logo
REVIEW>> KẾT HÔN RỒI MỚI HÔN
ket-hon-roi-moi-hon
Tìm truyện
Donate

KẾT HÔN RỒI MỚI HÔN

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 30

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 459

Bạn có tin vào luật hấp dẫn của vũ trụ không?

Nếu hỏi Đường Tâm của nửa năm trước, đương nhiên cô sẽ trả lời dõng dạc là cô không tin rồi. Thân là người trẻ đại diện cho thế hệ mới, là chị sếp Đường điều hành cả một công ty lớn, sao cô có thể tin vào một cái định luật “tâm linh” đến thế cho được?

Nhưng chỉ có Đường Tâm của nửa năm trước mới như vậy thôi, chứ Đường Tâm của nửa năm sau tin đến không có lối về.

Cách mà Đường Tâm vận dụng “luật hấp dẫn” vào cuộc sống cũng dễ lắm, ngày nào cô cũng tự nói với bản thân mình thật nhiều lần rằng: “Mình yêu Thương Yến Thời, mình muốn để anh ấy biết rằng mình yêu anh ấy, có thế thì anh ấy mới hôn mình…”

Ừm, còn về lý do tại sao Đường Tâm lại “manifest” để có được những nụ hôn đầy “cháy bỏng” từ Thương Yến Thời ấy à… đó là một câu chuyện rất dài, rất rất dài…

Chuyện bắt đầu từ một cuộc gặp gỡ thoáng qua nào đó giữa anh sếp Thương và chị sếp Đường.

Đường Tâm là một cô gái có ngoại hình xinh đẹp xuất sắc, tính cách thì hướng ngoại tươi sáng. Còn Thương Yến Thời, tuy ngoại hình của anh cũng thuộc hàng “quý hiếm”, giúp anh “nổi bần bật” giữa đám người, nhưng tính tình của anh lại có phần trái ngược với cô. Anh là kiểu người kiệm lời, con người thì đoan chính nhã nhặn, nhưng vẻ ngoài lại khiến anh trông có vẻ cao ngạo, xa cách.

Bằng một cách vô cùng tình cờ và đầy ngẫu nhiên, hai con người mang hai cá tính đối lập ấy đã gặp nhau trong một sự kiện, rồi chẳng biết có phải là vì đôi bên nhận ra đối phương chính là một “đối tác tiềm năng” hay không, mà họ còn “bắt tay” tính đến chuyện “hôn nhân đại sự” nữa.

Cũng bởi thế mà tính đến nay, Thương Yến Thời và Đường Tâm đã kết hôn được hơn nửa năm trời, ai ai cũng công nhận rằng họ chính là một đôi vợ chồng mẫu mực.

Vậy thế nào là “đôi vợ chồng mẫu mực”? – Nghĩa là, ai chưa có người yêu mà thấy hai vợ chồng này thì sẽ muốn yêu đương, ai đang yêu mà gặp đôi vợ chồng này thì sẽ muốn kết hôn ngay, ai cưới rồi mà bắt gặp cái cảnh hai vợ chồng này “chít chít meo meo” thì sẽ muốn được cưới thêm lần nữa…

Nói chung là, Thương Yến Thời và Đường Tâm là một đôi vợ chồng kiểu mẫu, dù đã kết hôn rồi nhưng lúc nào bầu không khí xung quanh hai người này cũng đều tràn ngập “bong bóng tình yêu” cả.

Nhưng mà, đó chỉ là những gì mà người ngoài nhìn thấy, nói trắng ra thì đó chỉ là một “phương thức truyền thông” mà thôi…

Sự thật là, để đi đến được ngày hôm nay, Thương Yến Thời và Đường Tâm đã có những thỏa thuận tiền hôn nhân, và một trong những điều khoản trong bản thoả thuận ấy chính là phải “thể hiện tình cảm mặn nồng cho người ngoài thấy”.

Ôi, có ai mà ngờ được sự thật đằng sau cuộc hôn nhân đẹp mỹ mãn ấy lại là thế đâu chứ. Nhưng vẫn còn một sự thật “chấn động” hơn thế nữa, là… cuộc hôn nhân của cặp vợ chồng khiến người người ngưỡng mộ này sắp đi vào hồi kết mất rồi.

Thời gian qua, hai người đã “hợp tác” hết sức vui vẻ và ăn ý, tuy lòng cô cũng có phần nuối tiếc khi thấy mình sắp mất đi một “đối tác tiềm năng” vì “kỳ hạn” của “hợp đồng” đang ngày một đến gần, nhưng Đường Tâm tin là mình vẫn có thể “hoan hỉ” bắt tay anh và nhẹ nhàng nói lời tạm biệt vào cái ngày hợp đồng chấm dứt.

Vậy mà, đời chẳng đẹp như là mơ, bao dự tính của Đường Tâm đã chính thức “đổ sông đổ bể” vào cái ngày cô gặp tai nạn giao thông.

Đường Tâm tỉnh lại sau tai nạn. May mắn thay, cô chỉ gặp chút chấn thương nhỏ ở “phần mềm”, còn “phần cứng” của cô thì vẫn nguyên vẹn, không sứt mẻ gì cả. Chỉ là, trong vụ tai nạn vừa qua, đầu của cô đã có một sự “đụng chạm thân mật” với một vật thể không xác định, điều này đã gây nên những ảnh hưởng “không hề nhẹ” đến trí nhớ của cô, khiến cô quên đi kha khá chuyện và luôn cho rằng mình đang sống trong một cuốn tiểu thuyết lãng mạn có nội dung vừa cũ rích vừa “cẩu huyết”.

Mà, trong cuốn tiểu thuyết này, tuy rằng cô được gả cho anh nam chính Thương Yến Thời đẹp trai ngời ngời, nhưng, cái giá mà cô phải đánh đổi đó chính là… phải trở thành nhân vật qua đường có chức năng làm “bia đỡ đạn” cho cuộc tình “đẹp như mơ” giữa anh và cô nữ chính xinh đẹp giấu mặt.

Nhiệm vụ của cô là phải được Thương Yến Thời chủ động hôn một trăm lần, có thế thì cô mới có thể sống tiếp được. Nếu đến kỳ hạn mà vẫn chưa “thu thập” xong một trăm nụ hôn từ anh, thì cô chỉ có thể “lãnh cơm hộp”, giã từ cuộc sống mà thôi.

Quý cô Đường biết nhiệm vụ của mình đơn giản như thế thì hết sức đắc ý, vì cô rất tin tưởng vào cái nhan sắc quyến rũ động lòng người và sức hấp dẫn không thể chối từ của mình. Đường Tâm nghĩ, có khi cô chỉ cần búng tay nhẹ một cái thôi là nhiệm vụ hoàn thành ngay ấy mà.

Nhưng rồi…

Sau một ngày, cô nhận ra cuộc hôn nhân của mình và anh chồng tổng tài “bạc tình” này không hề “mặn nồng” như cô vẫn nghĩ.

Sau hai ngày, cô mới biết là từ trước đến nay, họ luôn “chia phòng ra mà ngủ”, hiếm hoi lắm thì cả tháng mới gặp nhau được một, hai lần.

Sau ba ngày, cô lờ mờ cảm thấy, hình như sếp Thương không thích cô vợ trên danh nghĩa là cô đây cho lắm…

Sau bốn ngày, cô nhớ ra cuộc hôn nhân này đang bên bờ sụp đổ, vì “hợp đồng hôn nhân” giữa họ sắp chấm dứt rồi.

Sau năm ngày, cô nhận ra, việc hôn được Thương Yến Thời và được “ông lớn” lạnh lùng này chủ động hôn là một vấn đề nan giải… có khi còn là một giấc mơ xa vời nữa không chừng…

Biết “đời là bể khổ”, nhưng Đường Tâm chẳng đành lòng “giã từ cuộc đời”, biết trước mắt là thất bại, nhưng Đường Tâm vẫn buộc lòng phải đi tiếp… Cô không ngừng “tung chiêu” hòng “tóm gọn” “con mồi” Thương Yến Thời, nhưng chẳng hiểu tại sao mà lần nào anh cũng “né đòn” hết sức nhanh gọn, khiến cô thất bại hết lần này đến lần khác, chẳng lần nào “thu hoạch” được những chiếc hôn “nóng bỏng” từ anh cả.

“Sau khi thử nghiệm thất bại một loạt kỹ xảo hôn, thì tối hôm đó, trong một bữa tiệc từ thiện, Đường Tâm không ngừng chuốc rượu cho Thương Yến Thời, nhưng chẳng hiểu sao mà đến cuối cùng, cô lại để cho bản thân mình uống đến hai má đỏ rực, còn chưa hết hy vọng mà ôm lấy người đàn ông của cô và đẩy anh đến chân tường.

Cô kiễng chân ôm lấy cổ người ta, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của mình lên, chớp chớp hàng mi cong cong, rưng rưng nước mắt hỏi anh rằng: “Thương Yến Thời, sao anh lại không hôn em? Anh hôn nhẹ em một cái thôi, có được không?”

Giọng của cô gái mềm mại ngọt ngào, toàn thân lộ ra hơi thở mê người, yết hầu của người đàn ông từ trước đến nay lạnh lùng, hờ hững nay lại trượt lên trượt xuống, đôi mắt đen như mực ấy chứa đựng đầy ham muốn, giọng nói cực kỳ nguy hiểm: “Đường Tâm, một khi mà anh hôn em thì em sẽ không có cơ hội buông tay anh đâu.”

“Vậy, vậy anh còn muốn hôn em không?”

Đêm đó, Đường Tâm cảm thấy mình đã thu hoạch được một nụ hôn thật mỹ mãn.”

Đó là cách mà nụ hôn đầu tiên về với tay Đường Tâm.

Có được nụ hôn đầu tiên rồi thì chín mươi chín nụ hôn còn lại có khó nhằn gì đâu, cũng dễ lấy thôi mà, Đường Tâm tin chắc là vậy…

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Sapoche – Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN