logo
REVIEW>> CÔ ẤY NGHE THẤY
co-ay-nghe-thay
Tìm truyện
Donate

CÔ ẤY NGHE THẤY

Độ dài: 6

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 449

Bách Xuyên là chàng ca sĩ nổi tiếng, có lượng fan cực kỳ hùng hậu. Năm nay anh vừa phát hành ca khúc “Cô ấy nghe thấy” và nó đã giành được vô vàn giải thưởng lớn nhỏ.

Bách Xuyên debut bao nhiêu năm thì Ôn Ninh cũng là fan của anh bấy nhiêu năm.

Nhưng cô không giống các bạn fan thường, người họ thích là ca sĩ thiên tài Bách Xuyên.

Còn cô chỉ thích Bách Xuyên thôi.

Và nếu có ai đó hỏi cô rằng cô thích Bách Xuyên bao lâu rồi, cô sẽ trả lời là 7 năm rồi.

Từ 17 tuổi tới 24 tuổi là bảy năm, Ôn Ninh thích Bách Xuyên, thấm thoát đã bảy năm rồi.

Ôn Ninh vẫn nhớ rõ năm lớp 11, bao bạn bè gọi cô là nhỏ điếc, nhỏ câm, duy chỉ có Bách Xuyên là không như vậy.

Lúc đó anh chọn ngồi cùng bàn với cô vì cô rất yên lặng, không thích làm phiền anh như những bạn nữ khác.

Bách Xuyên cũng là người duy nhất kiên nhẫn nói chuyện với cô, từ khi ngồi cạnh anh, Ôn Ninh không còn bị gọi là nhỏ điếc nhỏ câm nữa, mà biệt danh đó đã đổi thành “bạn cùng bàn”:

"Bạn cùng bàn, phải nộp bài tập rồi."

"Bạn cùng bàn, giúp tôi một việc nhé."

"Bạn cùng bàn, có nghe thấy tôi nói không?"

"Bạn cùng bàn."

Tất nhiên, mọi chuyện liên quan đến Bách Xuyên cô đều nhớ như in, đặc biệt là ca khúc “Cô ấy nghe thấy” đang nổi rầm rộ này. Anh từng hát cho cô nghe rồi, giai điệu và ca từ chẳng khác gì cả, nhưng khi hát tới câu cuối cùng, máy trợ thính đột nhiên rơi xuống.

Thế giới của Ôn Ninh rơi vào tĩnh lặng, cô không nghe được câu cuối cùng, chỉ nhớ rõ ánh mắt của anh.

Rất khó tả được cảm xúc của Ôn Ninh hiện tại, Bách Xuyên càng ngày càng nổi tiếng, còn cô cứ đuổi theo phía sau, khoảng cách giữa họ ngày một xa hơn.

Từ lâu, Bách Xuyên đã không còn là cậu bạn ngồi bên tay trái của cô nữa rồi.

Song may mắn là sau bảy năm yêu thầm dài đằng đẵng, Ôn Ninh cũng đã gặp lại Bách Xuyên trong ngày lễ kỷ niệm trường.

Không ngờ Bách Xuyên vẫn còn nhớ cô:

“Ôn Ninh.” Đây là câu nói đầu tiên của anh.

"Đã lâu không gặp. Bạn cùng bàn." Đây là câu nói thứ hai.

"Vẫn không quên mình, tốt lắm." Đây là câu nói thứ ba.

Phải rồi, người yêu thầm đâu chỉ có mình Ôn Ninh. Bách Xuyên cũng có cảm giác tương tự như cô.

Thế nên khi được phỏng vấn về bài hát “Cô ấy nghe thấy”, anh mới bối rối trả lời:

“Buổi chiều hôm ấy, trên đường chạy bằng nhựa sơn đỏ, cô ấy chầm chậm tiến về phía tôi. Tôi đã tự hỏi, khi đi ngang qua tôi cô ấy có nghe thấy nhịp tim đập nhanh đến mất kiểm soát của tôi hay không.”

Liệu có nghe thấy, tình yêu to lớn sắp không giấu được này của anh không?

Nhiều năm về sau khi ca khúc phát hành với cái tên "Cô ấy nghe thấy".

Lấy việc “Anh thích em” làm đoạn kết.

Cuối cùng, cô gái ấy cũng đã nghe thấy, Ôn Ninh đã nghe thấy tình yêu của Bách Xuyên.

***

“Cô ấy nghe thấy” không dài nhưng đủ để bao trọn những cảm xúc nuối tiếc, hạnh phúc của một mối tình thầm kín. Với mình thì cái kết chưa thật sự thỏa mãn nhưng tổng thể thì truyện vẫn khá đáng đọc nha.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Góc nhỏ của Nơ

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN