logo
REVIEW>> CỤC CƯNG BÉ NHỎ ĂN NO CHƯA
cuc-cung-be-nh-an-no-chua
Tìm truyện
Donate

CỤC CƯNG BÉ NHỎ ĂN NO CHƯA

Reviewer:

AI_Diên Vĩ

Độ dài: 72

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1232

Giới thiệu:

Vân Trạch vừa tỉnh dậy đã thành tiểu công tử của Hầu phủ.

Gia giáo Hầu phủ rất nghiêm khắc, mẹ đẻ của tiểu công tử mất sớm, mẹ kế thờ ơ, tiền tiêu vặt hàng tháng bị tôi tớ cắt xén, mỗi bữa cơm chỉ có thể ăn được ba phần.

Công tử hàng xóm tuấn mỹ rộng lượng, Vân Trạch kết bạn với đối phương, đối phương thấy Vân Trạch vừa đáng yêu lại vừa đáng thương nên thường xuyên mời cậu ăn rất nhiều món ngon.

Ngày nào trong kinh thành cũng có truyền thuyết của Nhiếp chính vương, ví dụ như “Nhiếp chính vương g iết người như ma quỷ”, “Nhiếp chính vương là thiên sát cô tinh chuyển thế”, “Nhiếp chính vương và Thái hậu có gian tình”, “Hoàng đế này sẽ bị Nhiếp chính vương g iết c hết”, “Nghe nói Nhiếp chính vương mặt mũi hung dữ cực kỳ xấu xí.”

Vân Trạch cắn bánh ngọt do công tử hàng xóm đưa: “Nhiếp chính vương đáng sợ quá đi.”

Công tử hàng xóm: “Ừ.”

Vân Trạch: “Cha ta làm việc dưới trướng của hắn, không biết đãi ngộ thế nào, làm sai có thể bị hắn xét nhà không đây.”

Công tử hàng xóm: “Không.”

Vân Trạch: “Ôi chao, nghe nói trong cung rất loạn, Nhiếp chính vương thích Thái hậu thật hả?”

Công tử hàng xóm: “…”

Chỉ thích em thôi.

***

Nghe tên truyện hơi sến tí nhưng bạn đừng vội bỏ qua nhé. Đây là bộ truyện mà theo tớ, tác giả khắc họa đúng chuẩn sự tàn nhẫn, lạnh lùng của công – Nhiếp chính vương quyền khuynh triều dã xuyên suốt cả bộ truyện, thống nhất trong từng chi tiết.

Đồng thời, đây cũng là lần đầu tớ đọc một bộ đam mỹ mà cả nhà thụ sợ công đến vậy =))) Trừ thụ ra, ông ngoại, cha, chú... của thụ đều e sợ công ra mặt. Và nếu nhảy hố, bạn sẽ thấy mọi người sợ công là điều hiển nhiên.

Vân Trạch vốn có cuộc sống hết sức nhàn nhã và thoải mái ở hiện đại, không hiểu sao đột nhiên xuyên đến một triều đại không có trong lịch sử. Cậu tuy mang thân phận tiểu công tử của Hầu phủ nhưng cuộc sống hết sức khó khăn, bị mọi người bắt nạt, ăn còn chẳng no bụng. Thế nhưng Vân Trạch không có dã tâm tranh đoạt, cậu chỉ muốn an ổn sống qua ngày.

Chú cá mặn Vân Trạch tình cờ quen biết với công tử hàng xóm. Cậu luôn cho rằng đối phương là một quận vương nhàn tản có quan hệ huyết thống với nhiếp chính vương, tác phong quân tử hết sức dễ mến. Mối quan hệ giữa hai người từ bèo nước gặp nhau dần thăng cấp thành một người cho ăn, một người đi ăn chực.

Vốn Chung Hành thấy diện mạo Vân Trạch đẹp hơn người, hoàn cảnh lại đáng thương nên mới giúp đỡ cậu đôi chút, ai ngờ sau cùng chính mình lại rơi vào lưới tình với nhóc ham ăn này.

Tuổi cậu so với hắn nhỏ hơn rất nhiều, cũng chưa hiểu thế nào là yêu. Trong những lần gặp mặt có chủ đích, Chung Hành đã dần dệt lưới, chỉ chờ thời cơ đến sẽ một mẻ tóm gọn cả thân lẫn tâm Vân Trạch.

Vân Trạch tuy có ngốc trong chuyện tình cảm, cũng không màng thế sự cho lắm nhưng không phải kẻ yếu đuối. Vào giây phút quyết định, cậu chính là người đứng ra bảo vệ Chung Hành, đưa ra những quyết sách cứng rắn.

Mạch truyện ban đầu khá chậm rãi, đôi lúc có thể khiến bạn cảm thấy hơi nhàm chán vì giai đoạn ăn chực thì đâu có sóng gió hay sự vụ gì to tát. Nhưng càng về sau, tình tiết sẽ càng lôi cuốn và hấp dẫn.

Chặng đường Vân Trạch được nuôi béo rồi gả cho người ta được tác giả lồng ghép khéo léo với quá trình Chung Hành dần thâu tóm mọi quyền lực, trở thành một hoàng đế chân chính. Bởi vậy, không khí truyện vừa có sự hấp dẫn, căng thẳng của những âm mưu đấu đá quyền lực; vừa có sự ngọt ngào, hài hước của chuyện tình giữa tiểu công tử và nhiếp chính vương.

Nếu bạn muốn đọc motip truyện công “lạnh lùng với cả thế giới, dịu dàng với một mình em” thì đây chắc chắn là một lựa chọn hoàn hảo. Tác giả viết chắc tay, bản edit khá ổn là hai trong những yếu tố khiến truyện để lại ấn tượng đậm nét trong tớ. Bài review đến đây là kết thúc, cảm ơn bạn đã dành thời gian đọc <3.

___

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Huyên, Gạo, Liễu 13

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN