logo
REVIEW>> KHÚC HÁT RU
khuc-hat-ru
Tìm truyện
Donate

KHÚC HÁT RU

Tác giả:

Đồng Lộc

Độ dài: 68

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 665

Số phận của Thẩm Đoạt không mấy hạnh phúc, gia đình anh gặp biến cố lớn nên anh phải theo ba mẹ lang bạt khắp nơi, cuộc sống vô cùng cơ cực. Ba anh suy sụp đến mức ngày nào cũng bầu bạn với rượu chè cờ bạc nên mẹ anh bỏ nhà ra đi, ba con anh thì suốt ngày phải chạy trốn bọn đòi nợ, phải nói rằng quãng thời gian ấy vô cùng đen tối.

Song trong thời gian đó, Mạnh Nguyễn, cô tiểu thư ngậm thìa vàng mà lớn lên, xuất hiện.

Trong mắt Mạnh Nguyễn, anh là một huyền thoại, là người luôn chiếm giữ vị trí đứng đầu trong khối.

Khi Thẩm Đoạt bị bạn bè dè bỉu là kẻ quái gở, suốt ngày chỉ thui thủi một mình lại còn nghèo rớt mồng tơi thì Mạnh Nguyễn luôn là người đứng ra bảo vệ. Cô không xa lánh anh, mà coi anh như một người bạn cùng lớp đáng tin cậy, thậm chí còn kiên trì cho anh tham gia nhóm nhỏ hỗ trợ lẫn nhau.

Nghiễm nhiên, Mạnh Nguyễn đã trở thành tia sáng chiếu rọi xuống vùng đất mờ mịt của Thẩm Đoạt.

Vậy nên khi biết cô muốn vào đại học B, Thẩm Đoạt đã tra mọi thứ về ngôi trường này.

Đại học B, ngôi trường chứa hai ước mơ của anh.

Một là người anh thích, hai là ngành anh đam mê.

Nhưng bởi vì chuyện gia đình, ước mơ của anh đã biến thành mộng tưởng không bao giờ có thể với tới được. Thẩm Đoạt không còn chút hy vọng xa vời nào nữa.

Ước mơ vụt khỏi tầm tay, anh cũng theo đó mà bặt vô âm tín.

Bẵng đi ba năm, lúc này Mạnh Nguyễn lừa dối gia đình là sang nước ngoài để giao lưu nghiên cứu, nhưng thực chất là chạy đến một thị trấn nhỏ ở Giang Nam - một vùng đất lãng mạn, để suy nghĩ về cuộc sống.

Tại đây, cô gặp lại huyền thoại trong lòng mình - Thẩm Đoạt.

Ba năm trời, chàng trai năm nào đã trở thành người đàn ông mạnh mẽ, đầy nam tính.

Còn trong mắt Thẩm Đoạt, Mạnh Nguyễn vẫn tỏa sáng như ngày nào, thậm chí còn chói lọi hơn.

Từ khi cô xuất hiện, vô vàn ký ức tươi đẹp ùa về, đi kèm với đó là những cảm xúc rất lạ. Chúng không giống một cái công tắc, bạn nói dừng là dừng lại, nói không dừng là không dừng. Bởi vì một khi có loại cảm xúc đó, nó sẽ bén rễ ở trong trái tim, nảy mầm, và sẽ tồn tại mãi mãi ở đó.

Vậy nên kể từ giây phút gặp lại Mạnh Nguyễn, anh từng bước thử thách giới hạn của mình và vượt qua giới hạn hết lần này đến lần khác.

Thử một lần, phạm lỗi một lần. Muốn giữ khoảng cách nhưng lại không cách nào kiểm soát được bản thân.

Khi biết cô gặp khó khăn, anh sẽ sẵn sàng giúp đỡ cô. Thậm chí lần đầu tiên gặp lại ở trên cầu, dường như anh đã nhạy cảm nhìn ra tâm trạng của cô không được tốt nên đưa cô đi ăn món gì đó, ổn định lại cảm xúc. Lúc Mạnh Nguyễn ốm, anh sẽ đích thân nấu cháo cho cô…

Vậy nên, người trong trấn đều đồn nhau rằng Mạnh Nguyễn là cô gái bí ẩn của anh Đoạt.

Mà Mạnh Nguyễn không thể hiểu nổi, rõ ràng là một người tốt, nhưng anh lại cố tình làm chính mình trở nên khó gần, cứ thân thiết hơn một chút là anh lại trở mặt lạnh lùng ngay.

Thật ra, anh sợ cô sẽ phát hiện ra tâm tư của mình.

Sợ rằng cô sẽ chán ghét và giữ khoảng cách với anh, sợ rằng họ sẽ không thể giữ nổi mối quan hệ bạn bè vốn có này. Thậm chí, Thẩm Đoạt có thể mất đi ngay cả những lời hỏi thăm, gặp mặt và những cuộc trò chuyện phiếm.

Thẩm Đoạt không dám mạo hiểm như vậy.

Song Thẩm Đoạt nào hay, những ngày tháng chung đụng tại ngôi trấn nhỏ, những hành động quan tâm chu đáo của anh đã khiến lòng cô dấy lên một cảm giác lạ lẫm. Mỗi lần thoáng chạm vào Thẩm Đoạt, con tim cô lại đập liên hồi.

Mạnh Nguyễn biết, đó là cảm giác rung động.

Vốn định để Thẩm Đoạt ngỏ lời, nhưng với tính cách lầm lì của anh thì chắc phải đợi cả đời mất. Thế nên, cô đã chủ động bày tỏ.

“Tôi sẵn sàng làm tất cả mọi chuyện vì cậu.”

“Thẩm Đoạt, tôi tình nguyện.”

Cuối cùng, Thẩm Đoạt cũng dũng cảm đáp lại tiếng gọi con tim:

“Mạnh Nguyễn, em đồng ý hẹn hò với anh không?”

“Anh không có ba mẹ, gia cảnh không có gì, cũng không học đại học, tương lai… Tương lai không thể đoán trước được.”

Thậm chí anh còn chẳng biết lãng mạn là gì, nhưng anh sẽ dành cho Mạnh Nguyễn mọi điều tốt nhất.

Kể từ khi ấy, Tịch Giang trong mắt cô đã thay đổi. Đây không còn là chốn dừng chân tạm thời nữa mà là ngôi nhà thứ hai của cô, nơi có người cô yêu.

Tuy nhiên ngày tháng hạnh phúc không được dài lâu, lời nói dối gia đình của cô cũng đến ngày phải hạ màn.

Mẹ cô biết chuyện nên đã bắt cô về lại thành phố, đồng thời cũng thẳng thắn nói chuyện Thẩm Đoạt. Từng câu từng chữ của bà cứ vang vọng trong đầu anh:

“Cháu có thể cho Nhuyễn Nhuyễn được gì?”

“Tình yêu hiện tại có thể che giấu được hiện thực, nhưng đó cũng chỉ là tạm thời. Đến lúc mọi chuyện vỡ lở ra, thì giữa cháu và Nhuyễn Nhuyễn còn lại thứ gì?”

“Cháu cũng biết rõ mà. Ba mẹ cháu chính là ví dụ điển hình nhất.”

Mẹ Mạnh Nguyễn cho anh một tháng để suy ngẫm về tương lai của hai người.

Bản thân Thẩm Đoạt cũng tự hiểu hiện thực khó khăn nhường nào, nhưng anh không thể buông tay được, anh muốn nỗ lực một lần để thay đổi vận mệnh đáng ghét này.

Thẩm Đoạt rời quê hương, quyết tâm đi lên từ hai bàn tay trắng để xứng đáng đi bên cạnh Mạnh Nguyễn, cũng là để chứng minh thực lực của anh với gia đình cô.

Trong đêm giao thừa, Thẩm Đoạt trải lòng với cô:

“Điều ước của anh chính là em.”

“Anh muốn anh và em sẽ ở bên nhau.”

“Vĩnh viễn ở bên cạnh nhau.”

Đến cuối cùng, Thẩm Đoạt đã thực hiện được điều mà ba mẹ cô luôn tâm nguyện, đó là tìm một người yêu con gái họ có thể cho Mạnh Nguyễn một cuộc sống bình an.

***

“Khúc hát ru” là bản nhạc du dương khúc đầu, dồn dập khúc sau và kết thúc bằng một nốt nhạc êm ái. Đó cũng là tình yêu của Thẩm Đoạt và Mạnh Nguyễn, mở đầu nhẹ nhàng, cùng vượt qua nhiều thử thách cuối cùng cũng có một kết thúc như mơ.

Thẩm Đoạt ban đầu vô cùng tự ti nhưng với sự cổ vũ của Mạnh Nguyễn, anh dần có lòng tin và gầy dựng sự nghiệp với đam mê kiến trúc của mình. Cũng may, trong vận mệnh của anh có một Mạnh Nguyễn yêu anh chân thành đến thế.

Đồng thời, sự nhiệt tình, đáng yêu của người dân trấn Tịch Giang cũng là một điểm sáng trong bộ truyện này.

Tóm lại, “Khúc hát ru” là bộ truyện dài vừa phải và có nội dung hấp dẫn và đáng để trải nghiệm ạ.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Uri Micasa

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN