logo
REVIEW>> ĐỘNG XUÂN TÂM
dong-xuan-tam
Tìm truyện
Donate

ĐỘNG XUÂN TÂM

Tác giả:

Cố Liễu Chi

Designer:

AI_Bích Sơn

Độ dài: 98

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 715

Khương Trĩ Y đi chùa lễ phật không may gặp phải sơn phỉ, bị ngã chấn thương ở đầu, ký ức trong đầu loạn thành một mớ hỗn độn khiến nàng lầm tưởng bản thân trở thành nhân vật nữ chính trong một quyển thoại bản mới đọc mấy hôm trước.

Chuyện này vẫn chưa là gì, tệ hại nhất là nàng lại xem Thẩm Nguyên Sách - đối thủ một mất một còn, như nước với lửa của mình thành tình lang mà "nữ chính" nàng hẹn hò bí mật.

Mắt thấy tình lang đánh giặc xong, sau khi hồi kinh chậm chạp mãi không tới tìm mình, Khương Trĩ Y vốn trước nay cao ngạo liền tức đến mất ăn, mất ngủ, vứt bỏ tôn nghiêm nửa đêm nửa hôm trèo tường vào phủ tướng quân.

Khương Trĩ Y vốn là Vĩnh Doanh quận chúa vô cùng tôn quý, từ nhỏ đã nhận được thánh sủng. Thế nhưng hoàng ân mênh mông này lại do phụ mẫu nàng đánh đổi cả sinh mạng mà có.

Phụ thân của Khương Trĩ Y vì hộ giá mà hy sinh, sau đó mẫu thân nàng lựa chọn tuẫn táng vì tình bỏ lại nàng một mình bơ vơ, bảy tuổi Khương Trĩ Y trở thành đứa trẻ không phụ mẫu, phải sống nhờ ở đậu nhà cữu cữu. Tuy bề ngoài có vẻ hào nhoáng, vinh quang nhưng lại chịu đủ ấm lạnh lòng người.

Trước nay Khương Trĩ Y luôn lạnh lùng, xa cách bởi vì nàng không thích những ánh mắt thương hại của người khác dành cho nàng.

Phụ thân của Khương Trĩ Y là anh hùng nên nàng vô cùng khinh thường những kẻ vô dụng, chơi bời lêu lổng.

Thẩm Nguyên Sách chính là một trong số những người mà Khương Trĩ Y căm ghét.

Bởi vì phụ thân của Thẩm Nguyên Sách là đại tướng quân, là một anh hùng của đất nước, nhi tử duy nhất thì lại chẳng ra làm sao cả, ở kinh thành chơi bời, không học vấn nghề nghiệp.

Nhưng Khương Trĩ Y không biết, Thẩm Nguyên Sách là bị hoàng đế lưu ở kinh thành làm con tin. Mà một con tin làm sao có thể có dáng vẻ tài trí hơn người được?

* * *

Thế nhân đều cho rằng Thẩm gia chỉ có một nhi tử, lại không biết được mười tám năm trước, Thẩm phu nhân vốn sinh ra một đôi song long. Chẳng qua mới vừa cắt rốn, đôi huynh đệ này liền bị ép chia lìa.

Ca ca được đặt tên là "Thẩm Nguyên Sách", là con trai độc nhất của Thẩm gia lưu tại Trường An, sống dưới mắt thiên hạ.

Đệ đệ lại bị bí mật đưa đi biên quan, vứt bỏ họ Thẩm, theo họ Nguyên của mẹ, lấy duy chỉ một chữ "Sách" làm tên, lớn lên ở nơi tối tăm không ai biết đến.

Huynh đệ hai người mười mấy năm chưa từng gặp mặt.

Mãi đến ba năm trước đây, phụ thân của họ không may hy sinh, ca ca rời kinh đi biên quan nhậm chức, hai người họ mới được trùng phùng.

Những tưởng lần này sẽ được cùng nhau sóng vai chiến đấu. Thế nhưng lòng người thâm độc, vị tướng quân trẻ tuổi vốn nên hiên ngang đứng dưới ánh sáng mặt trời, bảo vệ bá tánh, bảo vệ quốc gia lại bị người ám toán sau lưng, chôn thân lại nơi cát vàng đại mạc, ngay cả bia mộ cũng không được ghi tên...

Chiến trận thất bại, triều thần người người oán trách, một đời trên lưng ngựa vinh quang được xây bằng mồ hôi xương máu của Thẩm phụ liền bị hủy trong nháy mắt, toàn bộ Thẩm gia trở thành tội nhân thiên cổ.

Một bên là triều đình giáng tội, một bên là quân giặc nhân lúc loạn lạc mà tấn công, đệ đệ Nguyên Sách vẫn luôn ẩn nấp ở nơi tối tăm không thể không bước ra ngoài sáng, đóng giả làm ca ca sống sót sau đại nạn mà cầm lấy trường thương để gánh vác đại cục.

Chỉ trong nửa năm, Nguyên Sách dẫn dắt Huyền Sách Quân từ nguy cơ tràn ngập đến phản kích từ tuyệt địa, g iết ngược làm cho quân địch trở tay không kịp, đạp lên núi thây biển máu, đánh thẳng vào vương thành của địch, đốt lửa thiêu vương lăng khiến cho tứ hải khiếp sợ.

Chiến tranh kết thúc, Nguyên Sách lưng đeo huyết hải thâm cừu của Thẩm gia, lấy thân phận ca ca Thẩm Nguyên Sách trở về Trường An, bắt đầu xuống tay tính nợ.

Chỉ là chàng trăm tính, ngàn tính lại tính không ra biến số của đời mình cũng ở đây.

Khương Trĩ Y chính là biến số lớn nhất của cuộc đời Nguyên Sách.

“Sự đời vần vũ như mây gió
Đổi thời gian, đổi cả không gian.

Tụ tán nhờ có duyên
Ly hợp vốn do tình.”*

Sau khi Nguyên Sách trở về kinh với thân phận ca ca, không nghĩ tới tranh thủ được tín nhiệm của thiên tử, qua mắt được kẻ địch, lại tránh không được vị cô nương đêm hôm khuya khoắt trèo tường vào phủ hắn, uỷ khuất mà trách hắn cách ba năm liền quên tình cũ.

Nguyên Sách đầy một đầu mơ hồ "...".

Ai nói cho hắn xem, quan hệ của bọn họ vốn là đối thủ một mất một còn mà???

“Động xuân tâm” là một cuốn tiểu thuyết khá ngọt ngào dễ thương. Mạch truyện chậm rãi, nhẹ nhàng. Mặc dù không có quá nhiều mâu thuẫn hay cao trào nhưng tác giả đã khéo léo tháo gỡ, tạo nên màu sắc rất riêng cho câu chuyện.

Tuy nhiên mình không thích cách xử lý phần cuối của tác giả lắm khi cho Nguyên Sách bắt tay với tứ hoàng tử hành thích vua, sau đó kìm thiền thoát xác, để ca ca Thẩm Nguyên Sách gánh tội thay. Thẩm Nguyên Sách đã hy sinh vì nước rồi, mặc dù chàng chưa lập được chiến công nào nhưng cũng chẳng có tội, không thể để người c hết rồi còn phải đeo tội danh, tiếng xấu muôn đời như vậy được.

Mình biết là với tính cách nghi thần nghi quỷ như Hoàng đế nhất định sớm muộn hắn cũng sẽ dồn Nguyên Sách vào chỗ c hết, nhưng chàng vừa mới lập đại công, được muôn dân ủng hộ, muốn ban tội c hết cho chàng còn cần thời gian, trong khi Hoàng đế bệnh nặng, tứ hoàng tử đã bắt đầu giám quốc thay, chắc chắn sẽ có cách xử lý toàn vẹn hơn.

Nguyên Sách sống trong bóng tối mười tám năm, nhưng cả phần đời còn lại sẽ được sống dưới mặt trời rực rỡ. Còn Thẩm Nguyên Sách được sống ngoài sáng mười tám năm nhưng trong mười tám năm đó, không có tự do, không thể là chính mình thì cũng khác nào sống trong bóng tối đâu?

____

*: Trích bản dịch lời bài hát Lịch sử bầu trời do Mao A Mẫn thể hiện, Ost Tam Quốc Diễn Nghĩa

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Cakhongvay

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN