kiếm có thể làm rung chuyển thế gian, thế nhưng tâm địa lại vô cùng mềm mại.

Từ Chi thật sự xem nàng như muội muội, đem kiếm thuật cả đời truyền thụ lại cho nàng. Nàng không học được cũng không coi thường nàng, ngược lại còn nói: “học không giỏi cũng không sao, đủ để mạnh khỏe là được, còn lại có ta.” Có lẽ, bởi vì Từ Chi như vậy mới có thể khiến Nguyên Uyên nhớ nhung, ngàn năm không quên.

Từ Chi không muốn tiên cốt của nàng, nhưng trong lòng Từ La lại dâng lên ý niệm muốn mang kiếm cốt của mình cho Từ Chi. Từ La vốn không thích luyện kiếm, một thân kiếm cốt ở trên người nàng cũng vô dụng. Thế nên, nàng chủ động liên hệ với Nguyên Uyên, còn cùng hắn bắt tay, dâng lên kiếm cốt của mình.

Vào giây phút kiếm cốt của nàng cùng Từ Chi hòa thành một thể, nàng thấy được sự đau lòng trong mắt vị tỷ tỷ hời kia của mình. Hóa ra, được người nhà yêu thương là cảm giác như thế….

Nhờ có sự chuẩn bị của Nguyên Uyên, rốt cuộc Từ La không hoàn toàn biến mất, mà trở thành một người bình thường. Từ La cảm thấy bản thân chưa bao giờ hạnh phúc như lúc này. Đáng tiếc, Từ Chi vẫn là nữ chính trong tiểu thuyết mà Nguyên Uyên cũng đã được định sẵn là nam chính của tỷ tỷ nàng. Thật đen đủi, tại sao hắn lại là hòn vọng phu si tình mà không phải một tên tra nam có thể đá đi.

Nàng chán ghét Nguyên Uyên. Hắn cũng chẳng ưa nàng.

Hắn không thể đuổi nàng đi. Nàng cũng không thể khiến hắn biến mất.

Thế nhưng ít nhất thì nương tử của ngươi vẫn là tỷ tỷ của ta, cả đời này ngươi đừng mơ có thể độc chiếm.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Quế Viên

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN