logo
REVIEW>> CUỘC SỐNG SAU KHI KẾT HÔN VỚI SẾP
cuoc-song-sau-khi-ket-hon-voi-sep
Tìm truyện
Donate

CUỘC SỐNG SAU KHI KẾT HÔN VỚI SẾP

Tác giả:

Quân Xuyên

Độ dài: 58

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 661

Văn án:

Truyện lấy bối cảnh quốc gia đã cho phép kết hôn đồng giới.

Tống Phi Lan 17 tuổi tỉnh dậy phát hiện mình đã biến thành Tống Phi Lan 28 tuổi, giám đốc của một công ty giải trí. Một bầy nghệ sĩ trong công ty đều muốn bị cậu quy tắc ngầm gần hết, chỉ có vị trợ lý Tiểu Đào Tử bên cạnh là không hề giống với những kẻ dong chi tục phấn kia, thoạt nhìn thiết diện vô tư, lãnh khốc vô tình.

Cái gì? Trợ lí Đào muốn đè mình?

Anh ấy sao có thể là một tên cầm thú như thế được!

Trước khi kết hôn:

Tống tổng nhìn văn kiện gào khóc: “Em không làm đó thì sao?”

Trợ lý Đào vẻ mặt dịu dàng: “Không sao cả, em còn bé mà.”

Sau khi kết hôn:

Tống Phi Lan chui trong ổ chăn gào khóc: “Anh bảo em còn bé mà!”

Trợ lý Đào vẻ mặt dịu dàng: “Không sao cả, em đã lớn rồi.”

Tống Phi Lan: “…Không ngờ anh lại là người như vậy đấy!”

***

Sau vụ tai nạn xe, Tống Phi Lan hôn mê gần một tháng trời, lúc tỉnh lại thấy ôi sao mình già quá.

Cậu nhớ trước khi ngất đi mình còn là cậu thiếu niên 17 vẫn sợ đánh nhau lại bị bố già mắng cho, ấy thế mà Tống Phi Lan tỉnh dậy trên giường bệnh, hồn nhiên vô tư gọi cấp dưới nhỏ hơn mình một tuổi là ‘chú’ rồi bị hiện thực phũ phàng vả cho một cái - giờ cậu là Tống Phi Lan 28 tuổi, làm chủ một công ty giải trí, suốt nửa năm qua trai gái không rời tay.

Bác sĩ kết luận Tống Phi Lan tạm thời quên mất một đoạn ký ức từ 17 tuổi đến nay.

Thiếu nam 17 tuổi khó chấp nhận sự thật phũ phàng này, nằng nặc cho là mình bị đánh rồi xuyên không. Sao đột nhiên lại biến thành ông chú thế này! Nhưng mà may quá không phải thi đại học!!!

Sau khi mất trí, tính cách của Tống Phi Lan đại khái là ngoan thiểu năng, tính tình mềm mại lại còn hay làm nũng. Cậu bây giờ khác biệt hoàn toàn với Tống Phi Lan năm 28 tuổi ăn chơi trác táng, mang danh tổng giám đốc nhưng việc làm hằng ngày ở công ty là ăn uống, đi vệ sinh và tán trai tán gái. Đào Nguyên tự hỏi không biết biến cố gì khiến cậu nhóc từng ngoan ngoãn tha hóa thành như vậy.

“Trợ lý Đào nhìn Tống Phi Lan đang mắc chứng tăng động thời kỳ cuối, không thể hiểu được cậu vì sao năm 17 tuổi như thế mà lớn lên lại khác hẳn. Đào Nguyên luôn bác ái với trẻ em bị thiểu năng trí tuệ…”

À Tống Phi Lan có một chỗ hoàn toàn không thay đổi, dù 17 hay 28 thì vẫn có gu thời trang chói lóa lòe loẹt mù mắt người nhìn. Cậu xuất viện rồi comeback với áo hoodie đỏ thẫm, quần dài màu xanh lá cây, chân mang giày thể thao vàng nhạt.

Theo nhận xét của trợ lý Đào thì Tống Phi Lan rất dễ nuôi, sinh hoạt ăn uống không kén chọn.

“Từ nhỏ Tống Phi Lan đã quen trà trộn cùng đám cấp dưới của Tống Đông Lai, cha không thương mẹ không yêu, danh không chính ngôn không thuận miễn cưỡng được xem là đại thiếu gia Tống gia, nhưng Tống Phi Lan rất hiểu bản thân mình, cậu không có tham vọng, chỉ muốn ăn uống no đủ sống bình an cả đời còn lại.”

Vẻ ngoài của Tống Phi Lan không hề già chút nào, da dẻ bóng loáng, mặt mũi thanh tú nên trông nhỏ hơn người cùng tuổi, nói cậu là sinh viên cũng sẽ có người tin. Cho nên đối mặt với cậu, Đào Nguyên chỉ có thể chấp nhận để người ta gọi mình hết chú tới anh mà không hề phản cảm.

“Chú ơi, cháu khát nước.”

“Dáng người chú đẹp ghê, sau này cháu mà cao như chú thì tốt quá, chú cao được 2m không chú?”

Đào Nguyên năm nay 27, anh vốn làm việc ở tổng công ty sau đó ba Tống Phi Lan thấy anh trẻ mà giỏi giang tháo vát nên đưa anh sang làm trợ lý cho Tống Phi Lan, để cậu dính tí hào quang của anh, bớt vô dụng đi. Rồi làm việc với nhau được một đoạn thời gian, hầu như mọi việc quản lý công ty đều do trợ lý Đào gánh team, Tống Phi Lan thì vẫn vô dụng như thế.

Từ ngày cậu mất trí, Đào Nguyên trở thành trợ lý kiêm bảo mẫu chăm trẻ thiểu năng, anh không hiểu sao Tống Phi Lan lại thay đổi hoàn toàn như vậy nhưng đó là một sự thay đổi tốt. Rất đáng yêu.

Thiếu nam ngây thơ tâm hồn 17 vô tình quyến rũ trợ lý Đào, cậu hồn nhiên không chú ý chuyện nam nam thụ thụ bất thân, huống hồ hôn nhân đồng tính đã được nhà nước công nhận năm cậu 20 tuổi, cũng quên mất việc hỏi tính hướng, khiến trợ lý Đào bị mê hoặc ngơ người. Đào Nguyên bị Tống Phi Lan tâm hồn trẻ em thiểu năng làm nũng tê dại cả người, trong tim mềm nhũn.

Sau khi Tống Phi Lan tham gia mấy buổi xem mắt, cuối cùng cậu không chịu nổi nữa đùng đùng vô lý muốn kết hôn giả với Đào Nguyên để chặn miệng hai người mẹ.

Đào Nguyên đã suy nghĩ rất lâu, tận mấy tiếng đồng hồ, đắn đo đủ kiểu cơ mà 🙂

“Nói thật, cho dù Tống Phi Lan cả đời không khôi phục trí nhớ thì cậu cũng không phải là mẫu bạn đời lý tưởng.

Người gì đâu mà hết ăn lại nằm, nhát gan yếu đuối, nhạy cảm thái quá, thiếu thốn tình thương, trình độ thấp, không có bản lĩnh kinh doanh…

Nhưng mà thế thì đã sao?

Ngay cả bộ dáng lúc cậu cuộn trong ổ chăn, Đào Nguyên vẫn cảm thấy đáng yêu…

Ấn tượng về một đứa dở hơi lười biếng, nhát gan yếu đuối của anh về cậu lúc trước nay đã sụp đổ hoàn toàn, thay vào đó lại biến thành thông minh giả ngu, không tham sự đời, lòng dạ son sắt, ngây thơ đáng yêu…”

Trợ lý Đào đã bị thao túng từ hồi nào không hay. Ý Tống Phi Lan là kết hôn giả một thời gian, nhưng ý Đào Nguyên là hàng đã nhận miễn đổi trả, em rơi vào tay tôi rồi.

“Chuyện kết hôn là em nói, cho nên chuyện ly hôn phải do tôi quyết định.”

Sau đó là cuộc sống hôn nhân sau khi kết hôn với sếp của trợ lý Đào, sơ hở một chút là bé chồng xinh xẻo lại làm mấy trò con bò, tâm hồn non dại trẻ trâu đi nhuộm mái tóc nâu xinh trai thành màu trắng hồng hú vía, Đào Nguyên nhức đầu không thôi.

Tóm lại là cuộc sống ấy siêu ngọt ngào luôn, không thể diễn tả được.

Đến một ngày Tống Phi Lan nhớ lại mọi chuyện, thay vì kinh hoàng rồi ly hôn với Đào Nguyên thì cậu giấu chuyện mình đã nhớ lại. Cậu nghĩ, có lẽ Đào Nguyên thích Tống Phi Lan trong sáng hồn nhiên của năm 17 tuổi chứ không phải Tống Phi Lan già cỗi đầy lịch sử đen năm 28. Nhưng cậu hiểu lầm trợ lý Đào rồi, đã yêu rồi dù tuổi nào thì anh cũng yêu, chỉ là ngày trước xem tâm trí Tống Phi Lan non dại nên anh nương tay, giờ thì không có nương tay đâu nhé.

Mình có rất nhiều vấn đề muốn nói muốn kể muốn spoil về bộ truyện này nhưng có lẽ nói nhiều nó mất vui, hai nhân vật chính thở ra câu nào là muốn quỳ lạy câu đấy, hài hước xen lẫn cảm động, nói chung rất đáng đọc để giải trí.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Đằng Thiên

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN