logo
REVIEW>> DÃ THÚ DƯỚI VÁY EM
da-thu-duoi-vay-em
Tìm truyện
Donate

DÃ THÚ DƯỚI VÁY EM

Tác giả:

Cảnh Kỳ Tâm

Độ dài: 65

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1970

Câu chuyện bắt đầu vào một ngày đẹp trời ở hòn đảo Bali ngọt ngào, ngày hôm đó, một cô gái nhỏ nhỏ xinh xinh đã gặp gỡ chàng trai mà tương lai sẽ bên cô mãi mãi.

Đó cũng sẽ là kỉ niệm không bao giờ quên của Vân Đóa về lần đầu gặp gỡ giữa cô và Lệ Kiêu, khi cô nhầm lẫn coi anh thành một kẻ biến thái muốn "hại đời" chị họ của mình để rồi chạy trốn tới gãy cả gót giày.

Ấn tượng mà Vân Đóa để lại trong mắt Lệ Kiêu hôm ấy là một cô nàng sư tử giấy mạnh miệng, làn váy tím lay động như cánh bướm, dáng người nhỏ nhắn mảnh mai, khuôn mặt thanh thuần, trông thì như một nàng bướm tím nhưng hóa ra lại là một cô angry bird.

Còn Lệ Kiêu mà Vân Đóa nhìn thấy thì dáng người cao lớn như bức tường sắt, thân hình cường tráng, khí chất áp bách, mái tóc ngắn củn, còn có hai đường đứt đoạn trên lông mày bên phải. Thật sự, không khác gì mấy tên không đứng đắn tác phong cợt nhả.

Mặc dù khuôn mặt thì cũng đẹp trai đó.

Mãi sau đó Vân Đóa mới biết, hóa ra cái người mà cô cho là có tác phong không ngay thẳng đó lại chính là một hạt giống quyền anh mới đầy triển vọng, Lệ Kiêu, chàng trai đang hướng tới chức vô địch quyền anh thế giới.

Sau lần chạm mặt đầy sóng gió ở quán bar, Vân Đóa vốn tưởng cô sẽ không bao giờ phải gặp lại con người đáng sợ kia nữa. Nhưng cô chẳng thể lường được rằng, không những cô còn gặp lại mà còn gặp lại hết lần này đến lần khác.

Từ đi xem quyền anh đến đi ăn, đi chơi rồi cả cháy nhà, bằng một sức mạnh thần kì nào đó, lần nào cô cũng nhìn thấy sự hiện diện của Lệ Kiêu.

Vân Đóa thường để lại cho mọi người cảm giác là một người hiền lành dịu dàng, nhưng không chỉ thể, bên trong cô còn là một cô gái kiêu hãnh và độc lập, cô rất ít khi để lộ sự yếu đuối hay những khoảnh khắc chật vật của mình cho người khác thấy. Nhưng không biết tại sao, tất cả những điều mà cô đã giấu cả thế giới ấy cứ lần lượt lộ ra trước mặt Lệ Kiêu.

Anh đã chứng kiến những mặt chân thật nhất của cô, một người con gái khiến chàng trai to lớn như anh cũng phải luống cuống tay chân, dùng đôi tay từng hạ gục bao đối thủ quyền anh để nâng niu nhẹ nhàng đưa cho cô chai sữa dâu ngọt ngào.

Khoảng thời gian ngắn ngủi vài ngày trên đảo Bali đã xảy ra rất nhiều chuyện, giống như một mồi lửa châm lên giữa Vân Đóa và Lệ Kiêu, một ngọn lửa âm ỉ khiến trái tim ai đó rung động, ví dụ như Lệ Kiêu.

Cứ nghĩ rằng khi kết thúc chuyến đi trên hòn đảo thơ mộng này, hai người sẽ không còn mối liên hệ nào nữa, cho tới khi Vân Đóa nhìn thấy hình ảnh chàng trai ấy trong khung cảnh không thể quen thuộc hơn, trường đại học nơi cô đang theo học.

Vân Đóa không được lớn lên bên bố mẹ, bố mẹ cô đã ly hôn từ khi cô còn nhỏ, sau đó mỗi người có một con đường mới, để lại cô cho dì nhỏ và dượng nuôi dưỡng.

Dì nhỏ và dượng của cô luôn rất yêu thương cô, coi cô như con gái, nhưng bản thân là một cô gái nhạy cảm, Vân Đóa vẫn luôn không thể để bản thân sống một cách tự nhiên và thoải mái, cô ngoan ngoãn lễ phép và đôi khi luôn giữ đúng ranh giới của một người "ăn nhờ ở đậu".

Vân Đóa từng được nhìn thấy tình yêu nồng nhiệt sâu đậm của cha mẹ mình qua những bức ảnh, những bức ảnh dù đã qua mấy chục năm vẫn toát lên sự ngọt ngào qua từng ánh mắt của đôi trai gái trong bức ảnh đó.

Nhưng rồi cũng chính cô đã chứng kiến cảnh cha mẹ mình cãi nhau kịch liệt tới mức nào, dùng những lời lẽ độc ác nhất để tổn thương lẫn nhau. Những tình cảm nồng cháy sau hai ba chục năm cuối cùng vẫn trở nên nguội lạnh.

Có lẽ do lớn lên trong hoàn cảnh như thế nên trong thâm tâm Vân Đóa, cô không thực sự muốn yêu đương với bất kì ai.

Chính sự xuất hiện của chàng trai tên Lệ Kiêu đã thay đổi tất cả.

Anh đã cho cô thấy, tình yêu chân thành là một điều đẹp đẽ tới mức nào, cho cô biết, khi cô gặp được đúng người, những trở ngại trong tâm lí đều có thể xua tan.

Có Lệ Kiêu bên cạnh, là cô có một người luôn bao dung mọi điều tốt xấu của cô, nâng niu trân trọng cô như bảo bối vô giá của anh, sẵn sàng chờ đợi và yêu thương cô vô điều kiện.

Vân Đóa thích Lệ Kiêu, như cách anh gọi cô là Vân Đóa Đóa thật ngọt ngào, như sự trìu mến dịu dàng lúc anh gọi Đóa cục cưng.

Đúng người đúng thời điểm, thật là điều tuyệt vời nhất.

"Cô đã nghe quá nhiều lời thương cảm hay an ủi, dù đúng hay sai nhưng đó không phải là điều cô cần nhất, cô không muốn trở thành "đứa trẻ bị bỏ rơi" trong mắt người khác.

Thông cảm hay thương hại sẽ khiến lòng tự trọng vốn đã nhạy cảm của cô trở nên mẫn cảm hơn.

Không nói gì mà chỉ nhẹ nhàng ôm cô thì Lệ Kiêu là người đầu tiên..."

"Cô nghiêng nhìn người đàn ông đang dựa vào vai mình, "Em không tin vào tình yêu. Lệ Kiêu, em chỉ tin tưởng anh."

Thích anh là việc dũng cảm nhất em đã làm, cũng là chuyện mạo hiểm nhất.

Cho nên xin nhờ anh, nhất định đừng làm em thua cuộc."

"Vân Đóa, tên của anh là Lệ Kiêu, cũng có người gọi anh là "Dã thú", "Quyền Vương", còn có người gọi anh là "Sư huynh" hoặc là "Kiêu ca". Nhưng trong tất cả các danh phận, cái mà anh tự hào nhất, chính là làm chồng của em."

"Dã thú dưới váy em" của tác giả Cảnh Kỳ Tâm là một câu chuyện sủng ngọt hiếm hoi dạo gần đây khiến mình cảm thấy rất ưng ý, nếu muốn diễn tả ngắn gọn cảm giác của mình khi đọc câu chuyện này thì chính là, ngọt mà không ngấy.

Tình tiết truyện tiến triển hợp lí, ngọt ngào nhưng vừa phải và có chiều sâu, cách xây dựng hình tượng không hẳn là mới nhưng có sự độc đáo của riêng mình, cách dẫn truyện cũng rất gần gũi.

Theo mình thì đây là một bộ truyện rất đáng để recommend đến mọi người nhé.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Riri_1127

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN