logo
REVIEW>> CHUYỆN CŨ MÈM
chuyen-cu-mem
Tìm truyện
Donate

CHUYỆN CŨ MÈM

Reviewer:

AI_Hoàng Lan

Độ dài: 29

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1333

Chuyện cũ, là những gì thuộc về quá khứ, mà trong đó, có những điều người ta muốn quên đi, có những điều cố nhớ và cũng có những thứ dù không gắng nhớ vẫn in sâu trong lòng.

Có những câu chuyện rất cũ, đến mức phải bỏ đi, phải quên lãng, mà người ta có thể nhấn mạnh sự cũ kỹ của nó bằng cụm từ “cũ mèm”, như câu chuyện mà mình sắp kể mọi người nghe đây.

Ở một chốn thôn quê rất hoang sơ lạc hậu, nơi mà một đứa trẻ có thể xuất hiện bằng hai cách: cha mẹ sinh ra, hoặc cha mẹ mua về. Nơi đó từng cất chứa những hồi ức mà mãi nhiều năm sau vẫn chìm khuất ở một góc thật sâu trong tâm hồn của những đứa trẻ được mua về.

Chờ gió lên, những câu chuyện cũ bám bụi thời gian ấy lại được bóc tách, hé lộ ra những vết thương lòng. Chờ mưa đến, màn bụi kia được gột rửa đi và câu chuyện lại được viết tiếp...

Lý Diệp Tử và Lý Hoan là hai chị em không cùng cha cùng mẹ nhưng lại sống cùng một nhà. Bởi vì họ là hai đứa trẻ được mua về. Người cha hờ của họ vốn bị vô sinh nên vợ chồng mua một đứa con trai về để nối dõi, ai ngờ đâu đứa trẻ được mua về ấy lại có vận số không hợp và được “thầy” vẽ cho phải tìm một đứa con gái lớn hơn, tuổi chẵn mang về trước làm chị sau làm vợ để hoá giải vận số. Thế là sau Lý Hoan, Lý Diệp Tử cũng được mua về.

Từ những đứa trẻ được yêu thương, đùm bọc trong vòng tay gia đình, họ trở thành hai trong số rất nhiều nạn nhân bị bắt cóc và bán đến những vùng xa xôi hẻo lánh, nơi một vận mệnh tàn nhẫn khắc nghiệt đang chờ đón họ: có đứa trẻ bị mua về, nhốt trong nhà để làm vợ sinh con cho một gã khờ, lại có Lý Diệp Tử được định sẵn nuôi lớn để thịt. Cha thịt xong chán chê rồi sẽ nhượng lại cho con, thế lại đỡ thêm khối tiền mua dâu.

Ở nơi đó, họ bị đối xử tàn nhẫn, cơm không đủ ăn, giao tiếp với “cha mẹ” bằng đòn roi và rửa mặt bằng nước mắt.

Ở nơi đó, suy nghĩ duy nhất của những con người còn bình thường là: làm sao để trốn đi.

Nhưng ở nơi đó cũng sẽ dễ dàng phát sinh những mối dây dưa khó lòng dứt bỏ:

Một Lý Hoan dựa dẫm vào chị gái; một Lý Hoan liều mạng cứu chị thoát khỏi chó dữ, một Lý Hoan liều mình đánh “cha” để cứu chị khỏi móng vuốt của lão già nhơ bẩn. Nhưng cũng có một Lý Hoan nhìn thân thể chật vật không mảnh vải che thân của Lý Diệp Tử vừa thoát khỏi tên già mà bọn họ gọi là “cha” ấy, lại lần đầu tiên, phát sinh dục vọng khác lạ, không kiềm lòng được mà hôn chị, mà hỏi ngô nghê:

“Chị, chị thật sự có thể…

...làm vợ em sao?”

Nửa câu kia còn chưa kịp thốt đã phải chôn chặt trong lòng khi những dằn vặt nội tâm rốt cuộc cũng thắng chút dục vọng ít ỏi của tuổi mười bốn. Và rồi chị rời đi không một lời từ giã...

Một Lý Diệp Tử nhiều lần hứa “chị em mình suốt đời ở bên nhau” nhưng rồi cũng chính Lý Diệp Tử ấy, vào cái ngày tìm được cơ hội thay đổi vận mệnh, đã một mình rời đi, bỏ lại đứa em hờ nhỏ hơn hai tuổi mải miết chạy theo trên con đường làng...

Chín năm dài đằng đẵng ấy… họ đã không còn là họ của ngày xưa.

Lý Diệp Tử, người đã trở về thân phận Trần Tửu tìm lại được gia đình, được anh chị yêu thương chăm sóc. Nhưng những ký ức tăm tối mà cô muốn triệt để quên đi vẫn tái đi tái lại như cơn ác mộng giày vò. Chỉ có Lý Hoan là người duy nhất cô không muốn quên, là người duy nhất cô muốn tìm mà không được thỏa nguyện.

Còn Lý Hoan - Trần Quần, từ một địa ngục này bước vào một địa ngục khác. Cậu nhận lại cha mẹ giàu có nhưng thời gian đã làm cho tình cảm nhạt nhoà, mối quan tâm của họ đặt hết lên người em trai. Những bù đắp vật chất mà họ nỗ lực cho cậu mãi mãi vẫn không thể lấp đầy những khoảng trống trong lòng. Những khinh miệt mà em trai cùng cha cùng mẹ dành cho cậu càng hằn sâu thêm đau thương và nỗi hận người chị gái không cùng huyết thống, người mà cậu từng ngỡ sẽ yêu thương cậu mãi, sẽ bên cạnh cậu dài lâu.

Những dấu chân cậu chạy theo sau chị ngày rời đi vẫn chưa từng phai nhạt… Chín năm đủ để cậu không còn cảm thấy khổ sở về quá khứ, nhưng lại không đủ để cậu quên đi được ngày chị bỏ rơi mình.

Ngỡ rằng ngày gặp lại, có thể dễ dàng ngó lơ, dễ dàng xem như xa lạ… Nhưng thực tế lại tàn nhẫn và khó khăn gấp ngàn lần hơn.

Có lẽ họ từng bao lần nghĩ về nhau, bao lần mường tượng dáng vẻ của người kia. Chỉ là nếu có ngày gặp lại, họ sẽ nhận ra nhau không? Người kia liệu có còn trùng khớp với dáng vẻ bị bụi thời gian phủ mờ?

Nhiều năm nỗ lực, Trần Tửu rốt cuộc cũng thi đỗ vào đại học. Ở đó, cô gặp được Trần Quần, người lạ mà quen, người hao hao giống người em trai Lý Hoan trong ký ức.

Bao lần bám riết, rốt cuộc cô cũng xác nhận được cậu. Nhưng tìm lại được thì đã sao? Trần Quần của hiện tại đã không còn là Lý Hoan của ngày xưa tin cô, bám cô và bảo vệ cô. Trần Quần của hiện tại muốn sắc có sắc, tiền tài năng lực cũng không thiếu thứ gì, chỉ có niềm tin đã mất đi thì không tìm lại được.

Một bên cố chấp tìm về, một bên cố tình phũ nhận, họ cứ thế dây dưa để rồi những hồi ức xưa cũ quyện cùng những cảm xúc khác lạ tạo thành một mối quan hệ khó lòng gọi tên. Tình thân? Hay là tình yêu? Những xung động chưa rõ ràng liệu sẽ lần nữa làm tổn thương nhau hay sẽ như cơn mưa xuân mát lành cuốn trôi đi lớp bụi thời gian, để những khúc mắc trong lòng tan đi, trời lại hửng nắng?

***

“Chuyện cũ mèm” được viết với giọng văn đượm chút u buồn như một bức tranh bị một lớp bụi mờ che phủ. Truyện được viết trải dài từ thời thơ ấu đến hiện tại, đôi lúc đan xen, tạo cảm giác cho người đọc khi được đề cập những chuyện trong quá khứ cũng có cảm giác xa xăm như vén bức màn lên nhìn lại những hồi ức xưa cũ.

Những nhân vật trong truyện được miêu tả rất thực, diễn tiến tâm lý hợp lý, không gượng ép, thổi phồng. Nam chính không từ một cậu bé suy dinh dưỡng bỗng chốc hóa nam thần. Nữ chính cũng không chim sa cá lặn người gặp người mê. Họ là những người bình thường vì một đoạn quá khứ mà cố chấp tìm về nhau và trở nên đặc biệt trong mắt nhau.

Bản chuyển ngữ chân chất, ngôn từ dung dị mà mình đánh giá khá hợp với màu sắc và tinh thần truyện. Nếu bạn muốn tìm một mẩu truyện có nội dung sâu sắc, có hương có hoa, có thịt có xương, nhưng không lê thê dài dòng, “Chuyện cũ mèm” là một sự lựa chọn tốt.

_____

“...”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Sườn Xào Chua Ngọt

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN