logo
REVIEW>> CÔ ẤY ĐẾN BUỔI CONCERT CỦA TÔI
co-ay-den-buoi-concert-cua-toi
Tìm truyện
Donate

CÔ ẤY ĐẾN BUỔI CONCERT CỦA TÔI

Tác giả:

Kiều Diêu

Reviewer:

AI_Phù Dung

Độ dài: 71

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 672

Giới thiệu:

Hồi cấp ba, Lệnh Sâm là học sinh trầm tĩnh ít nói nhất lớp, lúc nào cũng u buồn, cô độc.

Câu dài nhất mà Chúc Ôn Thư nói với anh cũng chính là câu nói khách sáo lúc tốt nghiệp: "Chúc cậu tiền đồ như gấm, về sau thường xuyên liên hệ nha."

Sau này, Lệnh Sâm thật sự công thành danh toại.

Khi mới ra mắt, anh được mệnh danh là tân binh q uái v ật, càn quét các bảng xếp hạng âm nhạc lớn, ôm nhiều giải thưởng âm nhạc khác nhau. Trong ánh đèn sân khấu, anh rực rỡ giữa biển hoa, ngập tràn trong tiếng vỗ tay người hâm mộ.

Nghe nói, "Bạn tằm nhỏ" khiến Lệnh Sâm thành danh là ca khúc viết cho mối tình đầu khó quên của mình.

Bạn bè biết rằng Chúc Ôn Thư và Lệnh Sâm là bạn học cấp ba, nhiều chuyện hỏi: Cậu có biết mối tình đầu của cậu ấy là ai không?

Chúc Ôn Thư lắc đầu: Không biết, có lẽ không phải là học sinh trường mình.

Một ngày nọ, lớp học vốn im lặng bấy lâu nay bỗng sôi động hẳn lên, tất cả đều đang bàn tán về vụ hack tài khoản bạn học đại minh tinh Lệnh Sâm.

Bạn học cũ lén hỏi Chúc Ôn Thư để phàn nàn: Cảm ơn hacker này, để tôi biết ghi chú trong QQ của Lệnh Sâm, tôi tên là người thứ sáu hàng thứ năm. Còn cậu thì sao?

Chúc Ôn Thư bật cười, không nhịn được mở QQ đã lâu không vào, quả nhiên nhận được tin tức tương tự.

Lệnh Sâm: Bạn tằm nhỏ, công việc bán thời gian vào mùa hè, nhẹ nhàng dễ làm một ngày kiếm 500 tệ! Liên hệ Wechat: JzB1551.*

Chú thích: giống kiểu khi bị hack facebook thì nó sẽ gửi hàng loạt tin nhắn cho cả list friend ấy.

#Ơ? Tôi là người thầm thương của đại minh tinh? #

***

“Đơn phương là một bộ kịch câm thành công, nếu nói ra sẽ thành bi kịch…”

Yêu đơn phương là thứ tình cảm khổ sở nhất trên đời, là khi nâng niu từng món quà người ấy tặng, là khi nhớ nhung người ấy đến phát đ iên, là tình cảm chất chứa từ rất lâu nhưng lại không thể bộc lộ ra ngoài.

Trong suốt thời niên thiếu của Lệnh Sâm, có lẽ anh đều ôm ấp thứ tình cảm nhỏ bé ấy thậm chí anh còn xem nó là hèn mọn.

Lệnh Sâm - anh biết mình chỉ là một kẻ đang giãy giụa dưới bùn lầy, không biết lúc nào sẽ được giải thoát. Gia đình anh đã từng là một nơi vô cùng hạnh phúc và ấm áp, nhưng giờ đây đã trở thành gánh nặng trên vai anh tự lúc nào.

Cha của Lệnh Sâm là một người đàn ông rất tuyệt vời, song chỉ vì một sai lầm nhỏ đã dẫn đến cả đời hối tiếc. Lệnh Sâm không hề oán trách cha, anh thương cha vô cùng, dù ngày ngày anh phải nuôi một người cha bị t âm t hần, nhưng anh chẳng hề oán trách, mặc cho lời dè bỉu của mọi người xung quanh.

Định kiến xã hội có là gì đối với anh? Trong khi thứ bạn bè đồng trang lứa đối mặt chỉ là chuyện ăn uống, hẹn hò nhưng thứ mà anh đang phải đối mặt hàng ngày là cơm áo gạo tiền. Từ đó đã khiến Lệnh Sâm ngày càng tự ti, ngày càng thu mình lại.

Ấn tượng của các bạn học cấp ba về anh chỉ là “bạn cùng lớp ngồi ở hàng cuối cùng”.

Những ngày tháng ấy anh sống như cái xác không hồn.

***

Để rồi, Chúc Ôn Thư đến, như một vị thần đã cứu rỗi khoảng đời tăm tối của anh. Dường như thời niên thiếu, Lệnh Sâm đã bất giác xem cô như ân nhân cứu mạng, là cọng rơm để anh bám víu trong lúc tuyệt vọng nhất.

Như bao câu chuyện thanh xuân vườn trường khác, Chúc Ôn Thư cũng là một hoa khôi của trường, cô vừa có tài vừa có sắc, ai lại không si mê cơ chứ? Không những thế, cô còn là một cô gái rất hiểu chuyện, hiểu được lòng người.

Lệnh Sâm trong ký ức của cô vô cùng nhạt nhoà, thậm chí cô còn không nhớ rõ đường nét khuôn mặt anh khi ấy. Cô chỉ nhớ anh lúc nào cũng ủ rũ, không tiếp xúc với ai, các bạn học khác cũng không nói chuyện với anh. Ngay cả giáo viên cũng tự động bỏ qua anh.

Có lần, khi tất cả mọi người trong lớp đều được giáo viên Tiếng Anh viết lời chúc, song chỉ riêng Lệnh Sâm là không có. Thế mà, một người không thân thiết gì với anh như Chúc Ôn Thư lại vì lo lắng anh sẽ buồn, nên đã viết một lời chúc cho anh.

Sự lương thiện của cô làm rung động cả trái tim của độc giả.

“All your wishes come true.”

Mong tất cả những điều ước của cậu sẽ thành sự thật!

Có lẽ đó là điều tận sâu trong lòng Chúc Ôn Thư muốn gửi đến anh, đến người bạn học quá khốn khổ của mình. Tình cảm lúc ấy của cô dành cho anh chỉ dừng lại ở hai chữ “thương xót”.

Nhưng cô đâu hề hay biết, cô như vầng trăng trên trời cao mà anh không tài nào chạm tới được.

***

Nam phụ Doãn Việt Trạch cũng là một người khá ấn tượng trong truyện, nếu như cậu có tất cả ở thời niên thiếu, là một thiếu gia điển hình, lúc nào cũng chói sáng như ánh mặt trời. Còn Lệnh Sâm thì đối lập hoàn toàn, khi anh chẳng có gì trong tay. Điểm chung giữa anh và Doãn Việt Trạch chỉ là cả hai đều thích “Chúc Ôn Thư”.

Doãn Việt Trạch rất tốt, nhưng cũng quá trọng thể diện, có thể nói là “mắc bệnh nhà giàu”, luôn tự xem mình là thượng đẳng nhất. Tuy nhiên, cái hay nhất của cậu, là không bao giờ thể hiện sự khinh thường thầm kín của mình ra ngoài.

Vật đổi sao dời, cuối cùng cũng có một ngày Lệnh Sâm có thể tự tin đứng trước mặt cô và dõng dạc nói rằng: “Tôi là Lệnh Sâm.”

Một minh tinh Lệnh Sâm với bao ánh hào quang rực rỡ. Để được như ngày hôm nay, anh đã đánh đổi biết bao nhiêu thứ mà mấy ai hiểu thấu được.

Hai người gặp lại nhau trong tình cảnh rất hài hước, khi Chúc Ôn Thư chính là cô giáo của cháu anh. Cô cứ ngỡ anh có một đứa con trai bí mật mà đâu biết sự thật rằng anh đang thông qua cháu mình để cưa cô giáo đâu. Thực sự, nếu như không đọc giới thiệu chắc không ai nghĩ rằng Lệnh Sâm yêu thầm Chúc Ôn Thư, vì anh nói chuyện hết sức cục súc, lại còn hay giả bộ ngầu lòi nữa.

Gặp lại nhau dưới một cương vị khác cũng khiến cả hai vô cùng bất ngờ, đặc biệt là Chúc Ôn Thư. Với cô, Lệnh Sâm chỉ là một người bạn học xa lạ, nói chuyện được dăm ba câu.

“Thật thần kỳ,

Từng ở trong một lớp học nho nhỏ vừa quay đầu liền có thể thấy nhưng hiện tại lại giống như cách cả dải ngân hà.”

Còn với anh, cô vẫn luôn là nữ thần, trong khi trước đây, cô chính là hoa khôi của trường và được nhiều người theo đuổi, còn Lệnh Sâm thì chỉ là một con kiến dưới đáy, không có cảm giác tồn tại.

Thế mà bây giờ, anh đã trở thành ngôi sao nổi tiếng có hàng ngàn người hâm mộ. Trong lòng Lệnh Sâm, có lẽ cảm thấy dường như khoảng cách giữa hai người trở nên gần đến mức không chân thật.

Tình cảm mà Lệnh Sâm dành cho Chúc Ôn Thư thật khiến nhiều người ngưỡng mộ, ngần ấy năm trôi qua nhưng anh mãi không quên hình bóng mối tình đầu.

“Bạn học tằm nhỏ” vĩnh viễn đặt nơi đầu quả tim anh.

Thật may mắn, gặp được Chúc Ôn Thư chính là điều may mắn nhất mà Lệnh Sâm từng hằng mong ước.

Chính cô đã cho anh dũng khí và niềm tin, cũng cho anh biết rằng rồi bóng tối sẽ trở thành quá khứ, cuộc đời của anh sẽ toả sáng như vầng trăng, bằng phẳng tựa con phố dài.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Kình Lạc - 鲸落

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN