logo
REVIEW>> MẸ KẾ CỦA CÔNG CHÚA BẠCH TUYẾT
me-ke-cua-cong-chua-bach-tuyet
Tìm truyện
Donate

MẸ KẾ CỦA CÔNG CHÚA BẠCH TUYẾT

Designer:

AI_Bích Sơn

Độ dài: 100

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 561

Mọi chuyện trong đời người khó có khả năng viên mãn, đôi khi hạnh phúc và bất hạnh, chẳng qua chỉ là cách chính bản thân chúng ta đối đãi và lựa chọn mà thôi.

*

Đây là câu chuyện về cuộc đời một nhân vật ác trong truyện cổ tích đã được lưu truyền hàng trăm năm nay, để cảm nhận câu chuyện này, mình nghĩ các bạn nên tạm quên đi cốt truyện vốn đã ăn sâu trong kí ức kia, đồng thời đón đọc câu chuyện này ở một góc nhìn khác.

Truyện mở đầu khi kể về cuộc sống hàng ngày đầy chật vật của Agatha - cô công chúa ở một quốc gia nọ. Công chúa thì hẳn là nên sống trong nhung lụa và sự quyền quý, nhưng Agatha thì lấm lem bụi bặm khi phải lăn lộn ở trên chính quê hương mình.

Phụ vương qua đời từ trước khi nàng được sinh ra, tham vọng quyền lực đã lấn át tình thân, khi nàng và mẫu thân bị chính người chú ruột đuổi ra khỏi cung điện, lưu lạc và sống cảnh bần hàn trong vườn táo.

Bất hạnh của cuộc đời lần lượt tước đoạt hết người thân này đến người thân khác của nàng, để rồi khi nàng còn là một thiếu nữ nhỏ bé yếu ớt, người mẹ bệnh tật cũng rời bỏ, để nàng phải cô đơn lay lắt trên cõi đời nguội lạnh.

Bầu bạn với nàng ngày qua ngày không phải là con người với hơi thở ấm nóng, hình dáng bé nhỏ nhưng tựa như chứa đựng sức mạnh vô hình, chiếc gương bí ẩn nàng giữ gìn cẩn thận. Từ ngày mẹ qua đời và kể cho nàng biết, rằng đây là báu vật tổ tiên lưu truyền, một di vật thuộc về một quốc gia bí ẩn, nơi ấy là thế giới muôn hình vạn trạng của phép thuật nhiệm màu và những tấm gương soi.

Agatha sẽ chẳng bao giờ ngờ được, rằng chiếc gương nhỏ bé mà nàng nâng niu trong tay bầu bạn kia, ẩn chứa bên trong là một người đàn ông bí ẩn. Ban đầu hắn chỉ cảm thấy vô vị khi phải lắng nghe những tâm sự của nàng một cách bị động. Thời gian thấm thoát trôi qua, sự tò mò xen lẫn thích thú khiến hắn tự mình bộc lộ. Isolde tự mình lộ diện, để Agatha biết rằng, nàng không hề cô đơn, dù chưa từng giao tiếp, nhưng cả hai ngầm nhận biết sự hiện hữu của nhau trong cuộc sống của mỗi người.

Vô tình quen biết Bạch Tuyết, biết được thân thế của nàng ta, đi theo từng sự dẫn dắt của số phận, Agatha bước đến quốc gia của Bạch Tuyết trong sự mơ hồ và giản đơn.

Mơ hồ là bởi, với Agatha mà nói Bạch Tuyết vẫn chỉ là một cô bé xinh đẹp và đáng yêu, dù cho người khác nói nàng ta là yêu nữ mang trái tim lạnh lùng, độc ác, Agatha vẫn chẳng may may đặt nặng suy nghĩ về việc này.

Agatha dung dị và bộc trực, nàng nhấc một bước làm hoàng hậu quyền quý hoàn toàn với mong ước, rằng một ngày được ở bên cạnh Bạch Tuyết thì nàng sẽ có thêm một ngày được bảo bọc, che chở và dạy dỗ Bạch Tuyết theo con đường thiện lành.

Tình yêu tồn tại ở nhiều hình dạng và trong nhiều mối quan hệ, giống như thứ tình cảm đơn sơ mà Agatha yêu thương Bạch Tuyết, hơn ai hết, nàng hiểu một đứa trẻ thiếu thốn tình thương sẽ cảm thấy đau khổ như thế nào. Vậy nên Agatha giữ trọn vẹn lời hứa với quốc vương - cha của Bạch Tuyết, nàng sẽ dùng mọi cách để Bạch Tuyết có thể trưởng thành và đứng vững trên đôi chân nàng ta, dù phải đối mặt với các thế lực đen tối, những con người lòng dạ hơn rắn rết, những sự thù hằn luôn chực chờ hàng ngày hàng giờ hãm hại Bạch Tuyết.

Để bảo vệ Bạch Tuyết - một cô con gái riêng của người chồng trên danh nghĩa, Agatha bỏ ngoài tai hết thảy những lời đàm tiếu xấu xí, với nàng, những lời nói này chẳng qua chỉ như cơn gió nhẹ thoảng qua tai, hoặc như giọt nước từ cơn mưa rào, chẳng mấy chốc rồi chúng cũng sẽ tan biến. Điều khiến cho Agatha đau khổ nhất lại chính là cơn thù hận từ chính Isolde dành cho Bạch Tuyết.

Chu toàn hạnh phúc cho hết thảy mọi người trong các mối quan hệ, vốn là một việc khó xử bậc nhất trên đời này, một cô gái mang nhiều tâm tư sâu kín như Agatha, liệu có thể xử lý hài hòa và có cái kết viên mãn?

*

Đây là lần đầu tiên mình đọc thể loại đồng nhân, nhân vật chính lại là những nhân vật quá đỗi thân thuộc trong ký ức, từ những chương đầu của truyện, những tình tiết lạ lẫm nhưng lại logic một cách thần kỳ, đã dẫn dắt người đọc đi từng bước chầm chậm, chung nhịp sống với cô công chúa Agatha nghèo khó - người sau này đã trở thành mẹ kế hữu danh vô thực của Bạch Tuyết.

Câu chuyện lồng ghép nhiều yếu tố, đưa ra các tình tiết để câu chuyện cổ tích ngày xưa được trở nên rõ nét hơn, bằng một lối miêu tả hướng thiện, những nhân vật trong câu chuyện này đều có câu chuyện riêng, lý giải cho tất cả hành động của họ, dù hành động là ác nghiệt, nhưng người đọc sẽ không cảm thấy chán ghét, mà ngược lại, chúng ta sẽ có cái nhìn đồng cảm thấu hiểu hơn cho các nhân vật.

Ở đầu truyện, người đọc sẽ thấy được hình ảnh một cô gái trẻ, đơn thuần xuất phát từ tình thương và sự đồng cảm cho hoàn cảnh, Agatha tự nguyện bước vào một cuộc hôn nhân không tình yêu nam nữ nhưng tràn đầy tình mẫu tử. Nàng thương cho một cô bé thiếu vắng tình yêu dịu dàng của mẹ, nguyện bù đắp, ở bên cạnh san sẻ niềm vui nỗi buồn cùng Bạch Tuyết.

Vậy nên sau này, khi Isolde - người kế thừa của vương quốc gương, là kẻ thù truyền kiếp với Bạch Tuyết, đồng thời là người mà Agatha trao trọn trái tim bộc lộ sự thù hận. Agatha đã đau đớn khi phải đứng giữa sự lựa chọn, nghiêng về tình yêu với Isolde, vẹn toàn cho mong ước cuộc đời hắn - g iết c hết công chúa Bạch Tuyết để trả thù cho mẹ hắn, hay là bỏ mặc hắn, một lòng trung thành với lời hứa của cha Bạch Tuyết, giữ vững niềm tin mà Bạch Tuyết dành cho nàng.

Câu chuyện tuy không chứa quá nhiều tình tiết vĩ đại, đao to búa lớn, nhưng lại ý nghĩa khi giúp con người nhận ra rằng, đừng bao giờ nhân danh tình yêu để ép buộc một người khác làm trái lương tâm của họ, tình yêu nên dùng tình yêu để đối đãi, bất kỳ sự hận thù nào rồi cũng sẽ trở nên mềm yếu và thua bởi tình cảm chân thành.

___

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN