logo
REVIEW>> GẶP GỠ MÙA ĐÔNG
gap-go-mua-dong
Tìm truyện
Donate

GẶP GỠ MÙA ĐÔNG

Tác giả:

Giang La La

Reviewer:

AI_Phong Lữ

Designer:

AI_Cẩn Du

Độ dài: 28

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 769

Giới thiệu:

Mặt trời nhỏ đầy sức sống vs học sinh hư lạnh lùng

Đàm Tu này, bản tính lạnh lùng, tồi tệ từ trong xương.

Nhạc Dao thích anh.

“Thôi mà, mình đã theo đuổi anh ấy tận ba dãy phố mới thành công đó!” Nhạc Dao yêu Đàm Tu ngay từ cái nhìn đầu tiên, vậy nên cô đã đạp xe đuổi theo người ta hết ba con phố.

Cô đưa nước tới sân bóng, tặng hoa trong trận đấu, sáng tối thăm hỏi liên tục không dứt, gặp ai cũng lôi kéo nhờ giúp đỡ và cũng hứa hẹn rằng: “Sau này khi chúng tôi kết hôn, sẽ mời cậu ngồi bàn chính nhá.”

Tiếc thay Đàm Tu dầu muối không vào, trái tim lạnh như băng.

Bạn bè khuyên cô nên bỏ cuộc, nhưng Nhạc Dao lại luôn nở nụ cười tươi tắn đôi mắt cong như vầng trăng khuyết: “A Tu tốt lắm, mình thích anh ấy vô cùng luôn.”

Sau này, mùa đông giá rét được hoà tan.

Đàm Tu yêu Nhạc Dao chẳng kiêng dè, ai ai cũng biết.

- Ngày anh gặp em, thế giới của anh đã hoá băng.

***

Thiền sư Thích Nhất Hạnh từng viết: “Trăm triệu hạt mưa rơi, không hạt nào rơi nhầm chỗ. Tất cả người ta từng gặp, không người nào là ngẫu nhiên..”

Mọi cuộc gặp gỡ trong cuộc đời này tất cả đều mang hai chữ “duyên phận”.

Như Đàm Tu gặp Nhạc Dao - cô là ánh sáng cả cuộc đời anh mà anh chẳng thể nào buông bỏ được.

Đàm Tu, người con trai mang trong mình biết bao nhiêu tổn thương. Anh lớn lên tại trại trẻ mồ côi, sau được gia đình nhà họ Đàm nhận nuôi. Tưởng như hạnh phúc sẽ đến với cậu bé ấy thì mẹ nuôi bất ngờ mang thai. Họ sinh ra một bé gái và dành hết tình yêu của mình cho cô con gái của họ.

Họ muốn đưa anh trở lại trại trẻ mồ côi nhưng lúc ấy danh tiếng của Đàm Tu quá nổi bật. Trong giới kinh doanh, không ai không biết đến đứa trẻ Đàm Tu nhà họ Đàm nổi tiếng với học lực ưu tú xuất sắc. Vì vậy, họ giữ cậu lại chỉ để làm một con rối có giá trị trong tay.

Nhưng vì quá giỏi mà Đàm Tu bị chính em gái Đàm Kỳ Nhi của mình ganh ghét. Bố mẹ nuôi vì quá nuông chiều cô mà chính tay đẩy anh ra khỏi nhà họ Đàm. Trong mắt Đàm Tu, đó cũng không còn là gia đình của anh nữa, chỉ là gánh nặng mà anh không muốn nhắc đến. Vì Đàm Kỳ Nhi mà anh đã tự hứa với lòng mình sẽ chẳng bao giờ tham gia bất kỳ cuộc thi nào nữa.

Trái ngược lại với Đàm Tu, cuộc sống của Nhạc Dao lại rất rực rỡ, êm đềm, ngập tràn tình yêu thương của bố mẹ. Cũng chính vì vậy, ở Nhạc Dao luôn toả ra năng lượng tích cực mà hiếm ai có được.

Lần đầu tiên Nhạc Dao gặp Đàm Tu, anh đã để lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng cô. Cô đuổi theo anh ba con phố nhưng lại để mất dấu anh ngay giữa đường. Điều làm cô không ngờ là cô có thể gặp lại anh ở trường trung học phổ thông số 1. Anh là đàn anh học lớp 11, còn cô chỉ là cô bé học lớp 10.

Ngày ngày Nhạc Dao lẽo đẽo theo Đàm Tu, làm cái đuôi nhỏ của anh. Vì anh mà cô luôn ngồi ở quán trà sữa anh làm thêm đợi ansắc, để được cùng anh đi ăn tối.  Đàm Tu cũng dần quen với cảm giác có người luôn tíu tít bên cạnh mình.

Nếu có ai đó hỏi Đàm Tu có thích Nhạc Dao chút nào không thì anh không chút do dự mà nói với cả thế giới này rằng: Anh thích cô rất rất nhiều.

Nhưng điều mà anh băn khoăn lại cản trở anh ở bên cô. Một người như anh xứng với cô sao? Một Nhạc Dao luôn mang đến những điều tích cực cho mọi người xung quanh, rạng rỡ hơn cả ánh mặt trời.

Nếu như cậu học sinh cùng bàn không bày tỏ sự quan tâm của mình tới Nhạc Dao thì có lẽ Đàm Tu vẫn muốn giữ kín chuyện này trong lòng.

Vì muốn bạn của mình có được tiền thưởng mà Nhạc Dao đã xin sự giúp đỡ từ Đàm Tu. Trong mắt mọi người, Đàm Tu luôn là cậu học sinh cá biệt, thứ hạng xếp bét. Nhưng trong mắt Nhạc Dao học lực của anh vô cùng xuất sắc. Nhìn thấy Nhạc Dao khóc vì bất lực, anh đã phá lệ tham gia cuộc thi Vật lý ấy.

“Cảm ơn em đã mang lại cho anh từng chút từng chút một những gì anh chưa bao giờ có và cả những gì anh có được rồi lại mất đi.

Sau khi thắng giải anh dõng dạc với mọi người rằng: “Nếu em thua, cô ấy sẽ khóc.””

Vì Nhạc Dao mà Đàm Tu thay đổi nguyên tắc, vì cô mà anh thi lấy hạng nhất.

Trước khi Nhạc Dao muốn trở thành nhà báo, ước mơ của cô là được trở thành bác sĩ. Vậy thì anh sẽ là người viết lên ước mơ còn dang dở của cô, anh sẽ đợi cô ở đại học Lê Xuyên. Vì cô mà anh thay đổi, cố gắng học hành, năm ấy anh trở thành thủ khoa khối khoa học tự nhiên.

Nhạc Dao thấy Đàm Tu cuối cùng cũng đã làm được, cô cũng cố gắng học tập để thi vào trường đại học cùng anh. Và sau bao nỗ lực, cô đã đỗ vào đại học Lê Xuyên khoa báo chí. Năm ấy, cuối cùng cô cũng chờ được đến lúc anh tỏ tình với mình.

Nhưng tình yêu đẹp ấy lại chẳng thể thắng nổi số phận nghiệt ngã. Nhạc Dao phát hiện mình mắc căn bệnh ung thư xương, mọi sự tốt đẹp và hy vọng trong cuộc sống của cô toàn bộ bị phá huỷ.

Nhìn Nhạc Dao, người con gái mình yêu ngày ngày bị tra tấn, hành hạ bởi bệnh tật mà Đàm Tu lại chẳng thể giúp gì được. Cuộc sống gia đình đã từng rất hạnh phúc của cô cũng chẳng còn lại bao lâu.

Vì căn bệnh của con gái, bố cô vất vả kiếm tiền, bị tai nạn xe mà qua đời. Gia đình cô liên tiếp phải chịu cú sốc tinh thần quá lớn. Mùa đông năm ấy, Nhạc Dao không thể đấu tranh lại với số phận của mình mà cũng nhắm mắt rời đi… để lại biết bao nhiêu đau thương cho người ở lại.

Vì quá đau lòng, mẹ cô tự xây dựng cuộc sống giả dối cho riêng mình. Với bà, con gái vẫn còn sống, có một gia đình nhỏ hạnh phúc bên Đàm Tu.

Còn Đàm Tu, sự ra đi của Nhạc Dao là nỗi tuyệt vọng mất mát mà cả đời này anh cũng chẳng thể chữa lành được. Sau khi cô mất, anh ép mình tập trung vào sách vở, thi nghiên cứu sinh, ra trường làm việc cũng tiếp tục nghiên cứu về căn bệnh ung thư xương ấy. Với Đàm Tu, Nhạc Dao đã là vợ của mình, anh không ngần ngại chia sẻ mình đã có vợ với đồng nghiệp trong bệnh viện.

Nhưng chẳng một ai biết, người vợ của anh sẽ mãi mãi ở tuổi 19 cả. Anh vẫn luôn mua những món đồ cô thích, làm hẳn riêng căn phòng quần áo cho cô. Đàm Tu thật sự rất nhớ Nhạc Dao của anh.

Nỗi đau quá lâu, âm ỉ giày vò trái tim qua từng năm tháng dài đằng đẵng không thể chịu đựng, Đàm Tu kết liễu cuộc đời mình năm 40 tuổi bên cạnh phần mộ của Nhạc Dao…

Nhạc Dao, anh đến tìm em… Hy vọng kiếp sau, tơ duyên vẫn bên người.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Siro - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN