logo
REVIEW>> CỔ THIÊN NGA
co-thien-nga
Tìm truyện
Donate

CỔ THIÊN NGA

Tác giả:

Mộ Chi

Designer:

AI_Tịch Lam

Độ dài: 99

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1231

Tình yêu chính là thứ chỉ có thể gặp chứ không thể cầu. Người ta nói rằng yêu đúng là tình yêu, yêu sai là tuổi trẻ.

Còn điều gì tuyệt vời hơn khi tình đầu chính là tình cuối và cả tuổi trẻ lẫn lão niên đều nắm tay một người đồng hành?

“Cổ thiên nga” được bắt đầu khi nam nữ chính đã bên nhau được bốn năm. Khác với đa số  truyện thường thấy, “Cổ thiên nga” không phải quá trình đi tìm tình yêu đích thực của hai người mà là quá trình sau khi trải qua nồng nhiệt họ trưởng thành, bao dung và thấu hiểu cho nhau.

Ở Nam Thành không ai không biết đại thiếu gia Hạ gia, Hạ Tư Hành. Anh sinh ra đã là con cưng của trời cao ngạo lạnh lùng, không để ai vào mắt. Người ngoài nhìn vào đều cảm thấy anh bạc tình vô tâm, có lẽ Hạ Tư Hành sẽ trở thành kiểu người như thế thật nếu anh không gặp được Kim Hề.

Lần đầu tiên Hạ Tư Hành gặp Kim hề là vào ngày sinh nhật 18 tuổi của anh. Khi ấy cô mặc lễ phục màu đen, kiêu ngạo lạnh lùng như một nàng công chúa. Nghe mẹ anh giới thiệu, cô là con gái bạn thân ba anh, sau đó họ cùng nhau nhảy một điệu mở màn.

Lần thứ hai gặp lại, cô đứng trên sân khấu hóa thân thành nàng thiên nga đen hờ hững, xa cách nhưng lại tỏa sáng lấp lánh.

Đó là lần đầu tiên Hạ Tư Hành xem biểu diễn ba lê, anh xem rất chăm chú, không hề phân tâm. Ánh mắt của anh khi ấy còn nóng hơn cả ánh đèn trên sân khấu, từ đầu tới cuối không rời mắt khỏi cô.

Có lẽ khi ấy chính Hạ Tư Hành cũng không ngờ, chỉ vỏn vẹn một ánh mắt, anh đã đón cô vào tận lòng mình.

Chỉ cần cô cười với anh, anh sẽ tước vũ khí đầu hàng vô điều kiện.

Trên đời này có lẽ sẽ có một người như thế xuất hiện, khiến ta không biết phải làm sao, cũng không thể chối từ. Người đó sẽ khiến ta can tâm hàng phục.

Đối với Hạ Tư Hành, người đó chính là Kim Hề.

Thế nhưng cô ấy không phải là khắc tinh, mà là cứu tinh của anh. Cứu rỗi anh thoát khỏi thế giới đầy ảm đạm này, rồi tặng lại cho anh một thiên hà rực rỡ.

Mình phải công nhận một điều là tác giả Mộ Chi đã xây dựng nhân vật rất thành công, cốt truyện logic, tâm tư nhân vật cũng được xử lý rất khéo léo.

Đối với Hạ Tư Hành, nếu nói cuộc sống của anh “một đường nở hoa” thì cũng không quá.

Ông trời luôn ưu ái với anh, cho anh gặp được rất nhiều quý nhân trong cuộc đời này, ba mẹ cũng thế mà bạn bè cũng vậy. Ngay cả khi đi học đi làm cũng gặp được những người thầy tốt, giúp anh học hỏi được rất nhiều điều.

Nhưng Kim Hề lại khác. Cuộc sống của cô giống như một bản nhạc, chương đầu cực kỳ tráng lệ, nhưng đến giữa đường lại bi đát. Tựa như một vở kịch múa, có thăng trầm, có cao trào, lên xuống. Nhân vật chính sẽ gặp nhiều gian nan trắc trở, nhưng chắc chắn cuối cùng sẽ có một happy ending.

Hạ Tư Hành muốn để cuộc đời của Kim Hề luôn luôn rực rỡ như ngày xuân, vĩnh viễn hướng về nơi có ánh sáng. Anh muốn trở thành quý nhân của đời cô.

Đối với Kim Hề, khúc mắc gia đình khiến cô cảm thấy sợ hãi, bất an thiếu tin tưởng vào tình yêu. Kim Hề luôn nghĩ rằng, trên đời này mẹ là người yêu thương cô nhất, nhưng rồi một ngày tình yêu đó cũng dành cho người khác thì liệu một người ngoài không cùng huyết thống sẽ yêu thương cô được bao lâu?

Kim Hề cảm thấy Hạ Tư Hành cũng chẳng thích cô bao nhiêu. Chẳng qua anh ấy thấy cô xinh đẹp, dẫn ra ngoài có thể giữ được thể diện mà thôi. Nhưng cô lại không nghĩ đến, gia đình như nhà họ Hạ muốn kiểu con gái nào mà không có? Đàn ông như Hạ Tư Hành cũng chẳng thiếu phụ nữ vây quanh. Cớ sao anh lại cưng chiều cô, cung phụng cô vô điều kiện như vậy.

Mình rất thích kiểu nam chính như Hạ Tư Hành, mặc dù sinh ra đã ngậm thìa vàng mọi người xung quanh luôn cung phụng chú ý anh, nhưng anh vẫn đủ chín chắn, khoan dung và thấu hiểu người khác.

“Cô ấy muốn gì tôi sẽ cho cô ấy cái đó. Cô ấy không tin tôi thì đó là lỗi của tôi chứ không phải lỗi của cô ấy.”

Không sao cả, Kim Hề, em không tin anh cũng chẳng sao hết.

Chỉ cần em ở bên cạnh anh, anh sẽ dùng hết sức mình mà yêu em, để em tin rằng, trên thế giới này ngoại trừ gia đình, thì em vẫn còn có anh yêu thương em như một loại bản năng.”

Thật sự là một tình yêu khiến người đọc cảm thấy ngưỡng mộ vô cùng.

“Bây giờ đã là mười giờ ba mươi phút, chỉ còn hai mươi giờ ba mươi phút là đến hôn lễ chính thức của chúng ta. Anh ngồi trước bàn sách mà em từng ngồi để viết thư cho em.

Có lẽ em không biết, cảnh tượng này đã xuất hiện bao lần trong giấc mơ của anh — Em sắp trở thành vợ anh, là người vợ danh chính ngôn thuận được anh cưới hỏi đàng hoàng.

Mười tám tuổi anh gặp được em, anh vốn nghĩ đó chẳng qua chỉ là một trò đùa thoáng qua, nhưng lại không ngờ rằng, câu nói đùa ấy lại trở thành sự thật. Món quà mừng lễ trưởng thành này là món quà đẹp đẽ nhất mà anh từng được nhận trong đời.

Không biết tâm trạng của em hiện giờ ra sao, còn anh thì có nói em cũng không tin, vì anh cực kỳ căng thẳng. Chỉ cần nghĩ đến chuyện em sẽ vì anh mà mặc lên người chiếc váy cưới, nghĩ đến chẳng bao lâu nữa em sẽ gật đầu và nói với anh rằng “Em đồng ý”, chỉ nghĩ thế thôi là anh lại xúc động đến mức không sao ngủ được.

Có lẽ trong mắt em, anh là người không lộ buồn vui, nhưng khi gặp em, anh khó giữ được vẻ điềm tĩnh và lý trí của mình.

Khi hai mươi, anh đã hiểu rõ một chuyện, trước mặt em, anh không hề có nguyên tắc.

Tuy anh chưa từng nhìn thấy dáng vẻ của em khi mặc váy cưới, nhưng anh nghĩ, ngày mai em nhất định sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất trên đời này.

Em của ngày mai, không chỉ là Kim Hề, không chỉ là công chúa thiên nga…Mà em còn có thêm một danh xưng nữa… Chính là bà xã của anh.

Kim Hề, Hạ phu nhân của anh, tương lai còn dài, hy vọng em vĩnh viễn là ánh sáng trong đôi mắt anh.”

___

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Jeongie

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN