logo
REVIEW>> HÔM NAY CÓ MƯA
hom-nay-co-mua
Tìm truyện
Donate

HÔM NAY CÓ MƯA

Tác giả:

Dư Bắc Hoan

Độ dài: 57

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 202

Năm mười một tuổi, Thời Vũ cùng cha mẹ trên đường về quê gặp t ai n ạn xe, chỉ có một mình cô may mắn sống sót, từ đó trở thành cô nhi. Nhờ có cô ruột giúp đỡ, Thời Vũ mới có thể tiếp tục đi học. Nhưng dù sao thân phận ở nhờ, cô luôn phải xem sắc mặt dượng, lại thêm anh họ không thích, luôn cố tình gây chuyện, khiến cô khó có thể tiếp tục sống nhờ nhà bọn họ. Cuối cùng, cô chỉ có thể lựa chọn dọn ra ngoài.

Một đứa trẻ đáng thương lại tốt bụng sẽ luôn gặp được một người tốt đưa tay ra giúp đỡ. Mà quý nhân của Thời Vũ chính là một vị khách quen trong tiệm của cô Thời Vũ vô tình được cô giúp đỡ. Nghe nói Thời Vũ muốn tìm chỗ ở, Lương phu nhân liền không ngần ngại cho cô thuê lại gác xép trong biệt thự nhà bọn họ, giá cả lại rất phải chăng, vừa đủ để một cô bé sắp tốt nghiệp cấp ba như cô có thể trang trải được.

Trong lúc dọn dẹp đồ đạc sang chỗ ở mới, Thời Vũ vô tình bị một đám thanh niên xấu chặn đường. May nhờ có một tay đua đi ngang qua tiện tay giúp đuổi đám người đó đi. Người làm việc tốt không để lại tên, đến cả mặt mũi cũng bị chiếc nón bảo hiểm to đùng che hết, tất cả những gì Thời Vũ biết về “ân nhân” của mình là chiếc mô tô màu đen và hương cỏ xanh thoang thoảng.

Cô cho rằng lần gặp gỡ đó chỉ là một sự tình cờ, nhưng chỉ vài ngày sau, lúc bị bạn học đụng phải sắp ngã khỏi cầu thang, Thời Vũ lại ngửi thấy mùi cỏ xanh đặc biệt đó từ chàng hotboy hàng đầu trong trường - Thẩm Triều Dữ, người vừa mới đỡ được, không để cô ngã khỏi cầu thang. Lại sau đó nữa, khi băng qua con hẻm tối nối trạm xe và đường về nhà, Thẩm Triều Dữ lại giúp cô thoát khỏi một tên say rượu bám đuôi.

Chỉ trong vòng hai ngày, Thời Vũ đã ngửi thấy mùi hương cỏ đó tới ba lần, mà lần nào mùi hương đó cũng toát ra từ người giúp đỡ cô. Càng trùng hợp hơn chính là, Thẩm Triều Dữ vậy mà lại là con trai bà chủ nhà của cô.

Cứ như thế, bọn họ tưởng chừng như hai người ở hai thế giới, ngoài việc học chung trường không hề có giao thoa bỗng bị buộc chung vào một chỗ. Sự quan tâm của anh, sự dịu dàng của cô, những bí mật nhỏ giữa hai người dần trở thành một vòng tròn định mệnh, khóa bọn họ vào trong.

Nhiều năm sau, Thẩm Triều Dữ 27 tuổi, một lần nữa giành được quán quân trong giải đua xe mới nhất, trở thành người đầu tiên đạt được vị trí quán quân ba lần liên tiếp, tuyên bố giải nghệ. Tin tức về anh bay đầy các tiêu đề báo.

Còn Thời Vũ sau vô số lần lì lợm la liếm cuối cùng cũng giành được cơ hội phỏng vấn với tay đua chuyên nghiệp nào đó. Lại không nghĩ vừa mới mở cửa, thiếu niên hăng hái khí phách trong trí nhớ đi đến trước mặt cô, hai mắt như sao trời lấp lánh: “Tại sao không tìm quán quân?”.

Từ lần đầu gặp gỡ thời niên thiếu, có một cơn mưa nhỏ đã rơi vào lòng anh, nuôi dưỡng nhiệt huyết của tuổi trẻ, cổ vũ anh vượt qua mọi chông gai, bước trên con đường mà anh mơ ước. Bọn họ cùng nhau nắm tay, bước qua thanh xuân rực rỡ, bước qua thời gian cùng sóng gió, trở thành đích đến cuối cùng của đối phương.

Có người từng hỏi anh vì sao giải nghệ, bởi vì mọi vinh quang anh đều đã trải qua, những mộng tưởng của tuổi trẻ đều đã thực hiện được, duy chỉ còn việc che ô cho người anh yêu. Bọn họ từng bỏ lỡ tám năm, nhưng tương lai còn rất dài, tháng năm đổi dời, bọn họ sẽ không còn vắng mắt trong mỗi cái ôm, mỗi một nụ cười của đối phương…

***

Thời Vũ là một cô bé mồ côi, tuy rằng hoàn cảnh đáng thương nhưng luôn nỗ lực tiến về phía trước. Cô muốn sống thật tốt, đền đáp may mắn được sống sót sau t ai n ạn cũng để cha mẹ đã qua đời của cô an lòng. Cô là một cô bé dịu dàng, tốt bụng, lại mẫn cảm, luôn quan tâm đến cảm xúc của người xung quanh.

Vì thế, cô được đền đáp bằng một người cô hết lòng thương yêu, một vị chủ nhà tốt tính, một người bạn thân không chê sang hèn cùng một thiếu niên mang theo hương cỏ luôn ở phía sau động viên cô.

Nhưng một cô bé mồ côi, từ sớm đã phải chịu cảnh ăn nhờ ở đậu, vừa làm thêm vừa cố gắng hết sức mới miễn cưỡng chạm vào cánh cửa đại học, ắt hẳn tâm tư sẽ nhạy cảm hơn người khác. Cô có thể phản kháng, bề ngoài sẽ mạnh mẽ đứng lên chống lại những lời chế nhạo, nhưng nói những điều tiếng xấu xa ấy không ảnh hưởng đến cô là nói dối. Cô cũng sẽ buồn, sẽ tự ti. Vì thế, lúc tốt nghiệp cấp ba, cô đem tất cả tình yêu giấu kín trong phong thư dưới đáy hòm, những tưởng sẽ không bao giờ mở ra.

Tám năm chia xa, những cố gắng và nỗ lực tiến về phía trước khiến cho cô rũ bỏ đi sự tự ti ngày nào. Thế nhưng liệu tình yêu của cô còn có thể quay lại? Liệu chàng trai năm cô mười tám tuổi có còn nhớ đến cô?

Câu trả lời đương nhiên là có. Thẩm Triều Dữ sao có thể quên cơn mưa nhỏ của mình. Cô là rung động đầu đời, là bệnh tương tư, là người yêu mà anh muốn cạnh bên suốt đời. Mặc dù anh sinh ra đã là thiên chi kiêu tử, trong mắt bạn bè chính là nam thần không khuyết điểm, thế nhưng chỉ có cơn mưa nhỏ của anh biết, phía sau dáng vẻ đó là một Thẩm Triều Dữ nổi loạn, ngông cuồng cưỡi moto, ước mơ trở thành tay đua xuất sắc nhất. Cũng chỉ có Thời Vũ không hề chế nhạo, còn ủng hộ giấc mơ hoang đường của anh.

Người khác nói Thời Vũ không xứng với anh, nhưng bọn họ cũng từng nói ba anh không xứng với mẹ anh. Tựa như mẹ anh từng bất chấp tất cả chọn ba anh, anh cũng có thể chứng minh cho thế giới thấy Thời Vũ chính là lựa chọn tốt nhất của anh. Thế nhưng thiếu niên non nớt, xốc nổi, yêu mà không kịp nói, khiến bọn họ bỏ lỡ nhau giữa dòng chảy của thời gian.

Tháng năm xoay vần, anh từ cậu thiếu niên năm nào giờ đã trở thành chàng trai chín chắn nhất. Thẩm Triều Dữ đã có được tất cả, giấc mơ thành sự thật, ánh hào quang, sự ủng hộ. Điều duy nhất anh còn thiếu, chính là cơn mưa nhỏ bên mái hiên, cô bé mang đôi mắt cười phía sau xe đạp của anh năm nào. Thế nên, anh lùi lại một bước, bỏ lại hào quang, trở thành một người đàn ông bình thường, ôn nhu săn sóc, che ô cho người anh yêu.

Thiếu niên mà em yêu năm mười tám tuổi vẫn là chàng trai mà em yêu sau này, mang theo ánh sáng xua đi bóng đêm, đưa em qua xuân hạ thu đông. Hôm nay có mưa, em có người yêu bung dù, giẫm lên thời gian, cùng anh đi qua tháng rộng năm dài.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Quế Viên

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN