logo
REVIEW>> CÔ LÀ ÁNH TRĂNG SÁNG CỦA NAM CHÍNH
co-la-anh-trang-sang-cua-nam-chinh
Tìm truyện
Donate

CÔ LÀ ÁNH TRĂNG SÁNG CỦA NAM CHÍNH

Tác giả:

A Pháp

Designer:

AI_Tịch Lam

Độ dài: 279

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 532

Từ sau lần tai nạn năm chín tuổi, Nguyễn Nhung đã thích Lăng Dã. Từ đó, trong cuộc sống của Lăng Dã luôn luôn xuất hiện hình bóng của Nguyễn Nhung. Hai nhà lại đều là gia đình quyền thế, thuận lý thành chương, họ chấp nhận mối liên hôn thương mại.

Nguyễn Nhung vô cùng trông đợi vào cuộc hôn nhân này, còn Lăng Dã lại coi đây là cuộc hôn nhân vô nghĩa. Kết hôn hai năm, anh chưa từng động vào cô một lần nào. Vốn dĩ, Nguyễn Nhung tin tưởng vào một tương lai rằng dần dần Lăng Dã sẽ ngoảnh mặt lại nhìn cô. Nhưng sau một lần Lăng Dã say rượu, anh đã nói: “Nguyễn Nhung, tôi thà là đi với gái bên ngoài cũng không muốn chạm vào cô.”

Một câu nói nhói lòng làm cho Nguyễn Nhung hoàn toàn tỉnh ngộ. Bao năm thanh xuân đặt lên nhầm người, từ đầu tới cuối chỉ có một mình cô đơn phương. Đã trải qua cuộc sống đầy dằn vặt, cô nâng được thì cũng buông được. Cô quyết tâm phải thay đổi cuộc đời, không cần lâm vào thứ tình yêu lâm li bi đát này nữa.

Nhìn tờ thỏa thuận ly hôn, Nguyễn Nhung thẳng tay ký lên, thậm chí còn giục Lăng Dã mau chóng đến cục dân chính để hoàn thành thủ tục ly hôn. Những tưởng Lăng Dã sẽ rất vui vẻ nhưng chẳng hiểu sao anh lại cảm thấy cực kỳ khó chịu, trong lòng dâng lên cảm giác vô cùng kỳ dị. Nhìn thấy dáng vẻ vô tư của Nguyễn Nhung, anh lại cảm thấy càng chói mắt.

Sau khi ly hôn, vì để mau chóng có chắt cho ông nội. Nguyễn Nhung cấp thiết cần một đối tượng đáp ứng đủ yêu cầu của cô để có một đứa con, tiền nong không thành vấn đề. Và người được chọn cực kỳ hợp ý cô. Mặc dù không nhìn được rõ mặt nhưng từ dáng vóc, từ khí thế cô có thể chắc chắn gen của người này rất tốt.

Ai mà có ngờ, Nguyễn Nhung bỏ được một Lăng Dã thì lại dây vào một Mộ Cảnh Sâm. Nhưng sự dây dưa này lại là mãi mãi.

Mộ Cảnh Sâm cũng thích thầm Nguyễn Nhung từ năm cô chín tuổi. Nhưng vì thấy cô thích Lăng Dã cho nên anh âm thầm giấu tình cảm nơi tận đáy lòng và cầu chúc cho cô được hạnh phúc. Nhưng một khi có người phụ bạc, anh sẽ không từ mọi thủ đoạn cướp cô về.

Với cương vị là chủ tịch tập đoàn Phạn Mộ, Mộ Cảnh Sâm không ngại trở thành người được bao nuôi giấu mặt của Nguyễn Nhung chỉ với mong muốn được đến gần cô, từng bước từng bước thượng vị trở thành người quan trọng nhất đời của cô.

Đầu tiên, anh công khai ủng hộ cô trên mạng xã hội để dần tạo cảm giác tồn tại. Sau đó, khi Nguyễn Nhung biết được người đó chính là anh, anh dần dần tiến vào cuộc sống của cô, để cô thừa nhận anh là người tình bí mật. Cho dù chỉ là bí mật anh cũng chấp nhận, vì bản thân anh biết, mình chắc chắn sẽ còn tiến xa hơn được với cô.

Trước sự tấn công mãnh liệt của Mộ Cảnh Sâm, Nguyễn Nhung cũng rung động nhưng cô lại do dự, do dự vì mình vừa bước qua một cuộc tình, lại vướng vào một mối tình khác. Cô cảm thấy không an toàn, chính Mộ Cảnh Sâm đã giúp cô trở nên nhẹ nhõm hơn: “Dù sao cũng không phải trả giá gì cả, em sợ cái gì?” Khi thấy Mộ Cảnh Sâm tới nhà ông nội của Nguyễn Nhung và biểu đạt rõ rằng anh có thể ở rể. Nguyễn Nhung rất bất ngờ và không thể tin được.

Thử hỏi một người đàn ông để chấp nhận ở rể đã là khó khăn tới cỡ nào, người đàn ông này còn là chủ tịch tập đoàn Phạn Mộ nổi danh cả nước thì có thể thấy được vì Nguyễn Nhung, Mộ Cảnh Sâm có thể đánh đổi tất cả, bởi vì: “Anh chỉ muốn được ở bên em.”

Từng hành động, từng ánh nhìn của Mộ Cảnh Sâm thấm dần vào trái tim Nguyễn Nhung, làm cho trái tim cô lại một lần nữa được tươi trẻ, được yêu thương. Cô đã thật sự chấp nhận người đàn ông này. Thực ra cô luôn biết Một Cảnh Sâm dùng một vài thủ đoạn để đến gần với cô hơn, như việc thuê người khác quyến rũ Lăng Dã, như việc âm thầm để paparazzi chụp ảnh anh và cô, như việc tự đến nhà ông nội cô để tuyên bố chủ quyền. Nhưng cô biết một điều, tất cả những việc đó đều là vì anh quá yêu cô.

Rồi đến một ngày, Nguyễn Nhung biết được, người đã cứu mình khi xưa lại là Mộ Cảnh Sâm mà không phải Lăng Dã. Thật sự Nguyễn Nhung cảm thấy tức giận, tức giận vì anh giấu cô bấy lâu nay, tức giận vì thanh xuân của cô đặt nhầm lên kẻ khác, tức giận vì những đau khổ cô đã nhẫn nhịn chịu đựng bấy lâu.

Có điều, Nguyễn Nhung lại thấy may mắn, may mắn vì hai người còn gặp lại nhau, may mắn vì tình yêu của anh dành cho cô chưa từng thanh đổi, may mắn vì anh đã kiên trì, may mắn vì cô có cơ hội được cùng anh một lần nữa, may mắn vì tương lai tươi đẹp phía trước của hai người.

Về phần Lăng Dã, sau khi Nguyễn Nhung đi, anh hối hận rồi. Chẳng qua anh biết hình bóng Nguyễn Nhung đau đáu suốt bao năm qua không phải là mình, bản thân chỉ là người trộm lấy thứ tình cảm đó. Vì vậy anh oán hận cuộc đời, cũng oán hận Nguyễn Nhung, cho nên suốt hai năm hôn nhân, anh lạnh nhạt cô, dằn vặt cô, có phần coi nhẹ tình cảm của cô mà không biết rằng Nguyễn Nhung đang dần mất đi sự kiên nhẫn với anh. Đến khi không còn cứu vãn được nữa, anh mới bàng hoàng nhận ra mình đã mất đi người con gái quan trọng nhất của thanh xuân, của cuộc đời.

Sau khi đọc hết bộ truyện, mình có chút tiếc nuối cho cả ba người, chỉ vì một hiểu lầm mà đánh đổi bằng cả tuổi trẻ. Lăng Dã vì để tận hưởng sự theo đuổi và tình yêu của Nguyễn Nhung mà giấu đi sự thật, nhưng dường như tình cảm có được quá dễ dàng lại khiến anh trở nên tự phụ mà quên mất đi tình cảm của bản thân mình.

Còn Mộ Cảnh sâm, khi còn trẻ thích một người lại không thổ lộ, cũng chẳng tranh giành rồi để người mình yêu đến bên người khác. Về phần Nguyễn Nhung, cô có mục tiêu, có cố gắng trong tình yêu nhưng cô lại sai ở điểm bắt đầu.

Cho nên qua tác phẩm này, chúng ta rút ra được một bài học, nếu đã yêu đừng ngại thể hiện, cho dù không được hồi đáp thì cũng không thấy nuối tiếc. Bởi cuộc đời ít khi cho chúng ta cơ hội được yêu thêm lần nữa giống như Nguyễn Nhung và Mộ Cảnh Sâm, lỡ bỏ qua có thể sẽ mất nhau mãi mãi. Cũng như Lăng Dã, đã từng có được nhưng lại không biết thể hiện, không biết trân trọng, mảnh gương đã vỡ nào có thể ghép lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Cẩm Chướng

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN