logo
REVIEW>> ĐẠI TẤN ĐẸP ĐẾN NHƯỜNG ẤY
dai-tan-dep-den-nhuong-ay
Tìm truyện
Donate

ĐẠI TẤN ĐẸP ĐẾN NHƯỜNG ẤY

Tác giả:

Mộ Lan Chu

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 221

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 516

“Đại Tấn đẹp đến nhường ấy” lấy thời Lưỡng Tấn Nam Bắc làm bối cảnh. Tào gia soán ngôi nhà Hán, lập nên nhà Ngụy, sau đó lại bị gia tộc Tư Mã soán ngôi.

Mặc dù đều là hành động “soán ngôi đoạt vị” nhưng khi Tào Phi soán Hán, bất kể là ép buộc hay tự nguyện thoái vị, thì bước chuyển giao quyền lực này vẫn hết sức suôn sẻ, yên ổn, không khiến bách tính rơi vào cảnh lầm than.

Nhưng đến lượt gia tộc Tư Mã lại không như vậy.

Hành trình đi đến ngôi báu của gia tộc Tư Mã nhuốm màu máu. Trên mỗi bước đường tranh quyền đoạt vị, họ đều đạp lên xương máu của không biết bao nhiêu nhiêu người.

*  *  *

Tác giả lấy bối cảnh đất nước loạn lạc, từ đó làm nổi bật lên sự cơ trí cùng tài năng của những nhân vật chính.

Đầu tiên phải kể đến Tư Mã Y Hoa cũng chính là Thanh Hà công chúa tôn quý nhất của Đại Tấn.

Năm nàng mười hai tuổi, cha nàng là hoàng đế Tư Mã Trung bị ép thoái vị. Bởi vì ông là một tên ngốc, trí lực chỉ bằng đứa trẻ bảy tám tuổi. Mẹ nàng là Dương Hiến Dung mặc dù mỹ mạo như thiên tiên nhưng lại yếu đuối, vô năng. Thanh Hà bị ép buộc trưởng thành trong một đêm.

Chẳng ngờ người mẹ yếu đuối bao năm nay, coi rẻ mạng sống của bản thân lại chuẩn bị tốt được đường lui cho nàng.

Mười hai năm nay luôn được cha mẹ yêu thương che chở, bảo nàng khoanh tay đứng nhìn kết cục cha mẹ c hết đi, Thanh Hà làm sao cam tâm?

Nàng biết rất rõ bản thân sinh ra ở nhà đế vương, là công chúa Đại Tấn được hưởng vinh hoa phú quý thì cũng nên gánh lấy trách nhiệm mà thân phận này mang lại.

Vì thế nàng ẩn nhẫn chờ đợi thời cơ hạ độc tân đế, cứu cha mẹ hồi cung.

Một mình Thanh Hà chắc chắn không thể thực hiện được vở kịch lớn như thế. Nhưng bên cạnh nàng còn có trúc mã Vương Duyệt và Kê tiến sĩ.

Vương Duyệt xuất thân từ sĩ tộc hào môn đỉnh cấp của Đại Tấn — Lang Gia Vương thị, cha là Vương Đạo, mẹ là Tào Thục - khuê mật thân thiết, trao khăn tay thời kỳ thiếu nữ của mẹ Thanh Hà. Vì thế hai người họ lớn lên cùng nhau, quan hệ thân thiết vô cùng. Không những vậy, Vương Duyệt còn là người trong mộng của nàng.

Còn Kê tiến sĩ, ông là con trai của Kê Khang, một trong Trúc lâm thất hiền, họ đều là những người có tài năng cùng danh vọng cao trong thiên hạ.

Chỉ là dù Thanh Hà có cố gắng thế nào thì Tư Mã gia vẫn rơi vào vòng luẩn quẩn tranh quyền đoạt vị không hồi kết giữa các phiên vương, nhìn từng người, từng người c hết đi khiến nàng thấy nản lòng thoái chí.

““Ta như đang ở trên một con thuyền bị rò rỉ, ta không ngừng dùng chậu hất nước từ khoang thuyền ra ngoài, hết chậu này đến chậu khác, vĩnh viễn không ngừng nghỉ, nhưng nước ở trong thuyền cũng không giảm bớt, thậm chí, có lúc nước càng ngày càng nhiều, thuyền càng ngày càng chìm.

Ta mệt rồi, ta không muốn lăn xả nữa, dù sao lăn xả cũng vô ích, ta còn làm liên luỵ đến Trường Sa vương.”

Thanh Hà nhìn Vương Nhung, nàng mới mười ba tuổi mà nội tâm đã già nua như Vương Nhung, người từng trải qua những thăng trầm của cuộc sống, nói:

“Ta sinh ra ở Lạc Dương, lớn lên ở Lạc Dương, phụ mẫu ta vẫn luôn ở Lạc Dương. Giống như Thượng Thư Lệnh, ta sẽ không đi đâu cả, ở lại nơi này, chờ đợi một kết quả, rồi chìm xuống cùng con thuyền này.””

Người xưa từng nói, “con vua rồi lại làm vua, con sãi ở chùa thì quét lá đa.”

Thân phận thế nào thì sẽ có trách nhiệm tương ứng thế đấy.

Thế nhưng có ai ngờ, những khó khăn mà Thanh Hà đang phải chịu bây giờ vốn là thứ Vương Duyệt phải nhận.

Năm đó nếu không trộm long tráo phụng, Vương Duyệt do Dương Hiến Dung sinh ra chắc chắn không thể sống đến năm mười bốn tuổi, cuộc nổi dậy của tám vị phiên vương cực kỳ nguy hiểm.

Ngoài việc giúp đỡ con trai của Dương Hiến Dung, Tào Thục cũng có những cân nhắc của riêng mình, bởi vì bà không có tình cảm với chồng, nhưng thân phận vợ cả bắt buộc bà phải sinh được con trai. Tào Thục không muốn bị vây khốn trong việc sinh nở hết lần này đến lần khác.

Huống chi Thanh Hà là con gái, công chúa hoàng thất sẽ dễ dàng hơn Thái tử rất nhiều. Trước những cân nhắc đó, Tào Thục và Dương Hiến Dung đã đổi con cho nhau.

Nhưng hiện thực thay đổi quá nhiều, vượt xa những điều cân nhắc năm đó khiến Thanh Hà phải chịu tội theo.

* * *

Vương Duyệt trong truyện cũng là một nhân tài hiếm có. Thuở nhỏ chàng chính là “con nhà người ta”, văn võ song toàn, hoàn mỹ không tì vết, là kỳ lân tử của Lang Gia Vương thị.

Ngay từ bé chàng đã bị Tào Thục tẩy não phải luôn đối xử tốt với Thanh Hà, nhưng tình cảm chàng dành cho Thanh Hà là thật.

Có người tình yêu của họ tựa như một ngọn lửa phấn đấu quên mình, khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, có người tình yêu lại như cơn mưa rào, mưa dầm thấm đất. Còn Vương Duyệt, chàng lại dùng băng bao bọc lấy ngọn lửa tình yêu, không muốn để người khác nhìn thấu nội tâm của mình.

Từ nhỏ đến lớn, Thanh Hà luôn kề cận với Vương Duyệt, nghĩ hết cách gần gũi chàng, dùng ánh mắt sùng bái để nhìn chàng. Vương Duyệt đã quen với tất cả những thứ này, chàng cũng vui vẻ hỗ trợ diệt trừ tất cả bụi gai ngăn cản trước mặt Thanh Hà, tốt với nàng, bảo vệ nàng.

Cho đến khi chàng biết được sự thật năm đó.

““Mẫu thân, Thanh Hà là nữ nhi của người, vậy con là ai?”

Tào Thục nhìn Vương Duyệt rơi lệ, “Thanh Hà đã thay con gánh chịu tất cả những cực khổ và nguy hiểm của nửa đời, không có Thanh Hà, con đã sớm c hết cả trăm lần rồi. Chắc giờ con đã hiểu tại sao ngay từ khi con còn nhỏ ta đã muốn con giúp đỡ con bé, nhường nhịn con bé, cho dù gặp phải chuyện gì cũng phải ủng hộ và bảo vệ Thanh Hà? Thật ra mười lăm năm qua, con bỏ ra nhiều thứ vì con bé như vậy, nhìn bề ngoài là con cho đi, luôn hết mình vì con bé, nhưng trên thực tế chỉ là hạt muối bỏ biển, không thể sánh bằng những gì con bé đã trả giá thay con!””

“Linh hồn Vương Duyệt như bị rút đi, mặc cho Tào Thục vừa ôm lại vừa khóc. Giống như những lời Tào Thục nói, hắn vẫn luôn cho rằng mình đã bỏ ra quá nhiều thứ vì Thanh Hà, cả đời hắn gần như xoay quanh nàng, vì nàng, hoặc vì tình yêu, hắn vẫn luôn cảm thấy những gì mình bỏ ra cao hơn, xa hơn so với những gì Thanh Hà đáp lại hắn.

Hắn cho rằng mình là một người đàn ông, nếu muốn bảo vệ Thanh Hà và cưới được Thanh Hà thì dù có xảy ra chuyện gì cũng đáng.

Nhưng thực tế lại không phải vậy, thật ra không phải hắn bảo vệ Thanh Hà. Từ trước đến nay, Thanh Hà mới là tấm lá chắn của hắn, nàng đã chống lại tất cả những tai ương vì hắn, bảo vệ hắn bình yên lớn lên.

Thì ra, ta không phải thần hộ mệnh của nàng. Nàng mới là thần hộ mệnh của ta!”

* * *

Ngoài nam nữ chính trong truyện mình còn muốn nói đến một nhân vật nữa là Kê tiến sĩ - Kê Thiệu, ông đã để lại cho mình ấn tượng và sự nể phục to lớn.

Năm đó cha Kê Thiệu bị ông nội Tư Mã Chiêu của hoàng đế ngốc chém đầu, Kê Thiệu chỉ mới bảy tuổi, trở thành đứa trẻ mồ côi, ngay sau đó lại nhìn Ngụy quốc diệt vong.

Đến sau này Kê Thiệu lại bỏ qua ân oán trong quá khứ bảo vệ cháu nội người đã g iết cha mình.

“Phụ thân Kê Khang của ta… c hết dưới dao mổ của Tư Mã Chiêu, đó là tín ngưỡng của ông ấy. Ta c hết để bảo vệ cháu đích tôn của Tư Mã Chiêu, đây cũng là tín ngưỡng của ta.”

Hai cha con họ đều c hết vì tín ngưỡng của riêng mình, vận mệnh giống nhau một cách đáng kinh ngạc.

Trước khi c hết Kê Thiệu nắm chặt tay Vương Duyệt, dùng chút sức lực cuối cùng nhờ chàng chuyển lời cho Thanh Hà:

““Đại Tấn diệt vong, nhưng cuộc đời của công chúa Thanh Hà vẫn còn tiếp tục. Xuân hạ thu đông, bốn mùa thay đổi, cuộc sống phải trải qua bốn mùa trong năm, ngắm nhìn mùa xuân đơm hoa, mùa thu kết quả, nghe tiếng côn trùng rì rào vào mùa hạ, xem tuyết rơi vào mùa đông. Hãy nhìn ngắm một chút, đừng xuân thương thu buồn, cũng đừng vây kín cuộc đời trong đó, phải sống sót, mới có… hy vọng.””

Có lẽ đây cũng là lời gửi gắm của tác giả qua câu chuyện “Đại Tấn đẹp đến nhường ấy”, thế gian này đẹp đến nhường đấy, còn sống chính là tốt nhất.

Đây là một câu chuyện tranh đấu thật sự rất hay và đáng đọc. Những tình tiết, mâu thuẫn được tác giả xử lý rất khéo léo. Những bước ngoặt được sắp xếp logic nhằm đẩy cao trào lên cho truyện. Bởi vì lấy bối cảnh từ lịch sử nên hệ thống nhân vật trong truyện khá đồ sộ. Tuy nhiên những nhân vật chính đều có tính cách riêng, đều tỏa sáng theo cách riêng.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Team Xoài, Na, Bưởi, Dứa

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN