logo
REVIEW>> LAST GAME
last-game
Tìm truyện
Donate

LAST GAME

Tác giả:

Shinobu Amano

Reviewer:

AI_Lưu Ly

Designer:

AI_Nha Thanh

Thể loại:

Manga,

Xuất bản

Độ dài: 56

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 123

Tóm tắt:

Yanagi! Giàu có! Thông minh! Đẹp trai! Luôn là tâm điểm của các cô gái! Cậu luôn đứng nhất ở mọi vị trí! Cho đến một ngày... Kujou, cô gái nhà nghèo, ít nói xuất hiện, cướp mất vị trí No.1 của cậu.

Một câu chuyện tình trong sáng, xoay quanh "Trận đấu cuối cùng" của họ! Người chiến thắng sẽ là ai? Hãy theo dõi để biết được kết quả!

***

“Trong tình yêu, người phải lòng trước sẽ là người thua cuộc.”

Cậu học sinh trung học Yanagi thật sự đã hiểu câu này theo nghĩa đen và người cậu muốn đánh bại không ai khác chính là Kujou, cô bạn đã xen ngang vào cuộc đời (đã từng) vinh quang rực rỡ của cậu.

Sinh ra đã ở vạch đích, Yanagi là quý tử duy nhất của chủ tịch tập đoàn nhiều khách sạn nghỉ dưỡng lớn, đứng đầu ngành du lịch cả nước. Bề ngoài đẹp trai, thông minh, thành tích học tập và thể thao đều là số một từ khi còn học tiểu học.

Yanagi xứng đáng ở vị trí đỉnh cao nhất, xứng đáng nhận sự ngưỡng mộ của tất cả mọi người.

Yanagi cũng cho là như vậy, cậu đã quen với việc là “vua” trong thế giới của mình cho tới khi Kujou xuất hiện.

Kujou Mikoto, một học sinh mới chuyển đến lớp tiểu học của Yanagi. Cậu cũng chẳng thèm để ý nhiều đến một cô bạn với vẻ ngoài bình thường, hai bím tóc quê mùa, lầm lì ít nói đâu. Nhưng rồi mọi trật tự đảo lộn hết cả, bắt đầu từ thứ hạng của Yanagi trong mọi kì thi.

Kujou đứng hạng nhất từ những bài kiểm tra đến những cuộc thi đấu thể thao, đẩy Yanagi lọt xuống hạng hai.

Đây quả thật là một cú shock đầu đời dành cho người vốn chưa từng trải qua gập ghềnh trắc trở như Yanagi. Cậu không thể chấp nhận được việc bị đánh bại bởi một con bé xấu xí, nghèo khổ như Kujou, nhưng chuỗi thua cuộc lại cứ thế tiếp tục nối dài nối dài…

Điều Yanagi ghét hơn cả việc đứng hạng hai là vẻ ngoài lạnh nhạt của Kujou khi chiến thắng cậu. Nếu việc hơn thua khiến Yanagi mất ăn mất ngủ thì Kujou vẫn luôn duy trì vẻ bình tĩnh như không.

Tại sao cô không ngưỡng mộ tiền của cậu như những người khác, tại sao cô không xum xoe vây quanh “con trai của chủ tịch”, tại sao cô chưa từng xem cậu là đối thủ vẫn dễ dàng đánh bại cậu?

“Tôi không quan tâm cậu là con trai chủ tịch hay gì đó. Điều đó chỉ cho thấy thành quả của bố cậu, và nó không có nghĩa là cậu cũng xuất sắc như thế.”

Một câu trả lời của Kujou đã khiến mọi thứ mà Yanagi từng tự hào sụp đổ.

Từ ngày đó, mục tiêu của Yanagi là chiến thắng được Kujou, khiến Kujou chân chính nhìn nhận cậu vì chính bản thân cậu.

Cậu “ám ảnh” với mục tiêu ấy đến nổi chấp nhận đến một ngôi trường trung học bình dân để được học chung với Kujou. Như mong đợi, ở bất kỳ đâu Yanagi cũng nổi bật hơn người, thu hút mọi sự chú ý, riêng Kujou lại suýt quên mất Yanagi là ai…

Trong cuộc chiến dai dẳng không hồi kết (mà một mình Yanagi thấy), Yanagi cứ miệt mài tìm kiếm cơ hội chiến thắng Kujou. Từ đường đua thành tích, Yanagi (ngây thơ) muốn đánh bại Kujou cả trên đường tình.

Nếu cậu không thể giành lại được hạng nhất để Kujou chú ý đến cậu, thì chỉ cần làm cho Kujou yêu thích cậu, sau đó cậu thẳng thừng từ chối cô bé khiến cô bé đau lòng, khóc lóc dưới chân cậu. Đó sẽ là chiến thắng rực rỡ đậm đà nhất cuộc đời cậu.

Mang theo suy nghĩ đó, Yanagi tiếp tục theo đuổi Kujou đến cùng một trường Đại học.

Yanagi luôn dùng sự háo thắng để biện minh cho việc không thể tách rời khỏi Kujou, cậu luôn miệng nói mình ghét sự nghèo khó, ghét vẻ lãnh đạm của Kujou như thế nào để che giấu cảm giác thật sự của cậu. Cái tôi quá lớn khiến Yanagi khó mà thừa nhận tình cảm của mình.

Từ lần đầu tiên bị “tuột” hạng? Từ khi nghe Kujou thẳng thắn nói về lợi thế gia đình mang lại cho cậu? Từ khi ăn món cơm do cô bé tiểu học Kujou tự tay nấu cho thiếu gia nhà giàu Yanagi? Không biết là bắt đầu từ lúc nào, chỉ biết khát khao được Kujou chú ý của Yanagi đã dần biến thành loại quan tâm sâu sắc, loại tình cảm khắc cốt ghi tâm.

Cứ như thế, Yanagi xem Kujou là đối thủ suốt mười năm. Còn người bền bỉ xuất hiện trước mặt Kujou suốt mười năm như Yanagi, trong mắt cô lại nghiễm nhiên trở thành người bạn thân nhất.

Ba mất khi Kujou còn nhỏ, một mình cô bé sống với mẹ. Đối với cô, không có gì quan trọng bằng mẹ của mình. Tính tự lập đã sớm bén rễ và ăn sâu vào con người của Kujou, cô bé chăm chỉ và đảm đang, tự chăm sóc cho bản thân và cho cả mẹ.

Mục tiêu duy nhất của Kujou là học thật giỏi để sau này có thể cho mẹ một cuộc sống tốt nhất.

Vì mục tiêu đó mà Kujou luôn nhìn phía trước để tiến lên. Bạn bè, bạn trai, thậm chí các mối quan hệ xã giao đều không nằm trong vòng quan tâm của Kujou. Cô không muốn những thứ này ảnh hưởng đến thời gian học và làm thêm của mình. Điều này khiến trong mắt những người xung quanh, Kujou là “cô gái thép” lầm lì, khó gần và đương nhiên không hề có một người bạn nào.

Yanagi là người duy nhất từ thời tiểu học đến Đại học luôn ở bên cạnh cô. Mặc dù cậu hay nói những lời kỳ lạ về việc chiến thắng cô gì gì đó hay chưa từng nói những lời ngọt ngào quan tâm cô, nhưng Kujou không thể phủ nhận cô lại dần quen với sự hiện diện của Yanagi bên cạnh.

Nhưng để người như Kujou nhận ra và thừa nhận tình cảm thật sự của mình, có lẽ cuộc chiến của Yanagi vẫn còn rất dài và đầy chông gai, thử thách.

***

Motip lọ lem – thiếu gia nhà giàu không mới, những tình tiết trường học trong bộ shoujo manga này càng vô cùng quen thuộc. Nhưng điều làm cho bộ truyện này trở nên khó quên vượt thời gian chính là tính cánh của các nhân vật.

Mọi nhân vật đều có khuyết điểm, đều tự ti về một mặt nào đó của bản thân.

Yanagi tưởng như sở hữu những điều hoàn hảo nhất trong cuộc sống, lại luôn tự ti vì sự thua kém, vì chính những điều hào nhoáng ấy của mình khi ở trước mặt Kujou.

Kujou tưởng như lạnh lùng, không quan tâm gì cả, đứng trước một Yanagi rực rỡ, hòa đồng lại tự tin về khả năng giao tiếp của mình.

Hai người từng chút từng chút một hoàn thiện bản thân từng ngày vì đối phương. Ở đây mình dành nhiều tình cảm hơn cho nhân vật Yanagi. Yanagi không ngừng nghỉ theo đuổi Kujou tưởng như trong vô vọng suốt mười năm, cậu kiên nhẫn chờ đợi Kujou nhận ra tình cảm của cô, thông cảm cho sự “chậm tiêu” của cô, miệng thì phủ nhận chứ không giây phút nào ngừng nghĩ về cô. Cái kết đẹp cho cả hai, nhưng phần nhiều là cho sự nhẫn nại, yêu thương vô điều kiện của Yanagi.

Nét vẽ của truyện dù qua bao nhiêu năm vẫn đẹp không chỗ chê. Truyện vừa có tình yêu, tình bạn, tình cảm gia đình lại lồng ghép sự nhẹ nhàng, hài hước, sâu sắc, không gây nhàm chán vì motip cũ. “Last game” xứng đáng là một trong những bộ truyện giải trí sáng giá và bất hủ giữa muôn vàn bộ shoujo manga khác cùng thể loại.

____

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN