logo
REVIEW>> MỖI ĐÊM TÔI ĐỀU TẨY NÃO NHÂN VẬT PHẢN DIỆN BỆNH HOẠN
moi-dem-toi-deu-tay-nao-nhan-vat-phan-dien-benh-hoan
Tìm truyện
Donate

MỖI ĐÊM TÔI ĐỀU TẨY NÃO NHÂN VẬT PHẢN DIỆN BỆNH HOẠN

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 17

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1087

Đồng Thanh Duyệt lúc đang ngồi trên máy bay có đọc một cuốn tiểu thuyết. Trong đó nhân vật cô thích nhất không phải nam chính hay nam phụ mà là nhân vật phản diện mắc bệnh cố chấp chiếm hữu - Lục Tinh Trầm.

Trong nguyên tác, Lục Tinh Trầm và Huy Thanh Duyệt từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, tình cảm sâu nặng. Sau đó năm mười tuổi ấy được hai nhà nhận nuôi, vẫn như cũ trở thành hàng xóm của nhau, thời gian trôi đi, có thể nói là thanh mai trúc mã.

Đáng tiếc, Huy Thanh Duyệt yêu một vị trúc mã trời giáng khác, là nam chính trong nguyên tác Lâm Mặc Nhiên.

Lục Tinh Trầm đối với Huy Thanh Duyệt thích giống như mạng, làm sao chịu buông tay.

Huy Thanh Duyệt càng vì Lâm Mặc Nhiên mà hy sinh, hạt giống bệnh hoạn trong lòng của Lục Tinh Trầm càng sinh trưởng nhanh chóng, cho đến khi cái loại thích này đã gần đến điên cuồng và không cách nào khống chế được. Anh ta cố chấp giam cầm Huy Thanh Duyệt.

Trải qua một loạt chuyện, Huy Thanh Duyệt cuối cùng cũng không chịu đựng được, mang theo ý hận ngập trời mà tự sá t chế t đi.

Sau đó máy bay của Đồng Thanh Duyệt không may gặp tai nạn, cô xuyên vào cuốn sách này, thay thế thành đầu quả tim của Lục Tinh Trầm, trở thành cô gái bị Lục Tinh Trầm giam cầm hai năm nay.

Đồng Thanh Duyệt đau đầu, xuyên vào cái gì không xuyên, lại xuyên thành người phụ nữ mà vị phản diện bệnh hoạn kia thích.

Tuy rằng các chi tiết trong nguyên tác không đề cập, nhưng đối với vị phản diện bự siêu cấp này mà nói, uy hiếp duy nhất của anh ta chính là cô, sau khi cô chết, anh ta như nổi điên, ra sức đấu với nam chính, cuối cùng dẫn tới kết thúc BE.

Đồng Thanh Duyệt rất đau lòng cho nhân vật Lục Tinh Trầm, nhưng bây giờ cô càng đau lòng cho chính mình hơn.

Đến khi nhìn thấy nhân vật phản diện kia, Đồng Thanh Duyệt cảm thấy cực kỳ sợ hãi, cái loại cảm giác sợ hãi dường như đã khắc sâu vào trong xương tủy.

Người đàn ông trước mắt rất nguy hiểm.

Lúc đọc tiểu thuyết, Đồng Thanh Duyệt nghĩ là: “Nếu tôi là người phụ nữ mà Lục Tinh Trầm thích, thì tôi nhất định sẽ tiếp thu ý tốt của anh ấy, cái gì liên quan tới nam nữ chính tất cả đều tránh ra cho tôi. Dù sao Lục Tinh Trầm đáng thương như vậy, giơ tay nhấc chân đều vô cùng mị hoặc người khác, tuy rằng ở trước mặt người ngoài cái bệnh hoạn của anh ta cũng không biểu lộ ra ngoài, nhưng nếu anh ta có bệnh, thì cũng chỉ bởi vì quá mức thích.”

Nhưng thật sự sau khi xuyên tới đây, cảm giác sợ hãi đã in hằn trong lòng nguyên chủ khiến cô đối với Lục Tinh Trầm nhìn thôi cũng thấy sợ. Vì vậy, mỗi ngày cô đều phải nghĩ cách làm sao đối phó với tên phản diện bệnh hoạn này.

Còn chưa kịp nghĩ ra hướng giải quyết, thì Đồng Thanh Duyệt bỗng nhận được tin, Lục Tinh Trầm xảy tai nạn ngoài ý muốn bị mất trí nhớ, chỉ nhớ rõ khi còn nhỏ mình rất dính lấy cô…

Nghĩ đến nhân vật phản diện trong nguyên tác kia là một tên bệnh kiều phúc hắc, nhưng bây giờ lại ở trước mặt cô làm chó con chăm chút tỉ mỉ, hơn nữa chỉ nghe lời một mình cô.

Đồng Thanh Duyệt quyết định cho anh! Tẩy! Não!

***

Nếu bạn là người đọc dễ tính thì mình nghĩ bạn nên đọc đến đây thôi. Còn nếu bạn là bạn đọc lâu năm, hay khá khó tính thì bạn hãy đọc tiếp.

Dưới đây hoàn toàn là ý kiến cá nhân của mình về truyện. Bởi vì là ý kiến cá nhân nên chỉ có giá trị để tham khảo, không thể đánh giá chính xác được hoàn toàn giá trị của truyện.

Đầu tiên thì cho phép mình gửi lời cảm ơn và xin lỗi đến tác giả Phượng Lê Bách Hương Quả cũng như bạn editor đã dịch bộ truyện này.

Trước khi đọc truyện mình có thấy ghi chú của editor đây là truyện đầu tay của tác giả, nên mình cũng xác định là không hy vọng gì nhiều rồi. Nhưng thật sự mình cảm thấy rất thất vọng.

Bởi vì tác giả mới viết nên tay bút có vẻ khá yếu. Motip truyện không có gì mới mẻ. Nội dung lòng vòng thiếu logic, dứt khoát.

Những mâu thuẫn trong truyện rất luẩn quẩn, tác giả lồng ghép giải thích nhiều lần nhưng càng giải càng rối.

Truyện chỉ có mười bảy chương nhưng để diễn tả mâu thuẫn giữa nam nữ chí và lý do xuất hiện đã tới 13, 14 chương. Sau đó mấy chương còn lại là giải quyết mâu thuẫn nhưng nó hời hợt đến không thể hời hợt hơn.

Tuyến tình cảm của nam nữ chính ít đến đáng thương. Kết truyện cực kỳ vội vàng, diễn biến tâm lý nhân vật xây dựng rất mờ nhạt. Với mình đọc truyện là để thư giãn, không nên quá khắt khe, nhưng thật sự truyện này mình không thấy có một điểm sáng nào để khen cả.

Trên đây là tất cả những ý kiến cá nhân của mình về truyện. Mình biết gu truyện của mỗi người mỗi khác, cũng có thể do mình đọc nhiều truyện có motip tương tự rồi nên khá khắt khe. Nếu bạn nào cảm thấy mình dễ tính hơn thì có thể đọc thử.

____

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN