logo
REVIEW>> HÒA LY
hoa-ly
Tìm truyện
Donate

HÒA LY

Độ dài: 80

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1310

Văn án:

Khi bắt đầu mỗi đoạn tình cảm

Mọi người đều không tiếc lời ngợi ca nó bằng những ngôn từ đẹp đẽ nhất

Nhưng đến khi nó kết thúc

Châm chọc cười nhạo là lưu lại đường sống

Chĩa mũi dùi vào nhau cũng không phải không thể...

Nói ngàn lần nói vạn lần, nguyên nhân trực tiếp dẫn đến việc hòa ly của đôi tiên lữ năm trăm năm chính là--------------

Mâm thức ăn này hôm nay ta con mẹ nó phải bỏ ớt vào!!!

***

Sau mấy ngày đêm đánh nhau đến nỗi lệch núi Bất Chu, cuối cùng Tạ Trạc cũng đồng ý hòa ly với Phục Cửu Hạ, kết thúc mối nhân duyên kéo dài năm trăm năm nhưng không có mấy ai ủng hộ.

Ban đầu Phục Cửu Hạ bất chấp sự ngăn cản của chúng tiên, kết mối duyên giữa thượng tiên và yêu quái, nàng từng nguyện thề không rời không bỏ, vậy cớ sao năm trăm năm sau nàng lại nằng nặc đòi hòa ly?

Tạ Trạc không cho nàng uống rượu, cũng không cho nàng ăn cay, bắt nàng bớt đi đến những nơi hỗn tạp, nàng đi đến quân doanh hắn cũng đi cùng, quản thúc từ chuyện lớn cho đến chuyện nhỏ. Ban đầu nàng thấy đó là tình yêu ngọt ngào, nhưng dần dần nó thành sự trói buộc không tên.

Tạ Trạc đi hay chợt biến mất mấy ngày hoặc mấy tháng rồi lại im hơi lặng tiếng quay về, Phục Cửu Hạ có hỏi cũng không được hồi đáp.

Phục Cửu Hạ từng vô số lần hỏi Tạ Trạc có thích nàng không, câu trả lời năm trăm năm qua nàng nhận được luôn là “Không biết.”

Những chuyện vụn vặt bào mòn tình yêu nhiệt huyết của Phục Cửu Hạ, từng chút từng chút thất vọng như những nhịp cầu dẫn đến bờ hòa ly.

Ngày hòa ly, sau khi cắt đứt tơ hồng, Tạ Trạc như phát điên, hắn trộm Rìu Bàn Cổ - chí bảo của Côn Luân, hắn dùng sức mạnh của mình bổ một nhát rìu xé mở thời không - hắn muốn quay về năm trăm năm trước cắt đứt nhân duyên của hai người.

Phục Cửu Hạ thấy Tạ Trạc làm chuyện không ngờ như trộm Rìu Bàn Cổ, lại còn nghịch thiên xoay chuyển thời không, nàng sợ cái mạng yêu quái nhỏ của hắn bị bảo khí làm hỏng mất, lại sợ hắn lấy mất rìu Bàn Cổ thì kết giới bảo vệ Côn Luân sẽ hỏng, chúng tiên lầm than, nàng vội vã xông lên. Kết quả nàng và Tạ Trạc cùng nhau quay về năm trăm năm trước.

Phục Cửu Hạ muốn nhanh chóng mang rìu Bàn Cổ về, biết mục đích của Tạ Trạc thì muốn giúp đỡ để Phục Cửu Hạ của năm trăm năm trước không phải lòng Tạ Trạc năm đó, không ai hiểu bản thân mình hơn chính mình mà. Hắn nói muốn cắt nhân duyên, Phục Cửu Hạ bày kế rồi hỗ trợ giúp hắn, xong hắn lại trưng ra bộ mặt cá c hết giận dỗi.

Nhưng Phục Cửu Hạ không thể tin được có ngày lại bị chính mình làm cho tức c hết. Phục Cửu Hạ của năm trăm năm trước thật sự rất khó chơi.

Hai người cũng rất quyết tâm để cắt đứt được nhân duyên này, nhưng chung quy lại cũng là không nỡ. Cuối cùng cũng thất bại.

Nhưng nhờ lần quay lại này, Phục Cửu Hạ mới biết được Tạ Trạc giấu diếm nàng rất nhiều điều: người chồng nàng hay gọi là lão yêu quái chung sống năm trăm năm là Tuyết Lang yêu duy nhất còn trên đời, sức mạnh phi thường có thể khởi động được Rìu Bàn Cổ, hắn từng có quá khứ bất kham, từng diệt toàn tộc.

Tạ Trạc từng cấp máu cho nàng vượt qua thiên kiếp trở thành thượng tiên, cùng ký huyết thề, ràng buộc hắn phải bảo vệ nàng, nàng bị đau thì Tạ Trạc sẽ càng đau hơn. Còn những chuỗi ngày Tạ Trạc biến mất không thấy tăm hơi chính là hắn đi diệt yêu tà, xong lại tự mình trốn đi dưỡng thương.

Thì ra lúc hòa ly hắn nói muốn g iết nàng là thật, cho nên mới hao tâm tổn sức quay lại ngăn chặn việc ký huyết thề, thế thì mới g iết được.

Câu chuyện là một vòng lặp thời gian dài dằng dặc, lần đầu quay về thất bại thì Tạ Trạc lại bổ một nhát để quay về.

Trong lần quay về thứ hai, đến lần này thì mọi khúc mắc của hai người đều đã được hóa giải nhưng tình tiết lớn của câu chuyện lại bắt đầu. Đến thành Bất Tử, vì cứu Phục Cửu Hạ, Tạ Trạc dùng sinh mạng vùi chôn toàn bộ tà khí trong thiên hạ, chọn đồng vu quy tận. Tạ Trạc bỏ mạng, Côn Luân diệt vong.

“Ta thu hồi huyết thề. Ta không còn nữa, huyết thề đối với nàng là gánh nặng.”

Vào một khoảnh khắc nào đó trước khi nhắm mắt ở thành Bất Tử, Phục Cửu Hạ đã cảm thấy hối hận, hối hận khi hòa ly, hối hận khi cắt đứt dây tơ hồng.

Dù có cắt đứt huyết thề, thì sâu thẳm trong linh hồn Phục Cửu Hạ sự ràng buộc ấy không có cách nào cắt đứt, “Mặc cho sinh tử, chẳng sợ luân hồi.”

“Uống ít rượu.

Bởi vì rượu sẽ làm loạn thần trí, tạo cơ hội cho tà khí thừa nước đục thả câu.

Ăn ít cay.

Bởi vì vị cay nồng sẽ che mất độc tính, còn khiến cảm xúc của ta không ổn định, cứ mãi như vậy sẽ ảnh hưởng đạo tâm.

Tạ Trạc còn nhắc ta chú ý thân thể, cố gắng không mắc bệnh, thể trạng suy nhược và bệnh khí đều sẽ trở thành yếu điểm của ta.

Còn nữa, bớt đi đến những nơi hỗn tạp.

Dù là luyện binh trong quân doanh, cũng phải chú ý an toàn, nếu không có chuyện bất khả kháng, hắn nhất định sẽ không rời khỏi ta…”

Nhưng lần này Tạ Trạc biến mất.

Phục Cửu Hạ đi muôn vàn thế giới, thấy muôn vàn khuôn mặt nhưng không tìm thấy ai giống chàng.

Đường đường là thượng tiên, nay nàng lại như tiểu tiên thấp kém nhất khẩn cầu Tây Vương Mẫu giúp nàng tìm Tạ Trạc: “Ta đánh mất hắn rồi.”

Nàng cầu xin sự giúp đỡ của các chủ thần, hủy cơ thể, hóa thành linh phách đưa trở về để thay đổi kết cục đó, nhưng sức mạnh hỗn loạn kéo linh phách nàng vượt tới tận mấy ngàn năm trước, tới thời thơ ấu của Tạ Trạc…

Hắn là một sinh mệnh không được toàn tộc chào đón, được sinh ra làm vật chứa cho Tà Thần, được dân làng cung cấp hồn lực nhưng lại giống kẻ vô hình. Cuối cùng Tạ Trạc chiến thắng được Tà Thần, cướp được quyền làm chủ cơ thể. Quá khứ của Tạ Trạc đau đớn biết bao, không biết sâu thẳm trong linh hồn hắn phải giằng co với Tà Thần bao lâu, phải gom góp bao nhiêu ý chí mới có thể bình thản như vậy.

Suốt mấy ngàn năm, Phục Cửu Hạ không có thân xác, nàng nương nhờ lên cành cây ngọn cỏ bầu bạn bên cạnh Tạ Trạc, đến lúc hai người lại tính chuyện hòa ly. Nàng muốn ngăn cản nhưng không thể nhập vào cơ thể mình được, dùng đủ mọi cách chỉ thấy linh phách mình yếu đi. Nếu không cản lần hòa ly này, đến đêm Tạ Trạc sẽ phát điên dùng Rìu Bàn Cổ bổ thời không, sẽ lại có một vòng lặp không điểm dừng.

Sau tất cả thì kẻ đứng sau mọi chuyện là Tà Thần, nó lăm le chiếm lấy quyền làm chủ cơ thể Tạ Trạc, đuổi g iết Phục Cửu Hạ. Cuối cùng linh phách nàng cũng thành công nhập vào thân thể mình, đến cầu cứu các vị chủ thần Côn Luân, kịp thời ngăn chặn Tạ Trạc bổ thời không, đồng thời hợp lực tiêu diệt được Tà Thần.

Mấy ngàn năm trải đầy biến cố, sinh ly tử biệt, trắc trở gập ghềnh mới đổi lại được cái ôm của bây giờ, cái ôm siết của Tạ Trạc sau mấy nghìn năm như thay tất cả những lời muốn nói, có yêu, có sinh tử, có thề nguyền.

Nói tóm lại thì đây là câu chuyện về đôi vợ chồng già quay lại năm trăm năm trước lúc vừa gặp nhau để sửa đổi mối nhân duyên, nhưng càng sửa nó lại càng xoắn vào nhau.

___

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Fanpage Cửu Lộ Phi Hương

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN