logo
REVIEW>> ĐOAN NGỌ
doan-ngo
Tìm truyện
Donate

ĐOAN NGỌ

Tác giả:

Phẩm Phong

Designer:

AI_Anh Thảo

Độ dài: 33

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 333

Có ai đó từng nói rằng, cuộc sống của mỗi người sẽ giống như tính cách của người đó vậy. Người sôi nổi hoạt bát thì cuộc sống rực rỡ muôn màu, người nhẹ nhàng nhút nhát thì cuộc sống bình bình giản đơn.

Nhưng con người vốn đã là loài sinh vật phức tạp nhất trên trái đất này, không chỉ là cấu tạo cơ thể, mà đó còn là thế giới nội tâm với muôn vàn sắc thái chỉ bản thân mới biết. Cũng giống như vậy, cuộc sống sẽ chẳng bao giờ đơn giản như cách người ta chỉ dùng vài ba từ để miêu tả về nó.

Đoan Ngọ là một cô bé vừa ấm áp vừa nhút nhát, cô không có một tài năng gì nổi bật, cô chỉ là một người bình thường đến không thể bình thường hơn. Cô luôn cố gắng và nỗ lực hoàn thành công việc trách nhiệm của mình, tuy rằng không phải kết quả lúc nào cũng xứng với sự nỗ lực mà cô bỏ ra.

Đoan Ngọ không thích tranh giành, con người cô rất rộng rãi, ít so đo tiểu tiết, cô cũng không thích một cuộc sống xô bồ sóng gió, nhưng dường như mọi thứ lại không đi theo mong muốn của cô.

Đoan Ngọ lớn lên trong hoàn cảnh không có cha, cho đến tận năm lớp 11, cô mới theo mẹ về ở nhà cha ruột của mình, sau khi người vợ trước của cha qua đời. Việc đột nhiên có thêm một người cha, một người anh trai cùng cha khác mẹ, hai ông bà nội đối với Đoan Ngọ là một điều gì đó vô cùng lạ lẫm, nó đã đảo lộn cuộc sống của cô.

Trong gia đình đó, không biết có bao nhiêu người thật lòng đón nhận mẹ con cô khi mà trong lòng họ chỉ cảm thấy mẹ con hai người là đồ “tiểu tam” phá hoại gia đình người khác.

Dù cho có nói cả ngàn lần rằng vì người cha ruột của cô đã giấu giếm việc mình có gia đình mới khiến mẹ cô từ một người phụ nữ bình thường lại bị bắt trở thành “tiểu tam” thì cũng chẳng ai tin.

Trong mắt của họ hàng, của bà nội, mẹ cô là “loại đàn bà không ra gì”, mà Đoan Ngọ là con của “loại đàn bà không ra gì” đó thì cũng chẳng thể tốt đẹp được.

Nhưng một năm trôi qua kể từ ngày hai mẹ con về sống chung với gia đình người cha ruột của Đoan Ngọ là Nhiếp Viễn Đông, thực ra cuộc sống trôi qua vẫn khá yên bình. Mẹ cô Đoan Mạn Mạn là một người phụ nữ rất bản lĩnh, bà biết co biết duỗi, biết lúc nào nên mềm dẻo, lúc nào nên cứng rắn. Đoan Ngọ lại luôn ngoan ngoãn nghe lời, nên ngày tháng lướt đi khá dễ dàng.

Một hoàn cảnh sống mới không thật sự vui vẻ, nhưng ở đó cô vẫn tìm được những niềm vui nho nhỏ của riêng mình, vì cô vẫn được nghe những “lời cằn nhằn” của bà Đoan Mạn Mạn, được học tập cùng người bạn thân Lý Nhất Nặc, và trái tim nhỏ bé thơ ngây cũng lần đầu biết rung động trong những ngày tháng ấy.

Nhà họ Nhiếp có một người bạn rất thân, đó là gia đình nhà họ Chu. Lần đó, Đoan Ngọ theo cha mẹ tới thăm đứa con trai mới gặp tai nạn của nhà họ Chu. Người ấy, anh là một chàng trai đặc biệt nhất trong những người cô từng gặp.

Đoan Ngọ thường hình dung vẻ ngoài của anh bằng hai từ “tinh tế”, nhưng sự tinh tế ấy khác với nét thơ ngây bốc đồng của những người bạn đồng trang lứa mà cô gặp gỡ thường ngày. Sự tinh tế trong ngoại hình và khí chất của anh là sự tinh tế được rèn giũa tích góp qua năm tháng, sự tinh tế của những người trưởng thành.

Có lẽ những điều ấy quá mới mẻ với Đoan Ngọ. Sự cuốn hút đến từ người đàn ông ở một thế giới khác với những cô gái chàng trai mới lớn, nét lôi cuốn từ cách cư xử vừa lễ độ vừa xa cách của người trưởng thành, phong thái ung dung và cảm giác an toàn mà người ấy đem lại, tất cả dường như kết thành một tấm lưới, phủ lên trái tim của Đoan Ngọ.

Trái tim của cô gái tuổi trăng tròn luôn nhạy cảm và dễ rung động như thế đó. Không ai biết thứ tình cảm ấy sẽ kéo dài được bao lâu nhưng nó vẫn ồ ạt ào tới trong tâm hồn thiếu nữ.

Lần đầu tiên Đoan Ngọ nhớ nhung một người, thầm mong có cơ hội được gặp người ấy nhiều hơn, lần đầu học cách trang điểm, tô vẽ vụng về trên gương mặt non nớt của mình cũng là vì người ấy.

Nhưng rồi, khi cô cố gắng chải chuốt diện mạo đẹp nhất của mình để tới gặp anh thì hiện thực lại cho cô một cái tát đau đớn tới tỉnh táo. Khác với người đến các bước trang điểm cơ bản nhất cũng không biết như cô, sánh vai cùng anh là một ngôi sao điện ảnh nổi tiếng, xinh đẹp, cuốn hút, vô cùng xứng đôi.

Giây phút ấy, dường như mối tình đầu của cô đã chấm dứt rồi.

Đoan Ngọ đã cố gắng gạt anh ra khỏi cuộc sống của mình, đến mức có lúc sự hiện diện của anh đã trở nên rất nhỏ bé. Đoan Ngọ ngỡ tưởng cuộc sống của cô sẽ quay về quỹ đạo bình thường, bên mẹ cô, bên bạn bè, tuy không phong phú nhưng vẫn bình yên ấm áp như ngày nào.

Vậy mà…

Ai cũng nói, máy bay là một trong những phương tiện giao thông an toàn nhất, hẳn sẽ rất khó để ai đó nghĩ rằng, sẽ có một ngày mình lại trở thành nạn nhân của một vụ tai nạn máy bay.

Vậy mà điều ấy lại xảy đến với cha mẹ của Đoan Ngọ, ông Nhiếp Đông Viễn và bà Đoan Mạn Mạn, trên chuyến bay về nhà, đã không may gặp nạn.

Bỗng một ngày mở mắt đột nhiên trở thành đứa trẻ mồ côi cha mẹ, điều ấy khó tin đến mức rất lâu sau Đoan Ngọ vẫn chưa thể chấp nhận được. Người mẹ của cô tuy hay cằn nhằn, nghiêm khắc với cô nhưng cũng là người yêu thương cô nhất, bà chăm chút cho cô từ ngày mới chỉ là một đứa trẻ trong bọc nước ối tới khi lớn khôn thành người.

Người quan trọng nhất cuộc đời cô cứ như vậy mà rời khỏi cô, món quà mẹ dành cho cô cũng mãi mãi biến mất cùng chuyến bay gặp nạn kia.

Những ngày tháng sau đó cô phải sống thế nào, trong cái gia đình vốn chưa từng là “nhà” đó. Bình thường, ai cũng nghĩ Đoan Ngọ vừa nhút nhát vừa nhu nhược, chẳng làm được việc gì, vậy nên khi cô mất đi chỗ dựa là cha mẹ của mình, những kẻ đó lại càng lộng hành bắt nạt cô.

Nhưng nào đâu ai ngờ, cô bé trông thì mềm mại như bông ấy, có thể nhẫn nhịn người khác chèn ép mình, lại không chút ngần ngại lao vào những kẻ lăng mạ, sỉ nhục mẹ mình.

Cô gái ấy dường như trưởng thành hơn chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, một mình rời khỏi căn nhà của “người ta”, trở về nơi bắt đầu, căn nhà của cô và mẹ mình.

Nhưng một cô gái còn chưa bước chân vào ngưỡng cửa đại học, phải làm sao để tự lo cho bản thân chứ?

Rất lâu sau đó, nếu có người hỏi, điều gì là điều may mắn nhất trong cuộc đời của Đoan Ngọ, có lẽ cô sẽ trả lời, điều đầu tiên là cô được sinh ra làm con gái của một người phụ nữ tên Đoan Mạn Mạn, còn điều thứ hai đó là cô được làm em gái của Nhiếp Minh Kính và được gặp gỡ Chu Hành.

Người anh trai cùng cha khác mẹ chưa từng thân thiết với cô kể từ ngày đầu tiên gặp gỡ, người lúc nào cũng thờ ơ lạnh lùng với cô đó, lại là người sẵn sàng bỏ lại căn nhà sung túc ấm áp của mình để chạy tới ở cùng trong căn nhà lạnh lẽo của cô, chăm sóc cho cô, người em gái chỉ chung một nửa dòng máu với anh.

Có Nhiếp Minh Kính ở bên, cuộc sống của Đoan Ngọ dần bước vào một quỹ đạo mới. Trong quỹ đạo đó, điều bất ngờ nhất có lẽ là việc cô đột ngột trở thành bạn gái của Chu Hành, trong một tình huống mà đến chính cô cũng chẳng ngờ đến.

Đoan Ngọ có thể yêu, có thể thích, nhưng cô không ngốc, ngay từ khi bắt đầu mối quan hệ này, cô đã biết mình ở thế yếu hơn, vì tình cảm của cô nhiều hơn. Nhưng cô vẫn lựa chọn bỏ công sức để vun đắp cho cuộc tình hờ hững này.

Cuộc hẹn hò đầu tiên, cô chờ đợi Chu Hành 5 tiếng đồng hồ mà không chút oán trách, lúc nào cô cũng dè dặt trước mặt anh nhưng lại không hề nhượng bộ khi bị người bạn gái cũ của anh thách thức.

Đoan Ngọ chính là như thế, trông cô có thể nhẹ nhàng, nhu nhược, nhưng nội tâm cô lại mạnh mẽ hơn rất nhiều người. Cô sẵn sàng chịu phần thiệt hơn, nhường nhịn mọi người hơn, nhưng khi có ai đó muốn làm tổn hại tới người mà cô yêu quý, cô sẽ không chút do dự đứng ra chiến đấu với kẻ đó.

“Đoan Ngọ”, đúng như cái tên, đây là câu chuyện xoay quanh cô gái nhỏ nhắn tên Đoan Ngọ, về cuộc sống và những biến cố trong cuộc sống của cô, cách cô trưởng thành hơn từng ngày và dần lột xác trở thành một phiên bản mới.

Trong câu chuyện này, nam chính Chu Hành không có quá nhiều đất diễn tuy nhiên anh lại là một nhân vật rất quan trọng, quan trọng với cuộc đời của Đoan Ngọ.

Từ khi bắt đầu, anh vốn chỉ coi Đoan Ngọ như một người em gái, anh biết người em gái này có những tình cảm đặc biệt với mình, nhưng anh vốn không định đón nhận tình cảm đó. Nhưng sự việc đôi khi luôn khó lường như thế, luôn vượt ngoài tầm kiểm soát của anh, và trong giây phút mất kiểm soát đó, anh đã kéo Đoan Ngọ vào câu chuyện của mình.

Trong mối tình ấy, anh rất thờ ơ, rất lạnh nhạt, nhưng cô bé Đoan Ngọ ấy lại dùng hết sức mình để giữ chân anh.

Và cô bé đó đã làm được, tính cách của cô, sự mâu thuẫn trong con người cô, cách cô trưởng thành chống chọi lại sóng gió cuộc đời đã dần dần thu hút anh, khiến anh thay đổi cách nhìn về cô gái nhỏ bé này, rằng cô ấy xứng đáng nhận được sự đối xử chân thành nhất.

Rồi chính trong khoảnh khắc nhận ra điều đó, trái tim anh cũng nói rằng, anh muốn dành sự yêu thương của mình để bảo bọc, âu yếm cô. Không phải như một người anh trai với em gái, mà là giữa một người đàn ông và người phụ nữ của đời mình.

Câu chuyện có những giây phút trầm xuống, nhưng không khí bao trùm chung của “Đoan Ngọ” vẫn rất ấm áp và nhẹ nhàng. Tác giả đã xây dựng hình tượng nam nữ chính khá sát với thực tế và độ tuổi của họ, không phóng đại, không ưu ái quá nhiều.

Nhìn chung, với một độ dài vừa phải, đây là một tác phẩm khá đáng để tìm đọc, chúc các bạn sẽ có những trải nghiệm tốt nhất cùng “Đoan Ngọ”.

____

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN