logo
REVIEW>> LIỄU CHU KÝ
lieu-chu-ky
Tìm truyện
Donate

LIỄU CHU KÝ

Độ dài: 181

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1098

Thổ phỉ trên núi Ngưỡng Sơn luôn là cái dằm trong tim thánh thượng. Hoài Dương vương Thôi Hành Chu nhận mệnh đế vương đến Ngưỡng Sơn dẹp loạn.

Cứ nghĩ chỉ là một đám ô hợp, chắc chẳng nhấc lên nổi sóng gió gì, không ngờ thủ lĩnh Lục Văn của đám thổ phỉ này lại có tài điều binh khiển tướng, cực kỳ am hiểu kế giương đông kích tây, đánh du kích, đánh với quân triều đình đến bất phân thắng bại.

Đối với Lục Văn, Thôi Hành Chu biết không nhiều, nhưng khi đó diệt phỉ, trong lòng Hoài Dương vương ngược lại là sinh ra tâm chung chí hướng, cùng tiếc nuối "Vì sao quân làm tặc".

Tặc tử kia mặc dù không đi đường ngay, nhưng là nhân tài hành quân hiếm có. Ba phen mấy bận đẩy đại tướng đắc lực của chàng vào tuyệt cảnh.

Hoài Dương vương vốn không để lũ ô hợp này trong mắt, thế nhưng thuộc cấp ăn thiệt thòi lại kích thích lòng háo thắng trong Thôi Hành Chu. Hoài Dương vương quyết định tự mình ra trận chỉ huy, sai người đào hố, thiết lập bẫy rập, tỉ mỉ từng bước từng bước, cuối cùng cũng đánh tan đám phỉ tặc phách lối, dẹp yên ổ trộm cướp.

Sau khi Ngưỡng Sơn thua trận, thủ lĩnh Lục Văn lại không rõ tung tích.

Còn Hoài Dương vương, mặc dù đánh một trận thắng lợi vẻ vang nhưng dường như không hề hả giận chút nào, vẫn treo giải thưởng kếch xù truy nã Lục Văn, quyết không cho hắn một con đường sống!

Ngoài ra Thôi Hành Chu cũng muốn nhìn xem kẻ khi trước cùng mình đánh lên đánh xuống rốt cuộc là dạng người thế nào. Vì cớ này chàng mới không sợ phiền phức mà an bài quân cờ Liễu Miên Đường bên người.

Hoài Dương vương Thôi Hành Chu vốn là người lạnh lùng, tàn nhẫn, trước nay chưa từng thương hoa tiếc ngọc, cũng chẳng gần gũi nữ nhân.

Lúc chàng gặp Liễu Miên Đường, nàng bị ném vào trong nước. Nếu không phải Thôi Hành Chu đang trên đường vào kinh báo cáo vừa hay gặp được, vớt nàng lên thì nữ tử này đã làm mồi cho cá ăn rồi.

Chẳng ngờ nữ tử Liễu Miên Đường này sau khi được chàng cứu lại mất đi ba phần trí nhớ, những chuyện xảy ra mấy năm gần đây quên sạch không còn một mảnh. Chẳng những thế nàng còn nhận nhầm chàng là phu quân của mình.

Thôi Hành Chu vốn chẳng để tâm. Về sau có bộ hạ đã quy hàng của Lục Văn nhận ra, nữ tử này là thê tử mà Lục Văn sủng ái, khi ấy mới khiến cho Thôi Hành Chu tự mình hỏi đến, cứu chữa một phen, rồi đưa nàng về Linh Tuyền trấn.

Liễu Miên Đường vốn là tiểu thư nhà quan, gia đạo sa sút, bị phụ thân ép gả cho phú thương họ Thôi trong kinh. Nhưng chẳng may nửa đường đưa dâu lại gặp cướp, bị bắt lên núi làm áp trại phu nhân của Lục Văn.

Nữ tử mỹ mạo nhường này, nếu không phải do chạy nạn thì Lục Văn hẳn là không nỡ vứt bỏ nàng. Ôm tâm tư như vậy, Thôi Hành Chu cảm thấy quân cờ Liễu Miên Đường này cần lưu lại. Ngay cả thân phận quan nhân nương tử tại phố Bắc cũng phải duy trì. Vì thế chàng liền mua một trạch viện ở trấn Linh Tuyền, tự mình đóng giả làm vị phu quân họ Thôi nhà phú thương của nàng.

Thế nhưng người tính không bằng trời tính, một nước cờ sai kéo theo cả bàn cờ hỏng. Có lẽ từ lúc bắt đầu Hoài Dương vương Thôi Hành Chu cũng không ngờ được mình chỉ sắp đặt một quân cờ thôi cuối cùng lại đặt nàng vào tận tim mình, còn cam nguyện quỳ gối trước mặt nàng nữa.

Liễu Miên Đường là một cô nương vô cùng xinh đẹp, dịu dàng như trăng sáng lại nồng nàn như hoa xuân. Vốn tưởng chỉ là một cái bình hoa nhưng sau nhiều ngày ở chung Thôi Hành Chu phát hiện ra so với nhan sắc thì nàng còn một thân tài hoa đầy mình nữa. Chẳng biết từ bao giờ từng cái nhíu mày, từng nụ cười của nàng đã bắt đầu vấn vương trong lòng chàng.

Chỉ là còn chưa đợi Thôi Hành Chu thông suốt, chàng đã bị đế vương ép đi bình định Kim Giáp Quan. Kim Giáp Quan hiện giờ nguy hiểm trùng trùng, một đi không về, lúc đưa tiễn các tướng sĩ, thân nhân của họ đều mặc bạch y, đưa minh tang.

Hoài Dương vương quyết định bỏ qua cho Liễu Miên Đường, cũng cho nàng đủ bạc vàng để nàng rời đi sống vô lo vô nghĩ.

Cổ nhân nói không sai, lâm nguy mới thấy rõ lòng người. Vào lúc tất cả mọi người đều xa lánh, tránh chàng như tránh tà thì lại có người ngốc nghếch đến mức từ bỏ hết thảy phú quý bình an mà chạy đến bên chàng muốn đồng hành cùng chàng trên con đường tuyệt cảnh này.

Một bó mùa xuân chớm nở

Một chén mùa hạ đầy sao

Một mảnh mùa thu đong đầy

Một hơi thở mùa đông trắng xoá…

Thế là Liễu Miên Đường đã bước vào tim của Hoài Dương vương Thôi Hành Chu như thế.

Đọc đến đây mình những tưởng tiếp sau sẽ là cuộc sống ngọt ngào của hai người họ, chẳng ngờ những gì trải qua mới chỉ là bắt đầu, hố lớn thật sự vẫn còn ở đằng sau.

Hóa ra thân phận thật của Liễu Miên Đường lại chính là Lục Văn thủ lĩnh của đám thổ phỉ Ngưỡng Sơn mà Thôi Hành Chu vẫn đang treo thưởng tìm kiếm. Năm đó nàng bị phụ thân ép gả cho Thôi gia, bèn tương kế tựu kế nhờ cữu cữu đóng giả thổ phỉ cướp nàng đi, sau đó lại to gan tự mình thành lập sơn trại, trở thành thủ lĩnh thổ phỉ luôn.

Chỉ là loanh quanh một hồi, hai người vốn là kẻ thù một mất một còn cuối cùng lại trở thành đôi phu thê ân ái, cử án tề mi.

Quả là thiên hạ rộng lớn chuyện nào cũng có thể xảy ra.

“Liễu Chu Ký” là một câu chuyện ngọt ngào xen lẫn hài hước hóm hỉnh. Nửa đầu chuyện là quá trình nam nữ chính dây dưa bồi đắp tình cảm, nửa sau là quá trình họ đồng tâm hiệp lực giải quyết những tranh đấu.

Cốt truyện được tác giả xây dựng vô cùng khéo léo, đầy đủ cả mâu thuẫn lẫn cao trào, diễn biến tâm lí nhân vật cũng được tác giả tỉ mỉ xâu chuỗi, nam có nhu, có cương, nữ thông minh, lanh lợi. Nói chung mọi thứ trong truyện đều đạt đến một mức độ hợp lý, vừa đủ gây hứng thú, vừa đủ để yêu thích.

Hiện tại, truyện đã được chuyển thể và đang trong quá trình quay phim với nam nữ chính là Trương Vãn Ý và Vương Sở Nhiên, dự kiến sẽ sớm hoàn thành, thật sự khá mong chờ.

____

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN