Tác giả:
A Tựu
Reviewer:
AI_Diệp Trà
Designer:
AI_Nha Thanh
Độ dài: 44
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 196
Giới thiệu:
Đối với em, anh là cảm giác đắm chìm trong tình yêu.
Chưa từng để lộ ra, cũng không dám làm phiền.
Chỉ có nhịp tim, mặc sức mà đập nhanh.
Quý Mông x Lục Chỉ
1. Sau ngày khai giảng lớp mười hai, lớp học lại thay đổi chỗ ngồi một lần nữa, Quý Mông trở thành bạn cùng bàn của Lục Chỉ.
Nói ra thì cũng buồn cười, không có chàng trai nào dám ngồi cùng bàn với Lục Chỉ, không có cô gái nào là không thích anh.
À, Quý Mông không thích.
Do đó, theo sự chỉ định của giáo viên chủ nhiệm, Quý Mông trở thành bạn cùng bàn mới của Lục Chỉ.
2. Lục Chỉ không có cảm xúc gì với bạn cùng bàn mới, anh cảm thấy ngoại trừ có thành tích nổi bật rõ như ban ngày ra thì đối phương cũng chỉ là một người vô hình.
Người vô hình, sẽ không si mê anh, sẽ không quấy rầy giấc ngủ của anh.
Lục Chỉ rất hài lòng.
Sau này, anh càng nhìn càng thấy hài lòng.
3. Trong buổi tập thể dục giữa giờ ra chơi, Lục Chỉ và một nhóm học sinh nam trốn tập, họ ngồi xổm bên hồ nước của trường chơi game.
“Anh Chỉ, anh lại từ chối hot girl trường à? Người ta đẹp như thế, theo đuổi anh hơn một năm rồi mà anh vẫn không thích hả? Hay là anh thích bạn cùng bàn của anh?”
Lục Chỉ cười khẩy, ngón tay lướt nhanh, nhẹ nhàng kết liễu cả team địch: “Ai lại đi thích cô nhóc cứng nhắc cổ hủ đó chứ?”
“Phì, cũng đúng, anh Chỉ không thể nào nhìn trúng Quý Mông được đâu!”
Trên lối đi nhỏ ở gần đó, Quý Mông ôm bài thi hoảng loạn rời đi.
4. Lục Chỉ tìm ra được một chiếc rương đóng kín ở nhà cũ nhà họ Quý, chiếc rương được khóa chặt bằng hai ổ khóa mật khẩu.
Anh mở được ổ khóa đầu tiên bằng sinh nhật của Quý Mông, nhưng lại gặp khó khăn với ổ khóa thứ hai.
Lục Chỉ biết Quý Mông từng thích một người khi còn là học sinh, nhưng sau khi nhập hết sinh nhật của những người khả nghi trong danh sách bạn cùng trường vào, ổ khóa vẫn không mở ra.
Cho tới khi, anh nhập ngày sinh nhật của mình vào.
“Lạch cạch.”
Khóa được mở.
Trong rương, toàn là tên của anh.
***
Lớp 12-1 có học sinh mới, học sinh này nổi tiếng đến độ không ai trong trường là không biết anh. Lục Chỉ có gia thế giàu có, ngoại hình lại xuất chúng lại chơi thể thao giỏi, chỉ là anh không thích học tập, trong giờ học anh không ngủ thì cũng là chơi game, các giáo viên đều cảm thấy bất lực với anh, nhưng chú anh là nhà đầu tư chính của trường, vậy nên họ chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua.
Bố của Lục Chỉ không nhìn nổi con trai cứ chơi bời lêu lổng như vậy bèn yêu cầu nhà trường chuyển anh đến lớp hỏa tiễn, với hy vọng dù cho anh có không học hành đàng hoàng thì cũng bớt gây chuyện lại.
Trường Trung học Số Một là trường trọng điểm của thành phố Tầm, trong đó lớp hỏa tiễn là lớp chủ lực của trường. Học sinh của lớp này nếu không phải là được tuyển thẳng thì cũng luôn đỗ vào các trường khối 985 và 211.
Quý Mông là lớp trưởng lớp hỏa tiễn, thành tích xuất sắc lại chăm chỉ cần cù, luôn đứng nhất mọi kì thi trong và ngoài trường, là học trò cưng của tất cả các thầy cô.
Không những thế cô còn nổi tiếng là người nề nếp, quy củ. Vì vậy khi Lục Chỉ chuyển tới lớp 12-1 đối tượng thích hợp để làm bạn cùng bàn của anh nhất chính là Quý Mông.
Bởi vì mấu chốt nằm ở gương mặt của Lục Chỉ, và tính cách kiêu ngạo phóng khoáng của anh.
Học sinh nam, sợ anh.
Học sinh nữ thì có nguy cơ yêu sớm.
Chỉ có Quý Mông, tất cả giáo viên đều cảm thấy học sinh này chín chắn điềm tĩnh, một lòng chỉ biết học tập, chắc chắn sẽ không thích các chàng trai xấu cùng lứa tuổi. Hơn nữa điều kiện gia đình cô không tốt, lại càng bài xích nam giới vì bố ruột của mình.
Hơn nữa trong số các học sinh nữ, ngoại hình của Quý Mông cũng không được tốt lắm, tóc mái dày, cặp kính gọng đen bằng nhựa rẻ tiền nhất và bộ đồng phục nghiêm chỉnh đúng mực, những “nét riêng” này khiến ngoại hình của cô trở nên mờ nhạt trong biển người.
Vì vậy, các giáo viên đã nhất trí chọn Quý Mông.
Sau một thời gian cùng bàn, Quý Mông nhận ra Lục Chỉ không giống như những gì người ta hay miêu tả về anh. Cô cảm thấy Lục Chỉ là một chàng trai vô cùng tốt đẹp, ngoại hình đẹp, bản chất hồn nhiên và tốt bụng.
Khả năng hội họa của anh cũng rất tốt, Quý Mông nhận ra không phải anh không muốn học mà bởi anh có con đường riêng của mình, anh có năng lực và mong ước riêng, không nhất thiết phải đi theo con đường của những người khác.
Quý Mông dần bị Lục Chỉ hấp dẫn. Nhưng hoàn cảnh gia đình cô không tốt lắm. Ngày nào mẹ cô cũng đi sớm về muộn, cuối tuần còn phải tăng ca, mấy căn phòng trong nhà bị chia ra để cho khách thuê... Những hy sinh và cống hiến này là trách nhiệm đè nặng lên vai cô, cô không gánh vác thì mẹ cô là người phải chịu vất vả.
Sau khi mẹ cô li hôn với bố vì ông ta nợ nần cờ bạc, Quý Mông và mẹ sống nương tựa vào nhau, cô đã lên kế hoạch sẵn cho tương lai của mình, cô không muốn để mẹ phải vất vả như vậy nữa. Vì vậy dù cho có thích Lục Chỉ đi chăng nữa cô vẫn kìm nén, chôn thật sâu trong lòng.
Khác với Quý Mông, gia đình Lục Chỉ rất giàu có, bố anh đã định từng đường đi nước bước cho anh, nhưng đó không phải mong muốn của Lục Chỉ vì vậy anh bỏ học, lêu lổng để thể hiện sự chống đối.
Lục Chỉ vốn tưởng rằng mình sẽ cứ lông bông như thế đến hết cấp ba nhưng không ngờ anh lại gặp Quý Mông.
Ấn tượng đầu tiên của Lục Chỉ về Quý Mông là cô rất cứng nhắc bảo thủ, anh cảm thấy ngoại trừ có thành tích nổi bật rõ như ban ngày ra thì đối phương cũng chỉ là một người vô hình. Người vô hình, không si mê anh, không quấy rầy giấc ngủ của anh. Lục Chỉ cảm thấy vô cùng hài lòng.
Nhưng rồi không biết từ lúc nào anh bắt đầu để ý cô nhiều hơn. Lục Chỉ nhận ra vẻ ngoài của Quý Mông rất xinh đẹp, cô có sống mũi cao, cằm nhỏ, bên dưới cặp kính đen là đôi mắt phượng to tròn.
Kỳ thực, trải qua hai năm rưỡi ở chung với nhau, không ai trong lớp 1 có thể che giấu lương tâm nói rằng lớp trưởng xấu, cái mũi, đôi môi và hình dáng khuôn mặt lộ ra bên ngoài đều rất đẹp. Chẳng qua cô ăn mặc quá già dặn, đã vậy khí chất còn điềm tĩnh, có cảm giác rất xa cách với người khác, giống như một học giả già cổ hủ. Lớp trưởng có mấy chàng trai từng yêu thầm cô, nhưng đều bị phong thái nghiêm khắc như giáo viên chủ nhiệm lớp của cô dọa rút lui.
Lúc Lục Chỉ nhận ra mình thích Quý Mông thì anh sâu sắc nhận ra một vấn đề, đó là khoảng cách của hai người họ quá xa. Quý Mông đã được đại học Hoa tuyển thẳng.
Đại học Hoa, ở thủ đô, cùng nằm ở miền Bắc như thành phố Tầm, nhưng khoảng cách không gần. Với trình độ siêng năng học tập của Quý Mông, có lẽ chỉ có kỳ nghỉ dài hạn thì cô mới có thể quay về.
Lần đầu tiên anh nhận ra, thi Đại học là một đường ranh giới. Anh ở lại tại chỗ, mà cô thì sẽ dang cánh bay cao.
Lục Chỉ không cam lòng, lần đầu tiên anh cảm thấy hối hận, hối hận vì đã không học tập chăm chỉ hơn. Nhưng Lục Chỉ cũng không phải người thấy khó liền bỏ cuộc, anh bắt đầu chăm chỉ học tập, còn nhờ Quý Mông giúp mình bổ sung kiến thức. Dù cho có không đỗ đại học Hoa như cô thì anh vẫn có thể vào những trường lân cận.
Duyên phận là thứ vô cùng kì diệu, nó khiến cho hai con người vốn là hai đường thẳng song song lại có thể xuất hiện giao lộ.
Và tình yêu là một điều đẹp đẽ, giúp chúng ta có thêm động lực để tiến xa hơn.
Nếu tình yêu của Quý Mông là lý trí và kiểm soát thì tình yêu của Lục Chỉ lại là dịu dàng và bao dung.
Giống như những bông hoa hướng dương anh tặng cô vậy. Hoa hướng dương ngoài ý nghĩa là “tình yêu thầm lặng” thì còn một ý nghĩa khác đó là “không ai có thể lọt vào tầm mắt, nơi nào cũng là em”.
____
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Gấc - Team Allin
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved