logo
REVIEW>> HÔN HOÀNG
hon-hoang
Tìm truyện
Donate

HÔN HOÀNG

Tác giả:

Giá Oản Chúc

Độ dài: 65

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 600

“Trong muôn người, nhất định phải một lần yêu người khác, một lần được người khác yêu, sau đó lại kết hôn với người thích hợp với mình.”

Anh không tin vào định mệnh, cũng không tin vào cái mà người ta gọi là “kết hôn với người thích hợp với mình”. Vì anh sẽ chỉ yêu, được yêu và kết hôn với người mà anh muốn, người mà anh yêu, chứ không phải là một “người khác” nào nữa.

Ninh Hỏa tự thấy mình là một kẻ vừa lười biếng vừa chẳng có tài cán gì. Anh thấy mình lười lắm, đến cả việc giả vờ mà anh cũng lười làm. Anh lười đến nỗi chỉ muốn nằm im lìm một chỗ chờ cái ăn được dâng đến tận miệng, lười đến nỗi, chỉ thiếu nước chưa tìm người dâng nước đến bên miệng rồi mớm cho anh uống. Chung quy lại là, Ninh Hỏa anh rất lười, rất rất lười.

Vì anh lười như thế, nên anh chẳng có hơi sức đâu để mà yêu một người, được một người khác yêu, rồi lại đi kết hôn với một người khác nữa.

Nhưng, một người lười biếng như anh lại hao tâm tổn sức, vô cùng dụng tâm trong những chuyện có liên quan đến Hoàng Nhất Diễn. Nói Hoàng Nhất Diễn cô đã “đánh bay” con ma lười trong anh cũng chẳng lệch đi đâu được.

Trong vô vàn chọn lựa, người ta chỉ có thể tìm ra được một đáp án duy nhất, hoàn mỹ nhất. Anh chẳng dại chi mà chậm chạp rồi lại để lỡ “đáp án hoàn mỹ và chính xác” ấy.

Vì tình cảm như sương sớm, phút chốc rồi sẽ lại thoáng qua mà.

Hoàng Nhất Diễn từng yêu một người, yêu một người đến điên cuồng. Cô cũng đã từng nếm trải cảm giác được yêu, tuy rằng, tình yêu của người nọ chỉ như là một sự thành kính, ngưỡng vọng mà người nọ dành cho ngôi sao trên cao. Kết hôn với người thích hợp với mình, Hoàng Nhất Diễn chưa từng nghĩ đến, và cũng chưa từng nghĩ đến chuyện, rồi sẽ có ngày Ninh Hỏa trở thành một ngọn lửa rực cháy trong trái tim cô.

Bởi vì, “đầu hạ, Hoàng Nhất Diễn nhất thời trầm mê, quyết định gả cho Ninh Hỏa”.

Trong suốt một năm dài, cuộc hôn nhân của Hoàng Nhất Diễn và Ninh Hỏa cũng chẳng có gì đáng để nhớ đến hay nghĩ về cả. Đến cả việc cãi vã hay to tiếng với nhau còn chẳng có. Vì khi cộng hết số lần mà họ chạm mặt nhau lại, con số ấy còn chẳng bằng hai mươi bốn tiếng đồng hồ nữa.

Họ vẫn sống cuộc đời của riêng mình, mỗi lúc vô tình gặp nhau bên ngoài thì cũng vờ như đối phương là người xa lạ. Nếu nói họ là vợ chồng, thì chẳng thà cứ nói họ là người dưng chung lối còn hơn.

Mọi thứ giữa họ chỉ thật sự bắt đầu khi cô quyết định sẽ quay trở lại con đường âm nhạc, hay nói đúng hơn, một kẻ đạo nhạc đã buộc cô phải thức tỉnh, phải quay về với âm nhạc để giành lại “đứa con” của mình.

Trớ trêu thay, ý nghĩ muốn ly hôn lại chính là “cơ duyên tác thành”, giúp xúc tiến mối quan hệ giữa cô và Ninh Hỏa.

Cô không biết mình đã từng đứng trên đỉnh vinh quang hay chưa, mà khi chọn quay về với âm nhạc, trái tim cô vẫn cứ bồi hồi, vẫn cứ mong nhớ. Cô từng là một tay ghi-ta đầy tài năng của Tổ Hợp Kim Hoàng. Ở thời kỳ đỉnh cao, ban nhạc của cô nhận được vô vàn sự yêu mến từ khán giả.

Trong mắt người hâm mộ, âm nhạc của họ chính là “liều xuân dược” khiến họ đắm say. Trong mắt những người không mấy am hiểu và yêu thích thể loại nhạc này, họ đang chơi một bản nhạc đầy điên rồ, một bản nhạc khiến người ta khó lòng mà hiểu nổi.

Nhưng vì nó là âm nhạc, là âm nhạc nên con người ta chỉ có thể nghe bằng đôi tai và cảm nhạc bằng cả trái tim, là âm nhạc nên chẳng có bất kỳ một quy chuẩn nào được đặt ra và áp vào nó cả. Nếu yêu, người ta sẽ yêu đến khó hiểu, không thích thì chỉ muốn bịt tai lại khi khúc nhạc dạo vừa nổi lên mà thôi.

Tuy không biết vị thế của Tổ Hợp Kim Hoàng khi ấy là gì, nhưng Hoàng Nhất Diễn đã từng được yêu, được sống, được hạnh phúc trong âm nhạc – thứ âm nhạc mang đầy sức sống và thấm đẫm tình yêu.

Có kẻ từng nói, tình cảm của Hoàng Nhất Diễn rất điên cuồng, bất kể đó là yêu hay là hận, cô sẽ chấp nhận đánh đổi hết mọi cái giá vì tình yêu ấy. Cũng bởi vì yêu đến điên cuồng, nên khi đã đi qua một đoạn tình cảm như càn quét, như bào mòn hết toàn bộ mọi thứ của mình, giờ đây, cô như đã khoác lên mình một lớp giáp sắt nặng nề hòng tự bảo vệ cho chính bản thân cô.

“Giống như một chiến binh bại trận, vừa thổi còi chiến đấu, lại vừa giơ tay vẫy cờ trắng đầu hàng.

… Hoàng Nhất Diễn luôn nghĩ rằng cô và Ninh Hỏa giống như những phế binh thất bại trong chiến đấu lại có duyên gặp gỡ sưởi ấm cho nhau rồi đồng hành suốt cả đoạn đường.”

Giá Oản Chúc là một trong những cái tên “bảo chứng cho chất lượng”, có lẽ bạn đã từng nghe đến cái tên của tác giả này, hoặc chưa. “Hôn hoàng” giống như một bản nhạc không tiếng trống rền vang, nhịp điệu vừa chậm mà cũng vừa dồn dập. Cái cách mà tác giả lồng ghép từng chi tiết nhỏ vào truyện đã buộc người đọc phải thật sự kiên nhẫn để bóc tách từng tầng, từng lớp nghĩa mà tác giả đã dụng tâm làm nên.

Ninh Hỏa trong “Hôn hoàng” không phải là một anh tổng tài toàn năng, có năng lực hô mây gọi gió, mà anh tự nhận mình là một người rất lười. Ngoài “đẹp mã” ra thì anh thấy mình chẳng có năng lực hay tài năng gì cả.

Trái ngược với anh nam chính Ninh Hỏa lúc nào cũng bày ra dáng vẻ lười nhác, tinh ranh, Hoàng Nhất Diễn lại có vẻ lạnh lùng, thu mình lại hơn khá nhiều. Có lẽ vì đã từng trải qua một cuộc tình thất bại, là một “kiện tướng” từng bại trận trong tình yêu, nên cô chẳng còn dám mở lòng mình ra với bất kỳ một ai nữa. Đến cả âm nhạc – thứ đã từng là tất cả, là mạng sống của mình mà cô cũng chẳng còn màng đến nó nữa.

Nhưng giờ đây, Hoàng Nhất Diễn cô đã có Ninh Hỏa, cô sẽ chẳng còn phải đơn độc như trước nữa.

Cô chẳng biết tận cuối con đường mà cô đi cùng Ninh Hỏa sẽ là gì, nhưng những hồi ức đã có, từng có giữa họ quá đỗi xinh đẹp, nên cô bằng lòng bước tiếp cùng anh.

“Anh là Ninh Hỏa, là bạn nhảy của em.

Cũng là tất cả của em…”

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Cà Chua Nhỏ.

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN