logo
REVIEW>> HẠ TRIỀU
ha-trieu
Tìm truyện
Donate

HẠ TRIỀU

Tác giả:

Cảnh Kỳ Tâm

Reviewer:

AI_Lưu Ly

Designer:

Độ dài: 35

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 164

Giới thiệu:

Hạ Kiều tìm bạn đời tiêu chuẩn rất cao: Muốn một người đàn ông thân sĩ tận tâm, phải có tiền có phẩm vị, trình độ học vấn và hoàn cảnh gia đình phải xứng đôi cùng cô…

Triều Thịnh một cái cũng không phù hợp.

Hạ Kiều liếc mắt một cái liền luân hãm.

Những tia nắng nóng bỏng của đêm hè bao phủ làn da và trái tim cô. Đây là sự sụp đổ bản năng gen của cô…

《Anh ấy hòa vào làn sóng của đêm hè đến với tôi. Khi làn sóng mùa hè rút đi, tôi nhìn thấy một thế giới rộng lớn hơn. Thì ra cuộc sống của tôi là một vùng đất hoang vu bát ngát.》

《 Anh đã đi qua mùa đông dài giá lạnh và trở về bên em trước khi thủy triều mùa hè dâng cao…》

***

Một nàng công chúa có mọi thứ trong tay, sống trong tòa lâu vàng dát vàng lung linh xinh đẹp cùng vị vua và hoàng hậu luôn sắp xếp tương lai tốt nhất cho nàng, thì điều nàng mong muốn thật sự sẽ là gì?

Đối với “công chúa” Hạ Kiều, đó là tự do, là một lần trong đời được nổi loạn.

Mong muốn đó của cô có lẽ sẽ chỉ âm ỉ cháy mà không có cơ hội bùng phát nếu như Hạ Kiều không gặp được Triều Thịnh.

Anh là ông chủ một quán bar, nghe đồn còn đang một mình nuôi con gái, anh không có chút gì liên quan đến hình mẫu người đàn ông có thể làm chồng Hạ Kiều.

Hạ Kiều không có hình mẫu bạn trai, cô chỉ có hình mẫu người chồng lý tưởng, đơn giản là người phù hợp với yêu cầu của cha mẹ cô. Họ là những người có địa vị trong xã hội, những người cho Hạ Kiều mọi thứ, cũng bao bọc cô quá mức từ nhỏ đến lớn.

Một đường học lên cao, trở thành giảng viên trường đại học danh tiếng, thông minh, xinh đẹp, với nền tảng được bồi dưỡng từ nhỏ ấy thì kỳ vọng của cha mẹ Hạ Kiều, cũng là những người họ cẩn thận chọn lựa cho cô xem mắt đều là không học vấn cao thì cũng thật nhiều tiền, không có thân phận tốt thì cũng gia thế xứng tầm.

Cha mẹ không thật sự ép buộc Hạ Kiều phải theo ý họ, nhưng với họ đó là con đường ngắn nhất và tốt nhất cho tương lai của cô. Họ dùng tình yêu thương để hướng Hạ Kiều đi theo con đường họ cho là an toàn và đúng đắn nhất.

Cả sự yêu thương, chăm sóc, hy sinh nửa đời người cha mẹ đều dành hết cho con gái. Hạ Kiều biết cô không thể ở một bên hưởng thụ tài nguyên bố mẹ mang lại cho mình, một bên kháng cự mong đợi của họ.

Hạ Kiều cũng không thật sự biết mình muốn gì nhất, nên cô chọn đi theo con đường mà cha mẹ mình muốn.

Kể cả khi không thể chịu nổi những người mà cha sắp xếp cho mình thì Hạ Kiều cũng chỉ muốn bỏ đi một mùa hè, đến thành phố mà bạn thân cô sống, tưởng tượng mình tạm thời thoát khỏi vòng kiềm cặp của cha mẹ.

Nếu đã là nổi loạn, tìm một người trái ngược hoàn toàn với mình để phóng túng một lần thì đâu có gì sai.

Từ cái nhìn đầu tiên, Hạ Kiều đã biết Triều Thịnh là một người khó đối phó, là một loại thử thách kích thích sự háo thắng trong cô.

Anh ngồi đó giữa ánh đèn mờ ảo của quán bar, những cô gái vây quanh không ngớt, anh có thể cười nói với họ vì họ là khách quen, nhưng không ai thật sự dám tiếp cận anh vì sự xa cách và lạnh nhạt che giấu dưới nụ cười đó.

Bạn thân của Hạ Kiều nói với cô rằng Triều Thịnh là kiểu người mà phụ nữ bình thường không thể giữ được, dù bạn khóc đến khản cổ anh ấy cũng không dừng lại, còn siết chặt cổ bạn để bạn khóc thêm nữa.

Anh chắc chắn không phải là kiểu người mà Hạ Kiều thường xuyên giao tiếp, ngược lại là kiểu người… không dành cho cô.

Như hai cực trái dấu của nam châm, Hạ Kiều bị Triều Thịnh thu hút, cô có động tâm không ư? Có chứ. Anh như một cơn mưa rào lướt qua tâm hồn cằn cỗi, hao mòn quá lâu của Hạ Kiều. Nhưng cô không dám tiến tới.

Nếu chỉ là thoáng qua, anh rõ ràng không phải là người dễ chọc vào. Nếu là chuyện lâu dài, Hạ Kiều thậm chí còn chẳng dám nghĩ đến điều này. Thế nên cô chọn lùi lại trước khi mọi thứ bắt đầu hay tệ hơn là phát triển thành thứ gì đó đậm sâu.

Hạ Kiều đã mong rằng cảm giác ấy sẽ sớm biến mất.

Nhưng một lần nữa khi cố gắng chối bỏ một điều “có vẻ” như là mình muốn, từng tế bào của cô trỗi dậy điên cuồng. Chỉ cần nghe đến tên anh, cô không nhịn được mà muốn biết, muốn nghe, không ngừng nhớ đến người đàn ông lạnh lùng ấy.

Trong những phút giây yếu lòng, cô lại tìm cơ hội chạy đến bên anh mất rồi.

Không biết ai là thợ săn, ai là con mồi, hai người họ vờn đuổi nhau trong một mối quan hệ khó gọi tên. Có lúc anh chủ động giúp đỡ cô như một cách thể hiện rằng anh có quan tâm đến Hạ Kiều.

Hạ Kiều cũng âm thầm bật đèn xanh cho anh, cô không nên làm vậy, nhưng không thể khống chế được mình.

Sau đó lại có những lúc một công tắc lý trí cả hai cùng được bật lên, họ tách nhau ra, dường như mọi thứ trước đó không có ý nghĩa gì với ai cả. Rồi lại không chịu được mà gặp lại, xem như ranh giới trước đó mà mỗi người đặt ra không tồn tại.

Đối với Hạ Kiều, cô nghĩ sẽ bớt mệt mỏi hơn nếu như đây không phải một mối quan hệ nghiêm túc. Cô có thể cho rằng là người trưởng thành vui vẻ với nhau, thích thì hợp, hết hứng thú thì tự tan. Mọi thứ nếu có thể dừng lại như một trò chơi thì sẽ dễ dàng hơn cho cô rất nhiều.

Hạ Kiều tự viện ra một lý do cho việc cô nhắm mắt mà lao đầu vào một mối quan hệ cô biết trước không có tương lai. Hạ Kiều tin mình sẽ không để bản thân chìm đắm, không để trái tim mình rung động.

Có lẽ chỉ có như vậy Hạ Kiều mới có thể cho phép mình của hiện tại ngã vào sự dịu dàng của người đàn ông nguy hiểm này.

“Tôi đang lo lắng điều gì vậy? Tôi tự hỏi chính mình. Chẳng phải đây là điều tôi luôn muốn sao?

Một đêm không có ngày mai. Một người đàn ông hành động theo lý trí chứ không phải trái tim.

Đúng, chính là như vậy. Tôi chỉ muốn như vậy - một đêm mà tôi có thể tùy ý buông thả.

Một mối tình thoáng qua, sau đó không còn gì ràng buộc. Tôi chỉ muốn như vậy. Tôi lại một lần trả lời chính mình, hoặc là, tôi đang cố thuyết phục chính mình?”

Nếu đây là một câu chuyện về cô tiểu thư chân thành làm chàng lãng tử đa tình quay đầu, chắc cũng đã không hấp dẫn đến thế. Quan trọng là chàng lãng tử này tỏ ra đa tình chỉ vì trong tim đã luôn và chỉ luôn có một hình bóng ngự trị.

Người ấy không biết đến anh, người ấy còn định “trap” anh nữa cơ. Nhưng anh biết bản thân không xứng với cô, nên chấp nhận những hy vọng nhỏ giọt cô trao cho mình, chỉ cần người ấy muốn, anh sẵn sàng bỏ hết mọi thứ vì cô.

Nhưng cô không cần cả anh lẫn mọi thứ của anh. Cô vẫn chọn quay về làm nàng tiểu thư ở trong lâu đài của mình, còn anh không còn là lãng tử nữa, anh cũng chưa từng là thợ săn, anh là con mồi tự nguyện bước vào cái bẫy ngọt ngào ấy, để rồi không toàn thân rút lui mà phải mang về một trái tim tan nát.

Hạ Kiều đáng lẽ không nên chọc đến anh, nếu đã không định ở bên anh mãi mãi thì đừng bước vào cuộc đời anh. Đã yêu Triều Thịnh rồi thì đừng hèn nhát mà rút lui một bước dài.

Còn anh đã biết tất cả rồi thì đáng lẽ chẳng nên chơi trò chơi điên khùng này cùng cô.

Ai thắng? Ai thua? Có còn quan trọng nữa không khi cuối cùng cả hai người đều tổn thương và mất đi một phần nào đó sâu thẳm trong tim mình.

***

Mình không nghĩ nữ chính giả tạo, dù cho cô có lúc dùng những lời nói dối để che giấu cho bản thân mà không ngờ điều đó làm tổn thương đến những người xung quanh, nhưng có lẽ Hạ Kiều là một dạng người có mọi thứ trong tay, có thể nổi loạn nhưng chưa sẵn sàng để vì tự do mà đánh đổi tất cả.

Tự do là không muốn bị áp đặt, chứ chưa đủ để cô đi ngược lại hoàn toàn với mong muốn của cha mẹ mình đồng nghĩa với mất tất cả. Nên phần nào đó mình hiểu những đấu tranh nội tâm cũng như quyết định của Hạ Kiều.

Phải có những lúc trở về với guồng quay mà cô nghĩ cô cần thì Hạ Kiều mới có thể nhận ra cô đã sống vì cách nhìn của người khác lâu như thế nào, cũng đã bỏ lỡ những thứ bản thân cô mong muốn một cách tiếc nuối nhiều ra sao, từ đó thay đổi từ chính mình trước. Tình yêu không làm tính cách Hạ Kiều thay đổi hoàn toàn, nó chỉ làm cô nhận ra cô đã chẳng thể tiếp tục sống vô vọng như trước đây.

Còn nam chính thì không cần phải nói rồi, xin hãy đọc thêm ngoại truyện để hiểu người đàn ông ấy đã phải nỗ lực như thế nào để bước được vào cùng một thế giới với công chúa của anh.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Gác xếp ngôn tình by Huyn

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN