logo
REVIEW>> MỘNG HOÀNG LƯƠNG
mong-hoang-luong
Tìm truyện
Donate

MỘNG HOÀNG LƯƠNG

Tác giả:

Xuân Dữ Diên

Reviewer:

AI_Lưu Ly

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 68

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 289

Giới thiệu:

Tối hôm đó, khi Lương Phong bị Nghiêm Sâm tặng cho Thẩm Di Châu, cô đã xé nát hết những tấm hình chụp cùng với anh ta.

“Không cần cảm ơn.” Nghiêm Sâm cười rồi nói: “Nếu như sau này giàu có thì cũng đừng quên tôi.”

Lương Phong yên lặng nhìn tấm hình đang bị đốt cháy, cô nhẹ giọng nói: “Nghiêm Sâm, lúc anh c hết chắc chắn sẽ chỉ có một mình.”

Ngón tay Nghiêm Sâm vuốt bả vai cô, anh ta cũng không cảm thấy có vấn đề gì: “Mượn lời chúc tốt lành của em.”

Không lâu sau, Thẩm Di Châu cầu hôn Lương Phong.

Ngày thử áo cưới, cô bị Nghiêm Sâm chặn lại trong phòng thử quần áo.

“Thật đẹp.” Khóe mắt anh ta chứa ý cười, sau đó anh ta đưa tay sờ cằm của cô.

Giây tiếp theo, ngón tay anh ta tàn nhẫn bóp chặt, giọng nói lạnh lùng: “Thay ra!”

Đôi mắt Lương Phong lạnh lùng nhìn anh ta: “Anh coi tôi là cái gì?”

Ánh mắt Nghiêm Sâm bỗng trở nên lạnh lùng, anh ta cười rồi nói: “Em vẫn đang sống trong giấc mơ hoàng lương của mình sao? Nếu như Thẩm Di Châu biết quá khứ của em và tôi, biết mục đích chẳng tốt lành của em là muốn dựa vào anh ta để thoát khỏi bể khổ, thì em cho là anh ta sẽ cưới em sao?”

Lương Phong đưa tay cản cổ tay của anh ta, đang muốn mở miệng…

Bỗng nhiên cửa phòng thử quần áo bị người khác đá văng ra.

Đôi bàn tay mạnh mẽ không chút thương xót đánh cho Nghiêm Sâm ngã xuống đất.

Lương Phong sợ hãi nhìn Thẩm Di Châu phá cửa đi vào, mặt không còn chút máu.

“Anh đã nghe thấy hết rồi sao?”

Cả người Lương Phong lạnh run lên, nhỏ giọng hỏi.

Thẩm Di Châu rũ mắt xuống, lau sạch vết m áu trên tay, cười một tiếng: “Nghe thấy.”

Trong lòng Lương Phong như tro tàn.

Nhưng lại nhìn thấy anh dùng một bàn tay khác kéo cô vào trong lòng, nhẹ giọng nói:

“Sau này trở thành bà Thẩm rồi, không để em chịu khổ nữa.”

*

Ngày đó cô ở trong nước tiêu hết dưỡng khí, nhìn thấy anh cúi người xuống làn sóng yên tĩnh.

Vì thế, não cô như thiếu dưỡng khí mà rơi vào mớ hỗn độn.

Dễ dàng cảm thấy nghẹt thở, cái c hết, tình yêu với anh.

Trong cơn mê, cô nghe thấy tiếng hát lúc có lúc không, từng tiếng từng tiếng lặp lại bên tai cô:

“Những thứ càng đẹp tôi càng không thể chạm vào.”

“Sợ bi kịch lại lặp lại.”

… “Tôi đã trúng mục tiêu.”

Lời của bài “Dòng chảy ngầm”.

Một câu giới thiệu vắn tắt: Lãng tử bị lừa gạt, còn muốn cho không.

Nam chính: Thẩm Di Châu

***

Một mối quan hệ bắt đầu bằng sự lừa dối, lợi dụng, mưu tính sẽ chẳng thể nào bền lâu được. Tất cả đã định trước sớm tụ sớm tan, mỗi bên đạt được mục đích thì ai trở về cuộc sống riêng của người đó.

Lương Phong từng bước đi vào một giấc mộng vừa hoang đường vừa nguy hiểm.

Một cuộc đi săn với mục tiêu là người đàn ông giàu có, đào hoa bậc nhất thành phố, Lương Phong đánh cược bản thân mình với số phận nghiệt ngã, chỉ mong có thể đúng thời điểm mà rút lui không để lại dấu vết gì.

***

Nghiêm Sâm, mối nghiệt duyên của Lương Phong. Hắn đã từng là cọng cơm cứu mạng cô, kéo cô thoát ra khỏi tận cùng của nỗi bất hạnh ở những năm tháng còn niên thiếu. Để rồi sau đó cũng chính tay hắn đẩy cô vào một địa ngục khác.

Một Lương Phong yếu đuối và ngây thơ, đã từng trao đi những tình cảm cùng với sự biết ơn chân thành nhưng sau cùng cũng không hề quyến luyến mà từ bỏ người đàn ông lắm mưu mô, vì tiền có thể bất chấp mọi thứ như Nghiêm Sâm. Cô đã tưởng rằng cả đời này cũng không còn chút dính dáng gì đến hắn nữa.

Nhiều năm trôi qua, điều duy nhất thúc đẩy Lương Phong chấp nhận trở lại và trở thành nước cờ trong tay Nghiêm Sâm chính là thực tế tàn khốc, cô đã không còn bất kì con đường nào khác nữa. Thì ra không tiền, không quyền, mất cơ hội học hành tử tế, Lương Phong mãi mãi là cô bé nông thôn quê mùa chôn vùi tương lai trong nghịch cảnh.

Muốn thoát khỏi hố sâu nợ nần tăm tối một cách nhanh nhất, còn phải cứu lấy người mẹ đáng thương mà Lương Phong quý trọng nhất trên đời thì cô chỉ có thể lợi dụng Thẩm Di Châu, ông chủ nổi tiếng hào phóng, trước giờ luôn đối xử rất tốt với các nhân tình xung quanh mình.

Khi Nghiêm Sâm vạch ra kế hoạch cho Lương Phong tiếp cận Thẩm Di Châu, cô chẳng có tí phần trăm tự tin nào vào bản thân cả. Có chăng thì chỉ một lý do khiến Nghiêm Sâm đặt cược vào tính toán của mình đó là nhìn Lương Phong có nét giống với người phụ nữ từng ở bên cạnh Thẩm Di Châu lâu nhất, người mà ai cũng cho là người duy nhất anh dành tình cảm thật.

Không ngoài dự đoán, Lương Phong thuận lợi nhận được sự chú ý từ Thẩm Di Châu. Nhưng để có nhiều hơn thì không hề dễ dàng trước người đàn ông dường như nhìn thấu suốt mọi thứ bằng cặp mắt rành đời với cái đầu lý trí đến đáng sợ.

Một trò chơi thăm dò nho nhỏ diễn ra giữa hai người Thẩm Di Châu và Lương Phong.

Lương Phong quyến rũ anh, không hề che giấu ý đồ muốn tiếp cận anh, nhưng vẫn thêm vào đó chút bướng bỉnh nhằm giữ lấy sự hứng thú của anh. Cô muốn thử thách sự kiên nhẫn của anh nhưng không dám quá mạnh mẽ khiến bản thân vượt ra khỏi giới hạn chịu đựng của anh.

Thẩm Di Châu nhìn thấu tất cả. Lương Phong không phải cô gái đầu tiên dùng chút chiêu trò lấy lùi làm tiến với anh. Bên cạnh anh cũng chẳng thiếu đủ dạng phụ nữ, người tuyệt đối nghe lời phục tùng anh, người thanh cao nho nhã gục ngã trước tiền bạc và vẻ ngoài của anh.

Anh vẫn bị thu hút bởi sự che giấu vụng về của Lương Phong. Cô dường như rất sợ anh, chỉ giọng nói anh đủ sức khiến cô không thở nổi, điều đó khó có thể giả được. Nhưng dù sợ anh thì cô vẫn ép mình quấn lấy anh, chịu đựng sự xem thường của những người xung quanh mà ở bên anh.

Vì tiền ư?

Hai người hiểu rõ mục đích của đối phương, cứ thế chìm đắm vào một mối quan hệ nguy hiểm. Mà phàm là thứ càng nguy hiểm thì càng khiến người ta bị mê hoặc.

Lương Phong biết điều mà Thẩm Di Châu cần ở một người cô nhân tình là sự xinh đẹp, vâng lời và nhất mực hiểu chuyện. Một người làm bình hoa di động bên cạnh anh trong những bữa tiệc, không tức giận ghen tuông, biết vui mừng với những phúc lợi anh trao cho trong thời gian bên nhau. Đến khi hứng thú và kiên nhẫn của anh đã cạn thì cũng ngoan ngoãn mà biến mất trước mặt anh.

Lương Phong làm được, mà mục tiêu ban đầu của cô khi đến bên Thẩm Di Châu cũng chỉ là để trở thành một người như vậy mà thôi. Nắm lấy người đàn ông này dường như là một điều không tưởng, nhưng không ngờ Lương Phong cô lại thật dễ dàng dần dà trở nên tham luyến những ấm áp ngắn ngủi đằng sau ấy.

Những cái ôm nồng nhiệt, những nụ hôn cuồng si, những mơn trớn đụng chạm ve vuốt, Lương Phong không nhịn được mà mù quáng chìm vào.

Ở giữa những giây phút hỗn loạn nhất thì Lương Phong vẫn không ngừng tự cảnh cáo chính mình rằng mọi thứ đều chẳng có chút ý nghĩa nào cả, chẳng là gì với người như Thẩm Di Châu cả.

Anh có quyền nói những lời ngọt ngào đó, cô lại không được phép tin.

Những đau khổ và giằng xé của Lương Phong đến từ việc cô luôn ý thức được hạnh phúc hiện tại là tạm thời, mà cô cũng còn lâu mới xứng đáng có được nó, vì thứ cô cần phải lấy được từ anh còn quá nhiều.

Cô vẫn phải có một công việc để nuôi gia đình, cô nhất định phải kiếm được đủ tiền để đưa mẹ rời khỏi cha dượng, cô còn phải giúp Nghiêm Sâm một việc liên quan đến Thẩm Di Châu mà hắn ta yêu cầu, theo thỏa thuận ban đầu giữa họ.

Quá nhiều mưu đồ và mục đích khác khiến cho bản thân Lương Phong tự huyễn hoặc mình là một chút chân thành cô cảm nhận được đâu đó trong mối quan hệ này cũng chỉ là hư hư ảo ảo, không thể nắm bắt nổi.

Lương Phong xem mình như con thiêu thân đang lao đầu vào lửa, mà có lẽ cho đến tận lúc cháy rụi thành tro tàn cũng không biết rốt cuộc thì ngọn lửa đó đại diện cho cái gì.

Còn Thẩm Di Châu, một thương nhân tàn nhẫn trên thương trường, một người đàn ông không có niềm tin vào bất kỳ ai bởi vì đã trải qua quá nhiều lừa dối và lợi dụng. Anh thừa biết Lương Phong muốn gì ở anh nhưng không tài nào lý giải nổi tại sao anh không thể như bao lần khác, như với bao người khác mà nhắm mắt làm ngơ cho qua.

Anh ghét cái cách cô phủ sạch quan hệ giữa hai người họ trước mặt người khác. Anh khó chịu với việc cô luôn xem nhẹ những lời hứa của anh về “tương lai". Anh không thể chịu nổi khi dường như cô luôn sẵn sàng để rời xa anh không chút lưu luyến gì.

Sự mâu thuẫn và những ý nghĩ khác biệt sâu thẳm bên trong hai người dần dà tạo nên một vòng tròn cút bắt lẩn quẩn. Họ nghĩ đã hiểu nhau đã biết rõ về nhau nhưng lại không nhịn được mà mong chờ nhiều hơn từ đối phương. Để rồi khi những hiểu lầm nối tiếp khiến cho những hy vọng mỏng manh ấy vỡ tan như bong bóng nước thì cuộc tình sai lầm này cũng đi đến hồi kết…

Thẩm Di Châu và Lương Phong liệu có buông bỏ được những đấu tranh trong lòng mình, những tính toán được mất mà cho phép trái tim lên tiếng, nói ra điều mà nó thật sự muốn?

Liệu khi quá khứ đen tối mà Lương Phong che giấu tìm đến thì Thẩm Di Châu có tha thứ cho cô? Liệu khi Thẩm Di Châu tiến đến một bước thì Lương Phong có đủ dũng cảm nắm lấy tay anh?

“Mộng hoàng lương" mang đến một motip tổng tài - lọ lem không quá mới mẻ, nhưng những khía cạnh sâu sắc về tình cảm nhân vật thì rất thú vị và khác biệt. Câu chuyện đằng sau tính cách của nhân vật chính cũng được khai thác vừa vặn và tròn trĩnh.

Thậm chí đối với nam chính, mình nghĩ có thể khai thác được nhiều hơn từ hoàn cảnh cũng như tình cảm anh dành cho nữ chính, vì vẫn có một chút gì đó chưa được thoả mãn lắm nếu so sánh giữa “thời lượng" nhắc đến giữa nam và nữ chính.

Nhìn chung truyện khá hay, đọc giải trí không nặng nề suy nghĩ, chỉ cần biết còn yêu sẽ về bên nhau là hạnh phúc rồi hehee

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Sapoche - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN