logo
REVIEW>> CÒN RA THỂ THỐNG GÌ NỮA!
con-ra-the-thong-gi-nua
Tìm truyện
Donate

CÒN RA THỂ THỐNG GÌ NỮA!

Tác giả:

Thất Anh Tuấn

Độ dài: 71

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 170

Trong triều đình Đại Hạ có một thần tử vô cùng cương trực, ngay thẳng, mình đầy lý lẽ, quyết không dung tha cho mọi thói hư tật xấu, trái luân thường đạo lý trên đời. Nhưng có lẽ vì quá ngay thẳng mà tài ăn nói của vị thần tử này lại không được ưu ái cho lắm.

Vậy nên, cứ mỗi lần thấy việc gì đó phô trương hợm hĩnh, thần tử lại thốt lên một câu: “Còn ra thể thống gì nữa!”

Thật sự là không ra thể thống gì cả, sao lại có chuyện một người sống sờ sờ ra đó lại bất ngờ bị một cuốn truyện “hút” vào bên trong nó chứ?

Nhưng nó lại thật sự đã xảy ra.

Vương Thúy Hoa, một nhân viên văn phòng bán mình cho tư bản, trải qua những ngày tháng lặp đi lặp trên quỹ đạo từ nhà tới công ty một cách nhàm chán, chỉ biết tranh thủ đọc mấy cuốn tiểu thuyết mạng mất não để g iết thời gian trên chuyến tàu về nhà.

Bỗng một ngày nọ, khi vô tình lướt qua cuốn tiểu thuyết “Sủng phi ác ma”, từ đây, cuộc sống của cô đã thay đổi hoàn toàn. Vì cô đã bị “hút” vào trong cuốn tiểu thuyết đó, trở thành chướng ngại vật trên đường đời thuận lợi của “con cưng” của tác giả.

“Sủng phi ác ma” vốn là một cuốn tiểu thuyết chủ đề xuyên sách, nữ chính là một cô gái hiện đại xuyên vào một bộ truyện cung đấu, tung hoành ngang dọc bước tới đỉnh cao. Còn Vương Thúy Hoa, vốn nên là người thản nhiên ngồi chứng kiến con đường lên đỉnh cao đó của nữ chính, nay lại xuyên vào chính bộ truyện đó cùng cô ta.

Khi Vương Thúy Hoa mở mắt ra lần nữa, lúc này nàng đã trở thành Dữu Vãn Âm, phi tử hoàng đế, hòn đá kê chân nhỏ bé không đáng kể, cuộc đời kết thúc trong vòng 300 chữ.

Đó là Dữu Vãn Âm bản gốc, nhưng giờ khi Vương Thúy Hoa đã trở thành Dữu Vãn Âm thì nàng không thể để mình kết thúc trong 300 chữ thế được.

Vì vậy, nàng bèn ngồi lọc lại tất cả các chi tiết. Nếu nữ chính Tạ Vĩnh Nhi là người xuyên sách nắm được cốt truyện thì Dữu Vãn Âm nàng đây còn là người nắm được kịch bản của Tạ Vĩnh Nhi kìa. Sau một hồi suy xét cho an nguy bản thân, Dữu Vãn Âm quyết định, mình phải cưa đổ bạo quân, cũng chính là vị hoàng đế mà nàng đang sắp phải chuẩn bị thị tẩm kia.

Có điều, khi lần đầu gặp bạo quân, Dữu Vãn Âm đã cảm thấy có gì đó sai sai. Theo bản năng mách bảo, nàng hỏi thăm sức khỏe bạo quân thật nhẹ nhàng:

“How are you?”

“I’m fine, and you?”

Thế là từ đó trong cung có thêm một động bàn tơ hai thành viên bao gồm Dữu Vãn Âm và bạo quân Hạ Hầu Đạm.

Ai mà ngờ được xui xẻo xuyên vào một quyển sách lại còn gặp được một “đồng loại”. Hai người vội vàng chia sẻ cho nhau, hóa ra sếp Đạm cũng vừa xuyên tới hai tiếng trước, khi đang nằm tắm nắng ở bên kia bờ đại dương.

Tìm được một đồng minh, Dữu Vãn Âm trở nên lạc quan hơn rất nhiều. Nàng cùng Hạ Hầu Đạm bàn bạc đối sách, xem nên tìm đường sống qua cốt truyện như thế nào, phải phá đám nữ chính Tạ Vĩnh Nhi và nam chính Hạ Hầu Bạc ra sao.

Vì động bàn tơ thường xuyên phải họp bàn chiến lược nên hiển nhiên Dữu Vãn Âm trở thành phi tử được yêu chiều nhất trong hậu cung, liên tục được triệu thị tẩm, từ Dữu tần lên Dữu phi chỉ sau một đêm. Một hình tượng yêu phi họa quốc tiêu chuẩn.

Những ngày tháng ban đầu đó, có lẽ thật sự rất vui, có một “đồng loại” ở cạnh nàng ngay khi vừa đặt chân tới thế giới xa lạ này khiến nàng bớt đi những lo sợ và hoang mang của một người bất ngờ bị kéo vào đây.

Hai người cùng trò chuyện, chia sẻ, bàn bạc kế sách, thi thoảng lại rủ rỉ thì thầm phán xét nữ chính khi nàng ta đàn sai mấy nốt trong bản nhạc Canon, phân vai diễn kịch trước mặt mọi người, nhập vai một cặp bạo quân - yêu phi hại nước hại dân.

Dữu Vãn Âm vốn chỉ muốn thoát khỏi số phận định sẵn của nhân vật nàng xuyên vào này, rồi trải qua những ngày tháng bình yên mà thôi. Nhưng có lẽ từ khi nàng vô tình lạc vào thế giới của “Sủng phi ác ma”, rồi phát hiện có thêm một người bạn nữa giống mình. Một thế giới nhưng lại có quá nhiều kẻ “ngoại lai” đã khiến mọi chuyện phát sinh ngày càng nhiều biến cố.

Ví dụ như tại sao Hạ Hầu Bạc lại phát hiện ra sự bất thường của cả 3 người “khác loài”, tại sao cốt truyện vốn có lại xuất hiện những sai lệch, tại sao Hạ Hầu Đạm chỉ xuyên đến trước nàng 2 tiếng nhưng lại có vẻ thông thạo thế giới này một cách lạ thường. Dường như tất cả mọi thứ đang lặng lẽ vượt ra khỏi tầm kiểm soát.

Những sai số xuất hiện tuy nhỏ nhặt, nhưng lại như hiệu ứng cánh bướm, ảnh hưởng tới hướng đi của mọi chuyện. Chẳng biết từ bao giờ, Dữu Vãn Âm và Hạ Hầu Đạm đã không còn có thể dựa vào lợi thế biết trước cốt truyện để đưa ra mưu tính nữa. Họ bắt buộc phải thích nghi với tình hình, xem xét thực tế, tìm ra con đường thoát thân.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Dữu Vãn Âm và Hạ Hầu Đạm đã cùng nhau trải qua rất nhiều thăng trầm, từ nguy hiểm cận kề đến những giây phút cùng nhau ngồi ăn một nồi lẩu.

Trong thế giới lạ lẫm này, Dữu Vãn Âm tự thấy mình may mắn vì tìm được một người cùng cảnh ngộ. Chắc là vì cùng cảnh ngộ, lại có duyên gặp nhau ngay từ khi mới xuyên qua, nên nàng có một sự tin tưởng đến kì lạ đối với chàng. Dù có những lúc, nàng cũng nhìn ra những điều không đúng ở con người chàng, nhưng thâm tâm nàng vẫn mách bảo, chàng ấy, đáng để nàng đồng hành.

Sự tin tưởng của nàng không hề sai, Hạ Hầu Đạm đã bảo vệ nàng rất tốt, tốt đến mức hơn cả một người bạn, một người “đồng loại”. Là một cô gái hiện đại đã trưởng thành, Dữu Vãn Âm rất dễ dàng nhận ra thứ tình cảm đang nhen nhóm từng ngày ấy. Nàng chưa từng có ý định nảy sinh tình cảm với chàng, chỉ muốn tìm một đồng minh đáng tin mà thôi. Có điều tình cảm đâu phải là thứ cứ nói là được, muốn cản mà xong.

Nàng đã dần không còn coi chàng như một người bạn bình thường nữa. Nàng thích thú khi thấy chàng ghen, xót chàng những lúc bị cơn đau đầu hành hạ, muốn được sát cánh cùng chàng trên hành trình hung hiểm phía trước. Tất cả đã âm thầm nói lên quyết định của trái tim nàng, cũng như những trắc trở đang chờ họ phía trước.

Con đường mà Dữu Vãn Âm và Hạ Hầu Đạm đi là một con đường có rất nhiều phép thử, đấu trí đấu dũng với Đoan vương Hạ Hầu Bạc, không ai chắc chắn tương lai sẽ thế nào.

Trên con đường đó, họ gặp gỡ những thiếu niên cương trực liêm chính, một lòng vì nước vì dân, những người bạn, người chiến hữu sẵn sàng tương trợ bất cứ lúc nào. Họ, tưởng như đều là những con người chân thật, bằng da bằng thịt, có tâm tư tình cảm chứ không chỉ là những nhân vật trong sách, sống trong một cuộc đời định sẵn. Dân chúng lầm than là thật, đất nước lâm nguy cũng là thật.

Rồi khi bất chợt rơi vào những dòng cảm xúc ấy, Dữu Vãn Âm lại muốn bảo vệ những con người ấy trong vô thức. Nàng đã là người trưởng thành, nhưng dường như ở nơi đây nàng lại trưởng thành một lần nữa.

Không một ai có thể nghĩ được rằng, một nhân viên văn phòng bình thường như vậy lại có ngày có thể đứng trước cả một đội quân, trấn định đưa ra quyết sách, dẫn đầu những con người ấy. Một cô gái bình thường lại có ngày mang phong thái mẫu nghi.

Có lẽ, tất cả đều là định mệnh, cũng có thể là ngẫu nhiên. Nhưng đối với Dữu Vãn Âm, nó không phải điều xấu, vì trong hành trình đó, nàng luôn có một người bên cạnh nàng, bảo vệ, lo toan cho nàng, xót xa cho sự trưởng thành bất đắc dĩ của nàng, chàng trai đáng thương ấy, người đã lặng lẽ “chờ đợi” sự xuất hiện của nàng suốt bao nhiêu năm.

Đối với “Còn ra thể thống gì nữa!” của tác giả Thất Anh Tuấn, mình cảm thấy bộ truyện này rất hợp với câu “đừng đánh giá một cuốn sách qua trang bìa của nó”.

Tuy rằng tên truyện nghe khá teen, phong cách truyện cũng khá hài hước, tuy nhiên càng đọc thì mình lại càng bất ngờ về bộ truyện này. Nó không chỉ là một bộ truyện có phong cách dẫn truyện gây cười, mà còn xen lẫn những khoảnh khắc cảm động.

Cốt truyện tưởng như rất đơn giản nhưng lại được cài cắm những tình tiết khá bất ngờ. Có thể nói trong tình trạng nội dung truyện ngày càng bão hòa hiện nay thì đây là một bộ truyện rất đáng để đọc đó mọi người.

Mình rất recommend cho mọi người bộ truyện này nha.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Nếp - Hanyu

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN