logo
REVIEW>> HOÀNG HẬU TRẺ
hoang-hau-tre
Tìm truyện
Donate

HOÀNG HẬU TRẺ

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 77

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 265

Giới thiệu:

Triệu Quy Nhạn là thứ nữ phủ Vinh Quốc công, mẹ ruột mất sớm, mẹ cả khắt khe, cuộc sống trong phủ gian nan biết bao, chỉ mỗi đích tỷ hoa gặp hoa nở, người gặp người thương - Triệu Thanh Loan đối xử thật lòng với nàng.

Khi Triệu Thanh Loan qua đời vì bạo bệnh trong Phượng Nghi Cung, Triệu Quy Nhạn mất hết cả mẹ lẫn tỷ tỷ.

Trong lòng nàng hiểu rõ, tỷ tỷ c hết oan uổng.

Triệu gia mất Hoàng hậu, cần chọn một nữ tử khác vào cung. Triệu Quy Nhạn quỳ gối ba ngày ba đêm dưới trời tuyết, cuối cùng cũng được trao cơ hội.

Cảnh Hoà đế đăng cơ từ thời niên thiếu, trong mười lăm năm hắn trị vì, dân chúng ấm no, Đại Ngụy bước vào thời đại hưng thịnh. Hắn đứng đắn uy nghiêm, tâm tư kín đáo, am hiểu sâu sắc đạo quân vương, là vị Đế vương hoàn hảo được người đời kính ngưỡng.

Một ngày nọ, trong cung xuất hiện một vị Hoàng hậu nhỏ tuổi, nàng yếu ớt ngây thơ, lòng mến mộ dâng đầy trong mắt tựa như sắp tràn ra ngoài. Hắn từng bước phá vỡ ranh giới của bản thân, trao cho nàng hết mọi tôn vinh và sủng ái vô hạn.

Về sau, Trình Cảnh Di biết được tất cả chỉ là biểu hiện giả dối, vành mắt hắn đỏ hoe như muốn nứt ra, hắn chất vấn nàng: “Rốt cuộc nàng có từng yêu ta?”

[Góc nhìn của nam chính]

Ban đầu, Trình Cảnh Di chỉ muốn tuân thủ hứa hẹn, chăm sóc thật tốt cho Triệu Quy Nhạn. Hắn hứa cho nàng vị trí Hoàng hậu, chỉ vì mục đích một mũi tên bắn trúng hai con chim thôi.

Về phần Triệu Quy Nhạn, thứ nhất tránh cho nàng bị mẹ cả tính kế.

Thứ hai, Thái hậu và các đại thần sẽ không ép hắn tuyển phi nữa.

Không liên quan gì đến tình yêu.

Hắn nghĩ: Sau này nếu nàng muốn xuất cung, hắn sẵn lòng thay tên đổi họ cho nàng, giúp nàng tìm một cuộc hôn nhân tốt đẹp khác.

Nhưng dần dà, hắn lại không thể rời xa nàng dù chỉ một giây, tâm niệm đời đời kiếp kiếp không buông tay, c hết cũng không bỏ.

***

Trên thế gian này ái tình luôn là thứ khó hiểu nhất. Chỉ một chữ “tình” nhưng có thể khiến cho người ta hạnh phúc như bay lên thiên đàng, nhưng một chữ “tình” thôi cũng đủ khiến người ta từ thiên đàng ngã xuống địa ngục.

Chữ “tình” khiến người ta có được hy vọng sống, chữ “tình” cũng khiến cho người ta tuyệt vọng không muốn sống.

Triệu Quy Nhạn xuất thân là thứ nữ phủ Vinh Quốc công. Đối với thế gia đại tộc như Vinh Quốc công phủ thì thứ nữ vẫn là một thân phận vô cùng cao quý. Đáng tiếc Triệu Quy Nhạn lại không gặp may. Mẹ ruột nàng vì khó sinh mất sớm, mẹ cả Dương thị khắt khe, cay nghiệt, phụ thân lạnh lẽo bạc tình. Cuộc sống mười lăm năm qua của Triệu Quy Nhạn vô cùng gian nan khổ sở.

Nhưng dù lớn lên nơi hậu viện hẻo lánh, tâm trí của Triệu Quy Nhạn cũng chưa từng bị nó vây giữ, nàng vẫn trưởng thành, trở thành một thiếu nữ linh lung thông tuệ, tươi sáng, tốt đẹp.

Giống như tên của nàng vậy, “Quy Nhạn”.

Nhạn là loài chim cát lành, thu gõ cửa bay về phương Nam, xuân đương sang hướng đến phương Bắc, đi về có lúc, không lệch mùa nào.

Người đặt tên này cho nàng hy vọng nàng có chốn về quanh năm, mỗi mùa đều hạnh phúc. Người đó chính là trưởng tỷ Triệu Thanh Loan của nàng.

Khác với Triệu Quy Nhạn, Triệu Thanh Loan sinh ra đã cao quý, là đích tiểu thư con vợ cả, có cha mẹ yêu thương chiều chuộng. Nàng ấy cũng là người duy nhất trong Quốc công phủ thật lòng quan tâm, yêu thương Triệu Quy Nhạn.

Nhưng cô nương tốt đẹp như vậy lại hồng nhan bạc phận. Nàng ấy đem chân tình trao gửi nhầm người, cuối cùng đánh mất cả tính mạng. Thế nhưng cho đến lúc c hết Triệu Thanh Loan cũng chưa từng oán hận ai, chỉ lo lắng không yên lòng muội muội nhỏ của mình.

Nàng ấy sợ rằng cái c hết đột ngột của mình sẽ khiến muội muội sụp đổ. Triệu Quy Nhạn thông minh như vậy, muội ấy nhất định sẽ hoài nghi cái c hết của trưởng tỷ, sau đó bất chấp tất cả lao đầu vào nơi hoàng cung dầu sôi lửa bỏng này để tìm ra chân tướng.

Làm Hoàng hậu hữu danh vô thực nhiều năm điều cuối cùng Triệu Thanh Loan cầu xin Hoàng đế không phải là phong quang vô hạn cho gia tộc mà là mong ngài có thể bảo vệ thứ muội của mình bình an khoẻ mạnh.

Chỉ là Triệu Thanh Loan ơi, lòng người có máu thịt. Triệu Quy Nhạn còn là cô bé thiếu thốn tình thương từ nhỏ. Vì vậy chỉ cần thật tâm đối tốt với Triệu Quy Nhạn một phần thôi nàng cũng sẽ móc tim móc phổi ra trao lại.

Và quả thật đúng như Triệu Thanh Loan đã dự đoán. Triệu Quy Nhạn bất chấp tất cả để có thể vào cung. Triệu gia mất Hoàng hậu, cần chọn một nữ tử khác vào cung. Triệu Quy Nhạn quỳ gối ba ngày ba đêm dưới trời tuyết, cuối cùng cũng được trao cơ hội.

Nhưng mục đích của nàng không phải ngôi vị cao quý kia mà để tìm ra được nguyên nhân cái c hết của trưởng tỷ. Triệu gia đông người như vậy, chỉ có duy nhất nàng không tin trưởng tỷ mắc bệnh qua đời, trong lòng nàng hiểu rõ, trưởng tỷ nhất định là bị người hại c hết.

***

Cảnh Hoà đế Trình Cảnh Di đăng cơ từ thời niên thiếu, trong mười lăm năm hắn trị vì, dân chúng ấm no, Đại Ngụy bước vào thời đại hưng thịnh. Hắn đứng đắn uy nghiêm, tâm tư kín đáo, am hiểu sâu sắc đạo quân vương, là vị Đế vương hoàn hảo được người đời kính ngưỡng.

Chẳng qua vị Đế vương này lại có một thiếu sót, đó là hắn không thể gần gũi nữ tử. Nghe nói thuở thiếu thời hắn gặp một số chuyện, sau đó để lại chấn thương tâm lý. Hậu cung mỹ nhân vô số kể đều là do Thái hậu nhét vào, hắn chưa từng để tâm cũng như bước vào cửa cung của các nàng một bước.

Ban đầu, Trình Cảnh Di chỉ muốn tuân thủ hứa hẹn, chăm sóc thật tốt cho Triệu Quy Nhạn. Nhưng Triệu Quy Nhạn lại muốn vào cung, vì vậy hắn thuận theo ý nàng. Thậm chí sợ người khác bắt nạt nàng, hắn còn chấp nhận cho nàng vị trí Hoàng hậu. Dù sao hắn cũng không đặt chân vào hậu cung, vị trí Hoàng hậu trao cho ai mà chẳng được?

Nếu sau này nàng thấy hoàng cung không thú vị, hắn sẽ giúp nàng thay tên đổi họ, đưa nàng ra khỏi cung. Hắn sẽ che chở nàng, tìm cho nàng một gia đình tốt để nàng xuất giá trong vẻ vang.

Có lẽ lúc này Trình Cảnh Di cũng không thể ngờ được cô nương được hắn chở che này sẽ là người bước vào được trái tim của hắn, người khiến đế vương cao cao tại thượng như hắn cam nguyện quỳ gối vì nàng.

““Có lẽ trong lòng trẫm có Hoàng hậu.” Hắn dừng lại, sau đó sửa lời: “Quả thực trong lòng trẫm có nàng.”

Lần đầu tiên, sau ngần ấy năm trời, cảm xúc của hắn dao động trước một người. Nàng cười, hắn cũng không nhịn được mà mỉm cười theo, khi nàng khó chịu, tim hắn cũng đau đớn như bị kim đâm.

Gặp nàng, hắn rất vui.

Không thấy nàng, hắn nhớ mong không thôi.

Lần đầu tiên trải qua nhiều cung bậc cảm xúc mới lạ như thế, nhưng hắn không hề bài xích.

Thuở mới gặp, nàng sợ hãi như chú nai con trong rừng xông vào mắt hắn, hắn chỉ thấy nàng nhút nhát dễ bị bắt nạt.

Về sau, nàng đạp lên bụi gai dọc đường, xuất hiện trước mặt hắn lần nữa. Hắn thấy nàng chằng chịt vết thương khắp người nhưng ánh mắt vẫn lấp lánh, lóe lên ánh sáng kiên cường bất khuất, khiến hắn tán thưởng nàng cực kỳ.

Kế tiếp, nàng dần thả lỏng cảnh giác trước mặt hắn, hoạt bát tươi sáng tựa một mặt trời nhỏ vĩnh viễn không bao giờ lặn, vừa rạng ngời vừa xán lạn, nhưng cũng ấm áp vô ngần.

Hắn không khỏi để mắt đến nàng nhiều hơn.

Trong lúc vô tình, hắn đã đem lòng yêu nàng mất rồi.”

Còn Triệu Quy Nhạn chắc nàng cũng không thể ngờ, từ mong muốn ban đầu là đi tìm nguyên nhân cái c hết của trưởng tỷ, cuối cùng nàng còn tìm được cả thứ gọi là gia đình mà nàng mong ước bấy lâu.

Trước đây Trình Cảnh Di chưa hiểu thế nào là tình yêu, vì vậy khi thấy phụ hoàng mình yêu thương một nữ tử ích kỷ á c đ ộc như thế, còn cam tâm tình nguyện để bà ta lừa dối thì có chút coi thường ông.

Sau này cuối cùng hắn cũng hiểu.

“Yêu một người, từ trước đến nay chưa từng quan tâm đến lý lẽ. Không liên quan tới ngoại hình hay tính cách, chỉ cần là nàng thì có thể vui vẻ chịu đựng.

Lừa ông ấy cũng được, hận ông ấy cũng thế, ông ấy chỉ hy vọng bà ta có thể ở bên mình mãi, vĩnh viễn dây dưa như vậy.

Mừng thay, hắn may mắn hơn Trình Duẫn.

Giữa đất trời ngập tuyết bao la, hắn ngắm nhìn cô gái nhỏ mặc váy áo màu hồng, như được bao bọc giữa thế gian trắng xóa, sáng ngời vô ngần, ấm áp quá đỗi.

Tựa như lần đầu gặp mặt, tóc đen như lụa, đẹp đến nao lòng.”

Quãng đời còn lại nguyện che chở người khỏi cơn gió lạnh,

Bảo vệ người khỏi thế sự phân tranh

Đời này chẳng mong phồn hoa tựa gấm

Chỉ mong được cùng người cận kề ngày đêm.

___

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Dứa – Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN