logo
REVIEW>> DÊ CON CÓ CÁI ĐUÔI MÀU XANH
de-con-co-cai-duoi-mau-xanh
Tìm truyện
Donate

DÊ CON CÓ CÁI ĐUÔI MÀU XANH

Độ dài: 27

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 347

Hai nam châm cùng dấu thì đẩy nhau, trái dấu thì hút nhau, con người ta cũng vậy, chúng ta thường bị thu hút bởi những người có tính cách trái ngược với mình, đó là quy luật bù trừ trong tình yêu. Và có lẽ, tình cảm của Hứa Diễn Đường và Điền Quý Hành cũng bắt đầu như vậy.

Hai người quen nhau từ hồi tiểu học và được xếp ngồi chung bởi Hứa Diễn Đường là cô nhóc ầm ĩ, loi nhoi nhất lớp, còn Điền Quý Hành lại là cậu bé vô cùng ngoan ngoãn và ít nói, giáo viên sắp xếp như vậy với hy vọng cô có thể noi gương Điền Quý Hành.

Kể từ khi ấy, bạn học trong lớp phát hiện ra Điền Quý Hành rất thích đi theo sau Hứa Diễn Đường, lại còn rất dung túng cho cô nữa. Hứa Diễn Đường muốn mua que cay thì anh sẽ đưa tiền cho cô mua, lúc cô chơi đùa thì anh sẽ ngồi ngắm cô chơi, khi cô đội vương miện đến trường thì Điền Quý Hành sẽ là người duy nhất khen cô xinh đẹp… Dần dà, hai người trở thành bạn thân từ lúc nào không hay.

Song đến năm 12 tuổi, họ phải chia xa vì Hứa Diễn Đường phải chuyển đến thành phố khác sinh sống. Khung cảnh ngày chia tay ấy hằn sâu vào tâm trí của Điền Quý Hành, nó thậm chí còn đi vào cả giấc mơ của anh nữa. Anh cứ nhớ hoài gương mặt và lời hứa hè sẽ quay về của cô.

Thế mà Hứa Diễn Đường lại nuốt lời.

Kỳ nghỉ hè năm lớp 7 cô không về, năm lớp 9 cũng không. Mùa hè năm lớp 8 thì có, nhưng cô lại chẳng nhớ đến người bạn là Điền Quý Hành, mãi đến khi anh tới tìm thì cô mới nhớ.

Điền Quý Hành có thấy mất mát không? Có chứ, hụt hẫng vô cùng.

Thế anh có muốn từ bỏ không? Câu trả lời là không.

Dẫu biết mình như con thiêu thân lao đầu vào mối tình đơn phương, dẫu đã lường trước kết cục của mình nhưng anh vẫn không từ bỏ. Bởi vậy, mong muốn sau khi thi Đại học xong của Điền Quý Hành là đến thành phố Q - nơi Hứa Diễn Đường đang sống. Nhưng không ngờ rằng, năm 18 tuổi, Hứa Diễn Đường lại quay về học chung trường với anh.

Nếu trước đây Hứa Diễn Đường cảm thấy anh như một ly sữa bò, trong trắng không hiểu chuyện đời thì bây giờ anh lại là nước ấm trong ly thuỷ tinh, sạch sẽ đến mức không đành lòng chạm vào. Vậy nên trong khoảng thời gian này, cô chỉ biết tránh né Điền Quý Hành.

Anh quá hiểu Hứa Diễn Đường, cô cứ đến rồi đi nhanh như một cơn gió, khiến Điền Quý Hành không thể níu giữ hay đuổi kịp được. Có thể nói, cô chưa từng đặt anh vào lòng.

Tuy nhiên, Điền Quý Hành không biết rằng anh là người đem lại ấm áp, niềm vui cho cô trong 6 năm tiểu học và kì nghỉ hè năm cấp 2, đó là những kí ức đáng giá mà cả đời này cô sẽ không quên, đồng thời là những kỷ niệm mà cô luôn nâng niu, trân trọng.

Chỉ là hiện tại, sự ngại ngùng và mấy năm xa cách đã trở thành rào cản giữa Hứa Diễn Đường và Điền Quý Hành, khiến cô chưa thể nào thích ứng được với sự trưởng thành của anh. Dường như Điền Quý Hành không còn là chú dê con ngây thơ giống như trong tưởng tượng của cô nữa.

Đến cuối cùng, dựa vào hơi men, Điền Quý Hành đã phá vỡ rào cản ấy, anh thuật lại quá khứ bằng giọng điệu mềm mỏng, song từng câu từng chữ lại như mũi tên sắc nhọn làm tim Hứa Diễn Đường nhói đau.

Cô tệ quá!

Hóa ra, cô đã từng làm tổn thương người bạn thân nhất của mình như vậy, thế mà cô chẳng hay biết chi.

Thế rồi Hứa Diễn Đường bước lên ôm Điền Quý Hành thật chặt, nói lời xin lỗi và hứa sẽ mãi là bạn thân của anh.

Mà anh lại không thích hai chữ “bạn thân” này lắm, vốn dĩ Điền Quý Hành đâu có muốn làm bạn thân suốt đời với cô đâu! Vậy nên không lâu sau, Điền Quý Hành quyết định tiết lộ cho Hứa Diễn Đường một bí mật:

“Mình không phải dê con.”

“Mình cũng không ăn cỏ, mình ăn thịt.”

Thịt mà anh ăn, chính là Hứa Diễn Đường.

Và chuyện quan trọng nhất là:

“Trừ cậu ra thì mình không thích ai khác nữa.”

***

“Dê con có cái đuôi màu xanh” tựa như một thanh socola đen, tuy hơi đắng nhưng để lại hậu vị ngọt ngào mà không ngấy. Truyện không dài nên không có tình tiết cao trào hay những nút thắt khó gỡ gì cả, chỉ đơn thuần là một chuyện tình được bồi đắp qua nhiều năm tháng của những thiếu niên đương trong tuổi xuân đẹp nhất mà thôi.

Hứa Diễn Đường có phần hồn nhiên, ngây thơ đến mức không hề phát hiện ra tình cảm của mình, cũng may là Điền Quý Hành một lòng kiên định với tình yêu nên đến cuối cùng, dê con “ngây thơ” đã ăn thịt được rồi!

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Thuỳ Linh, Diêu Nhiên

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN