logo
REVIEW>> GẢ QUỐC CỮU
ga-quoc-cuu
Tìm truyện
Donate

GẢ QUỐC CỮU

Tác giả:

Tiếu Giai Nhân

Độ dài: 104

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 1122

Ninh quốc công phủ đích trưởng nữ Lý Vân Châu chính là quý nữ đệ nhất Kinh thành, muốn mỹ mạo có mỹ mạo, muốn gia thế có gia thế, chính là ánh trăng được thế gia công tử Kinh thành tranh nhau nâng trong lòng bàn tay, không nỡ để nàng chịu chút tủi thân nào. Người có thể lọt vào mắt xanh của Lý tiểu thư ắt cũng phải là vị công tử xuất chúng nhất, mà người này không ai khác chính là tiểu quốc cữu Tào Thiệu của Định quốc công phủ.

Tào Thiệu tuy không phải đích tử, không được thừa kế tước hiệu quốc công gia, nhưng tỷ tỷ ruột lại là kế Hoàng hậu, còn sinh hạ Thái tử, là tiểu quốc cữu hàng thật giá thật. Hơn nữa, dáng vẻ Tào Thiệu anh tuấn, lại thông minh có tài, nhìn khắp Kinh thành cũng chỉ có Tào tiểu quốc cữu là xứng với Lý Vân Châu.

Thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối, trong lòng đã ngầm thừa nhận đối phương là lương ngẫu. Giới quý tộc Kinh thành đều cho rằng nếu không phải Ninh lão quốc công bỗng nhiên về trời khiến hai năm trước Lý Vân Châu phải rời Kinh chịu tang thì việc tốt của hai phủ quốc công sớm đã thành.

Lần này Lý Vân Châu trở lại, tiểu quốc cữu Tào Thiệu có lẽ nằm mơ cũng muốn sớm cưới nàng vào phủ. Nào ngờ, Ninh quốc công xuất chinh thất bại, mất đi thánh sủng, Định quốc công phu nhân lại trở mặt, thả ra tiếng gió không thừa nhận hôn sự của hai nhà. Tiểu quốc cữu Tào Thiệu nhu nhược không thể trái ý mẫu thân, chỉ có thể phụ lòng ánh trăng của mình.

Tình cảm của Lý Vân Châu đối với Tào Thiệu cũng không được tính là sâu đậm gì. Chỉ đơn giản hắn là người xuất sắc nhất trong đám con cháu thế gia tầm tuổi nàng nên mới được nàng lựa chọn. Nhưng nói thế nào nàng cũng là hòn ngọc quý của Ninh quốc công phủ, từ nhỏ đã nhận mọi sự yêu chiều, là khổng tước kiêu ngạo khiến cho tất cả mọi người ngưỡng mộ. Nay đột ngột bị “từ hôn” khiến nàng cảm thấy vô cùng mất mặt cùng tức giận. Thế nên, lúc Tào Thiệu đến tìm nàng xin lỗi, nàng liền tức giận tuyên bố nhất định sẽ gả cho người càng xuất chúng hơn hắn.

Nhưng Tào Thiệu vốn là hạt giống tốt nhất, nếu không phải hắn thì có thể là ai? Đúng lúc này, đại quốc cữu Tào Huân hồi kinh. Chàng là đích trưởng tử của Định quốc công, bởi vì lão quốc công nhỏ tuổi hơn ông nội nàng, lại chậm chạp mãi mới thành thân. Thế nên, Tào Huân nhỏ hơn phụ thân nàng đúng mười tuổi. Lúc Tào Huân mười sáu tuổi, phụ thân nàng đã cưới vợ sinh con.

Ông nội nàng nói phụ thân nàng không có khiếu cầm binh, không để cho phụ thân nàng làm võ tướng. Thế nhưng Tào Huân lại chính là một nhân tài, từ nhỏ đã được Định quốc công mang theo chinh chiến sa trường. Chàng từng tuyên bố nếu không thu phục được Cửu châu, nhất định sẽ không trở lại Kinh thành, không thành gia lập thất. Tính kỹ lại thì đã qua mười ba năm, cuối cùng Tào Huân cũng đã hoàn thành lời nói năm mười sáu tuổi, trở thành Đại tướng quân uy vũ, khải hoàn hồi kinh.

Đại quốc cữu gia đức cao vọng trọng, cao lớn trầm ổn, dáng vẻ tuấn tú giống với Tào Thiệu tám chín phần, nhưng lại nhiều hơn vài phần trưởng thành, đĩnh đạc. Ngoài việc lớn tuổi ra thì so với Tào Thiệu chỉ có hơn chứ không hề kém. Lại thêm việc đại quốc cữu gia Tào Huân từng có ơn giúp đỡ phụ thân nàng trên chiến trường, Lý Vân Châu lập tức quyết định phải gả cho người này!

Vì thế, Lý mỹ nhân khắp nơi thả thính, câu đại quốc cữu gia chú ý, lại từng chút ám chỉ để chàng hiểu được tâm ý của nàng. Thế nhưng Tào Huân đâu phải thiếu niên nông nổi như Tào Thiệu hay mấy công tử ca quần là áo lượt kia. Chàng lớn hơn nàng mười hai tuổi, khi nàng chỉ là một tiểu cô nương, chàng đã học được cách đưa đẩy, đối phó với đám hồ ly trong triều. Thế nên một chút “thủ đoạn” của Lý Vân Châu nào có chuyện chàng không hiểu, chẳng qua là nàng muốn thử chàng, Tào Huân cũng muốn khảo nghiệm Lý Vân Châu.

Mười mấy năm chinh chiến sa trường, sương gió đã mài đi dáng vẻ công tử cùng thế đạo trói buộc chàng. Đối với hôn nhân, chàng chỉ hy vọng có một người đứng ở bên cạnh, cùng chàng trải qua tháng năm gập ghềnh, không cầu muôn vàn oanh oanh yến yến, chỉ mong được cùng một người nắm tay đến cuối đời.

Lý Vân Châu mặc dù là một sự lựa chọn tốt, nhưng chàng cũng không phải thiếu niên trẻ tuổi vì mê đắm sắc đẹp mà quỳ gối dưới chân nàng. Nếu kết thành đôi, chàng sẽ yêu nàng, sủng nàng, nhưng cũng sẽ không dung túng nàng tùy ý, gây rối. Chàng mưu cầu chính là một đời, một kiếp, một đôi, chỉ cần lòng nàng vẫn còn vương vấn tình cũ, chàng nhất định sẽ không níu kéo.

Tào Huân cho Lý Vân Châu lựa chọn, dạy nàng không cần để ý dòng dõi, môn đăng hộ đối, dạy nàng nhìn vào lòng mình để quyết định ở bên một người. Quan trọng nhất là dạy nàng không được hối hận sau khi đã lựa chọn. Mà sự lựa chọn của Lý Vân Châu chính là Tào Huân.

Chàng thực hiện đúng lời hứa, dọn dẹp chướng ngại, lót đường để nàng danh chính ngôn thuận gả vào Định quốc công phủ, trở thành nhất phẩm Định quốc phu nhân. Tào Huân dùng sự bao dung của mình, từng bước che chở cho tiểu thê tử, biến nàng từ đóa phù dung e ấp trở nên nở rộ dưới bầu trời của chàng.

Trong quá trình nuôi dưỡng đóa hoa này, Tào quốc cữu bị chính đóa hoa của mình mê hoặc. Tào Huân tự nhận đã trải qua phong ba, ở trên triều là quyền thần hô mưa gọi gió, nhưng trước mặt nàng lại giống như thư sinh mới lớn bị yêu tinh lấy mất hồn.

Nàng mang hạt giống của mình gieo vào trái tim cằn cỗi, sắt đá của chàng, biến nơi đó thành một mảnh xanh mướt, vì nàng là ghen tuông, vì nàng mà vui vẻ.

Bọn họ nắm tay nhau đi qua tháng năm chông chênh, qua triều chính mưa vần gió vũ, chàng mang chí báo quốc, nàng là một đóa kiều hoa. Chàng dựng nên giang sơn, chống một bầu trời, nàng là thảo nguyên yên ả để khoái mã của chàng dừng chân. Chàng nguyện là lang quân để nàng sai sử, còn nàng đời này chỉ nguyện ý sai khiến một mình chàng.

Chàng là người bên gối, chàng là người trong tim, tháng tháng năm năm, hẹn nhau đến bạc đầu.

____

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN