logo
REVIEW>> MẬT ĐÀO
mat-dao
Tìm truyện
Donate

MẬT ĐÀO

Reviewer:

AI_Anh Đào

Độ dài: 83

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 280

Con người ta là thế, chỉ đến lúc mất đi rồi mới nhận ra được rằng người ấy quan trọng với mình đến mức nào.

Đến khi Quả Đào kia biến mất hoàn toàn khỏi cuộc sống của Trình Quý Hằng, anh mới muộn màng phát hiện ra cô rất quan trọng đối với anh, còn quan trọng hơn cả mạng sống của chính mình nữa.

Chỉ vì sự dửng dưng vô tâm, tưởng rằng cô sẽ chẳng bao giờ rời xa mình mà anh đã hoàn toàn đánh mất cô.

Ấn tượng ban đầu của anh về Đào Đào, đó là cô thật sự rất xinh đẹp. Đẹp mà không điệu, ngọt mà không ngấy, ngắm mãi không chán. Vẻ mặt ngây thơ và linh hoạt, hoàn toàn không nhiễm bụi trần, rất khó để khiến trong lòng người ta nảy sinh thù địch và chán ghét với cô.

Song thường thì gương mặt ngây thơ mới khiến người ta phải càng thêm đề phòng.

Anh không bao giờ tin rằng sẽ có những điều tốt đẹp xảy ra trên thế giới này, mà nếu có cũng là để che đậy sự thật xấu xa.

Thế giới của anh đầy rẫy những âm mưu thù địch, chính anh cũng bị người ta hại mới phải nằm viện thế này, sao cô có thể là người tốt được?

Chịu vất vả nhọc nhằn chỉ để giúp một người xa lạ không quen biết? Trên đời này thật sự có kẻ đần độn đến vậy sao?

Thế nhưng, Đào Đào lại chính là một người như thế.

Cô luôn đối xử tốt với người khác và hướng về phía ánh sáng, chưa bao giờ nghĩ về mặt tối của bản chất con người. Nội tâm của cô rất trong sạch, dường như chưa bao giờ bị thế giới tà ác này nhiễm bẩn, là một cô gái được nuôi dưỡng bằng tình yêu thương.

Dù cho cô có một gia đình không trọn vẹn, chỉ còn lại vỏn vẹn hai bà cháu nương tựa nhau sống qua tháng ngày, nhưng ánh mắt cô vẫn ngập tràn niềm tin và hy vọng.

Quả Đào này thật sự rất ngốc, thế giới màu hồng của cô hoàn toàn khác hẳn với hai gam màu đen trắng bấy lâu nay của anh. Cô khiến anh cực kỳ muốn biết sự ngây thơ và tốt bụng của cô có sức chịu đựng lớn đến đâu. Anh cũng muốn biết, sao cô có thể sống ngây thơ như vậy?

Ban đầu, anh hoàn toàn xem cô như là một trò tiêu khiển, anh coi thường sự ngây thơ sạch sẽ trong thế giới của cô. Anh dùng hành động cho cô thấy thế giới trần trụi, bày mưu tính kế để cô dần buông bỏ ánh trăng sáng mà cô thầm thương trộm nhớ bấy lâu nay.

Thế nhưng mọi thứ càng ngày lại càng vượt quá tầm kiểm soát. Thứ mà anh coi thường nhất giờ đây anh lại muốn độc chiếm nó, lại không kiềm chế được việc bản thân tự tay bảo vệ sự ngây thơ ngốc nghếch của Đào Đào.

Cô luôn có thể tạo ra hết ngoại lệ này đến ngoại lệ khác trong cuộc đời anh. Ngay cả anh cũng không thể hiểu nổi chính mình, anh dung túng cho cô, đau lòng vì cô, thậm chí còn suy nghĩ nếu bà nội cô không còn trên đời, anh sẽ mang cô về Đông Phụ, chăm sóc cô cả đời này.

Nhưng sự thật thường rất phũ phàng, điều không may đó lại xảy ra trên người cô gái bé nhỏ. Bà nội Đào Đào đột ngột qua đời, bỏ cô ra đi mãi mãi. Ngay chính thời khắc cô suy sụp nhất, thì Trình Quý Hằng lại luôn ở bên cạnh giúp đỡ cô.

Anh dẫn cô thoát khỏi cô đơn và tuyệt vọng, tiếp thêm sức mạnh để cô dũng cảm đối mặt với hiện thực. Anh thành công thay thế tên mình trong trái tim Đào Đào, thay vì chàng trúc mã Tô Yến cô thầm thích bao lâu nay.

Thấy cô ngày càng ỷ lại mình, Trình Quý Hằng lại càng thêm lo lắng. Đã bao lần anh cố gắng cùng cô phân rõ giới hạn, không muốn thế giới hỗn loạn của mình ảnh hưởng tới cô, nhưng lý trí vẫn không thể thắng nổi con tim đang đập loạn nhịp.

“Em theo anh đi.”

Cuối cùng, anh đã thật sự hái Quả Đào kia xuống.

Song dù có đắm chìm cách mấy, vẫn sẽ có một ngày anh phải quay trở về. Quay về cuộc sống trước kia, trả thù những kẻ đã làm hại mình và gây ra cái c hết của mẹ.

Sau khi giải quyết ổn thoả, anh sẽ rước Quả Đào về, cùng cô sống một cuộc sống vui vẻ không âu lo.

“Chừng nào anh mới có thể trở về?”

“Nhiều nhất là hai tháng.”

“Nhà anh ở đâu?”

“Tây Phụ.”

“Chỗ nào Tây Phụ.”

“Số 36, đường Thủy Khố, khu Đông Sơn, Thành phố Tây Phụ.”

Chỉ là anh không ngờ, những câu nói đối phó trước lúc đi xa của anh cô lại khắc sâu vào trong lòng, ghi nhớ từng chút một. Mà anh lại nói dối cô, còn vô tâm đến mức đến đón cô trễ hơn hai tháng.

Anh cho rằng cô sẽ không bao giờ rời xa mình, vậy nên anh mới nhẫn tâm cho cô ở vị trí thứ yếu để đi xử lý những việc mà bản thân cho là quan trọng, nhưng anh chưa từng nghĩ tới việc cô sẽ thu hồi lại tình yêu ấy.

Cuối cùng anh khi quay trở về chốn cũ, cảnh vẫn còn đó mà người đã ra đi.

“Dưới gốc cây bồ đề trơ trụi có ba bóng người, một người đàn ông, một nhà sư và một chú tiểu.”

“Chú tiểu ngây thơ không hiểu gì.”

“Vị hòa thượng già thương xót.”

“Còn người còn lại đã đánh mất cô gái mà anh yêu nhất.”

Thấm thoát đã bốn năm trôi qua, thời gian kia đủ để gột rửa một Đào Đào yếu đuối năm nào trở nên mạnh mẽ, nhưng lại không thể làm một Trình Quý Hằng ngưng thôi nuối tiếc nhớ thương.

Trong suốt bốn năm anh không cho phép bản thân dù chỉ một ngày để nghỉ ngơi, vì một khi anh ngừng làm việc thì hình bóng Đào Đào lại bất giác xâm chiếm. Sau đó anh sẽ cảm thấy đau tim, không chỉ đau ở tâm lý mà còn đau về thể xác, như thể có ai đó đâm một nhát dao vào tim anh, đau đến nỗi không thể chịu đựng được.

Anh chưa bao giờ ngưng kiếm tìm Quả Đào, nhưng lần nào cũng tay không mà về, điều đó khiến anh ân hận tự trách không thôi.

Ngỡ rằng nhân duyên của hai người giờ đây đã tận, chuyện trôi qua đã không thể vãn hồi, ngờ đâu ông trời lại quay xe cho Trình Quý Hằng thêm một cơ hội. Anh tình cờ gặp lại Quả Đào của mình ở một siêu thị, lại càng bất ngờ hơn khi biết cô sinh cho anh một thiên thần nhỏ.

Một cô bé có gương mặt giống hệt anh.

Thế nhưng tình cảm cô dành cho anh giờ đây đã nguội lạnh, mà chàng trúc mã cô từng yêu thích khi xưa lại xuất hiện trước anh một bước, có vẻ như rất thân thiết với mẹ con họ. Giờ anh phải làm thế nào mới có thể khiến cho tình cảm của hai người trở lại như xưa?

Dù cục diện trước mắt có nhìn thế nào cũng thấy bế tắc, nhưng anh tuyệt đối không từ bỏ.

Anh nhất định phải làm cho Đào Đào yêu mình lại từ đầu mới thôi.

Mình rất thích những câu chuyện motif có baby, và “Mật đào” là một trong số những bộ truyện theo mình là khá dễ thương và đáng đọc. Tuy cốt truyện không mới nhưng bé bánh sữa dễ thương cùng motif “vả mặt truy thê” vẫn khiến mình bị bánh cuốn theo mạch truyện.

Vậy hành trình truy thê của Trình Quý Hằng diễn ra như thế nào? Cách anh loại bỏ tình địch và khiến Đào Đào cùng con gái quay về bên mình ra sao, mọi người cùng nhảy hố để biết thêm chi tiết nhé!

___

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: The Atlamtis

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN