logo
REVIEW>> DƯỚI ĐÓA HỒNG
duoi-doa-hong
Tìm truyện
Donate

DƯỚI ĐÓA HỒNG

Tác giả:

Kim Hoạ

Designer:

AI_Cẩn Du

Độ dài: 117

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 7157

Giữa sa mạc khô cằn bỏng rát, người là đóa hồng cuối cùng trên mặt đất của ta.

Hoa hồng chỉ dành riêng cho em, ai cũng không sánh được.

***

Cả thành phố Tứ đều biết, trong lòng ông chủ của tập đoàn Phó thị có một ánh trăng sáng. Mọi người chỉ thấy Phó Dung Dữ vì người đẹp mà đầu tư chương trình giải trí, mua vòng ngọc đắt đỏ, thậm chí xăm cả tên tiếng Phạn của cô gái ấy trên cổ tay. Nhưng chỉ một mình Tạ Âm Lâu biết, để có thể quang minh chính đại yêu chiều và chăm sóc cô như vậy Phó Dung Dữ đã phải trải qua nhường nào khổ ải.

Vậy thì, Phó Dung Dữ là ai?

Là kẻ hèn dưới váy Tạ Âm Lâu.

Xuất thân thư hương thế gia, Tạ Âm Lâu là hòn ngọc quý trong tay nhà họ Tạ, trời sinh đã đứng trên cao nhìn xuống chúng sinh. Dường như một tiểu thư danh viện và ông chủ Phó thị không từ thủ đoạn chẳng có điểm gì chung, nhưng chỉ một ánh nhìn, hai người bắt đầu dây dưa bằng hình thức nguyên thuỷ nhất giữa nam và nữ - lên giường.

Ấn tượng của Tạ Âm Lâu về Phó Dung Dữ chỉ dừng ở khuôn mặt đẹp đến gây hại và mùi đàn hương trên cơ thể anh. Nhưng càng nhiều lần “ngủ” cùng người đàn ông này, Tạ Âm Lâu còn phát hiện, trong lòng anh thầm giấu một ánh trăng sáng thuở thiếu thời mà cô không cách nào thắng được.

Hình xăm trên cánh tay, những lá thư phong kín bằng sáp hoa hồng, ánh mắt nặng nề đè nén khi nhìn thấy cô. Tạ Âm Lâu chua xót nhận ra, người đàn ông đầu tiên cô thích lại đang xem cô là thế thân cho một người khác.

Tuy sự thật giấu bên dưới đóa hồng hoàn toàn không phải vậy, nhưng nó bi thương đến mức Phó Dung Dữ chấp nhận để Tạ Âm Lâu nghi ngờ cũng không dám phơi bày chân tướng.

Tạ Âm Lâu chỉ nhìn thấy tình yêu của Phó Dung Dữ dành cho ánh trăng sáng kia vô cùng sâu đậm, cũng cực kỳ hèn mọn. Ngay cả tên của cô gái ấy anh cũng không dám quang minh chính đại xăm lên người, mà sử dụng tiếng Phạn cổ xưa và thần thánh nhất để thay thế. Mỗi năm tặng quà sinh nhật cho cô ấy cũng chỉ có thể tặng sách cổ không mấy nổi bật.

Ròng rã mười năm, anh khắc cô gái ấy vào trong da thịt, ghi vào trong tiềm thức, yêu cô gái ấy như yêu mạng sống mình.

Ở cùng nhau bao nhiêu đêm triền miên, làm sao Tạ Âm Lâu còn chưa nhận ra người con gái ấy chính là cô. Chỉ là trong ký ức của cô thiếu đi một cái tên Phó Dung Dữ, như thể họ chỉ mới quen biết vài ngày mà thôi.

Sau khi lấy lại kí ức Tạ Âm Lâu mới hiểu tại sao Phó Dung Dữ liều mạng cũng không hy vọng cô nhớ lại. Đoạn thời gian đó, tuy chẳng có gấm vóc lụa là nhưng sâu bên trong Phó Dung Dữ vẫn là quý công tử của Phó gia danh môn. Là đứa con được ông trời lựa chọn, nhưng số mệnh của anh chưa bao giờ gồm hai chữ “thuận lợi”.

Năm đó, sau khi cha mất, gia nghiệp trăm năm sụp đổ trước mắt, Phó Dung Dữ đưa theo em trai rời khỏi nhà họ Phó đến nương tựa họ hàng. Hai đứa trẻ thân cô thế cô chưa bao giờ được chào đón, chứ đừng nghĩ đến chuyện nhận được yêu thương. Cứ như vậy, Phó Dung Dữ từng bước, quỳ gối nhẫn nhịn, âm thầm chờ thời cơ đến, từng bước xây dựng được tập đoàn Phó thị như hôm nay.

Nhưng không ai biết, trong những đêm ngã vào bóng tối đó, Phó Dung Dữ từng cô độc đến mức muốn từ bỏ mọi thứ, chỉ muốn chạy đến tìm cô gái của anh. Nhưng ngoài cửa sổ không có ánh trăng, Phó Dung Dữ cũng không còn tư cách quay về nữa.

Phó Dung Dữ chỉ dám dập đầu dưới chân Phật Tổ, thành tâm nguyện cho Âm Lâu của anh một đời bình an, hèn mọn đến mức không dám mơ tưởng đến hai chữ “sau này” cùng cô.

“Tuyết của thế giới này rơi xuống rồi, cuối cùng sẽ có một ngày anh sẽ quay lại bên cạnh em.”

Những tưởng cô gái cứng lòng như Tạ Âm Lâu sẽ vĩnh viễn không cách nào nhận ra Phó Dung Dữ, nhớ ra đoạn tình cảm thuở thiếu thời của bọn họ, thì cô lại xuất hiện vào lúc anh không ngờ tới nhất.

"Thiếu niên mà em yêu ấy à, anh ấy vĩnh viễn thuần khiết, tình yêu của anh ấy cũng thế."

Cuối cùng thì tất cả tình yêu và ký ức của Tạ Âm Lâu cũng đã trọn vẹn. Nỗi oán hận vì bị bỏ rơi, tình yêu cháy bỏng trong trí nhớ, sự quyến luyến không rời lúc quên anh, tất cả cảm xúc quay trở lại vào khoảnh khắc cô lật mở phong thư hoa hồng đầu tiên.

“Âm Lâu, anh rất hối hận, vào độ tuổi này, ngay cả một câu cam kết cũng không cách nào cho em được.”

“Âm Lâu, tuyết vào mùa đông ở Thành phố Lịch rất lớn, anh thật sự muốn có sau này với em.”

Âm Lâu, Âm Lâu…

Rốt cuộc Tạ Âm Lâu đã nhìn thấy mọi khổ sở Phó Dung Dữ phải nhận ròng rã mười năm qua, cũng nhìn thấy tình yêu cháy bỏng trong bóng tối của anh.

Thuở thiếu thời cũng may duyên mỏng, đến khi trưởng thành mới có cơ hội thực sự ở bên nhau. Lần chia ly này của hai người, tuy đau đớn khôn cùng nhưng lại chính là hạt mầm gieo trên đất tốt, chỉ đợi ngày cây nở ra đoá hoa hồng đẹp nhất.

***

Với motif cũ, “Dưới đóa hồng” không phải tác phẩm gây ấn tượng bằng tình tiết mà thiên về văn phong và cảm xúc. Như thể rơi vào thước phim cổ điển ám sắc vàng của thời gian, tác phẩm mang vị hoài cổ và duy mỹ. Nếu không thích giọng văn ngân dài và nhiều chi tiết như thế này thì “Dưới đóa hồng” không dành cho bạn đâu nha.

Điểm sáng của tác phẩm là cách xây dựng nhân vật vô cùng rõ ràng và thú vị. Chẳng hạn như hai người em trai ngoài lạnh trong nóng, tính tình gay gắt nhưng lại yêu thương Tạ Âm Lâu hết mực, cô thư ký hồ ly ranh mãnh ôm mối tình buồn với ông chủ,... Mọi nhân vật đều được phát triển hợp lý và độc đáo. Ngoài ra, cách tác giả gỡ nút thắt của truyện tương đối đơn giản nên khi đọc không quá nặng nề.

Nhìn chung, “Dưới đóa hồng” không phải một tác phẩm khó đọc, tuy nhiên truyện tương đối kén với những độc giả vì văn phong cầu kỳ kết hợp với motif cũ. Vậy nên, nếu bạn yêu thích những câu văn đẹp đẽ rung động lòng người thì “Dưới đóa hồng” chính là những gì bạn cần đấy.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Bơ

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN