Tác giả:
Thiên Thuỷ Thừa
Reviewer:
AI_Lạc Tiên
Designer:
AI_Diệp Trà
Thể loại:
Đam mỹ,
Hiện đại,
Trùng sinh,
Hào môn thế gia,
Thế thân,
Showbiz,
Sủng Ngọt,
Ngược,
Điên cuồng,
Độc chiếm ,
HE,
Chuyển thể
Độ dài: 121
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 71
Giới thiệu:
Chu Tường không biết ông trời cho hắn cơ hội sống lần thứ hai, rốt cuộc là vì săn sóc hắn quá mức, hay bởi vì chưa đùa giỡn đủ với hắn.
Nếu không phải vậy, thì tại sao cả trong phim lẫn ngoài đời, kiếp trước hay kiếp này, hắn đều bị Yến Minh Tu xem là thế thân của một mình người đó?
Hắn cũng không biết giữa hắn và Yến tiểu thiếu gia, đến cuối cùng thì ai đáng thương hơn ai, một người chỉ có thể mãi làm thế thân, còn một người chỉ có thể mãi đi tìm thế thân.
***
“Thầm tự suy diễn mỗi ngày
Rằng anh là người quan trọng
Nhưng giờ đây anh bắt đầu không chắc nữa
Thầm dao động, liệu em có đang che giấu một ai đó chăng?
Sợ trái tim mình sẽ chẳng thể chấp nhận
Nên đến cuối cùng hoá ra anh là vô nghĩa.
Ở bên anh em mơ đến ai?
Khi nép bên nhau em nhớ đến ai?
Anh chỉ là một cái bóng mờ nhạt
Chẳng thể nào sở hữu trái tim em
Em giữ anh lại để làm gì?
Em có anh để thay thế cho ai?
Nói ra rõ ràng được không?
Phản chiếu nơi ánh mắt, người mà em tìm kiếm có phải anh không?” *
Mang theo tình yêu tan vỡ và trái tim chứa đầy vết xước, Chu Tường theo đoàn phim đến nơi rừng núi hoang vu làm việc. Lúc ấy, anh chỉ mong muốn rời xa thành phố có nhiều ký ức đau thương này, đến một nơi mới, tìm kiếm một lối thoát cho bản thân, để thôi không nhớ về người ấy nữa, để sự mệt nhọc và khoảng lặng sẽ làm anh bình tâm trở lại.
Thế nhưng, Chu Tường đã không biết rằng, lần rời đi này của anh, cũng sẽ đặt dấu chấm hết cho sinh mệnh của mình.
Hôm ấy, bầu trời vẫn trong xanh dịu dàng, những đám mây vẫn lững lờ trôi bình yên, Chu Tường lại tiếp tục công việc diễn viên đóng thế như mọi ngày. Chiếc xe lao đi với vận tốc cao, tiếng rít của gió trượt qua khuôn mặt anh, mọi thứ vẫn ổn. Chỉ là, khi đang sắp đến bờ vực, sự cố đã xảy ra. Và rồi, Chu Tường thấy mình rơi xuống, toàn thân như tan vỡ, đau đớn vô cùng.
Khoảnh khắc bóng tối bao trùm đôi mắt anh, ảo giác về người ấy lại xuất hiện. Thế mới biết, Chu Tường anh đã yêu nhiều đến như thế nào. Mà ngay cả trong những phút giây cuối cùng của cuộc đời, cũng không cách nào quên đi được người đã gieo thương tổn cho mình và khiến anh đi đến vận mệnh hôm nay.
Chỉ mong, nếu thật sự có kiếp sau, xin đừng gặp gỡ, hãy cứ lướt qua nhau như người xa lạ.
***
Tỉnh lại một lần nữa, Chu Tường đã ở trong một thân phận mới, không còn là Chu Tường của trước kia nữa rồi. Cái tên này vẫn như cũ, nhưng linh hồn thật sự đã đổi thay.
Theo tìm hiểu thì Chu Tường biết, thân thể này chẳng may gặp tai nạn, hôn mê trên giường bệnh mấy năm qua. Thế nhưng, người mẹ vẫn chưa từng từ bỏ hy vọng cứu sống đứa con trai duy nhất của mình. Bà bán hết tất cả tài sản có giá trị, bao nhiêu tiền đều đổ vào chữa trị cho con.
Và thật may mắn biết bao, khi Chu Tường đã mạnh khoẻ trở lại, về với bà, về với thế giới tươi đẹp này.
Kiếp trước, Chu Tường là một đứa trẻ mồ côi cha mẹ từ rất sớm, tự thân lăn lộn bươn chải với cuộc sống, chịu rất nhiều ấm ức tủi thân. Thế nên, anh luôn mong ước về một mái nhà, nơi có ngọn đèn ấm áp đợi anh, có bữa cơm nóng hổi nói cười cùng người thân bên cạnh.
Vì vậy, giờ đây Chu Tường mang theo tất cả sự yêu thương và bù đắp muốn gửi đến người mẹ hiện tại. Anh biết, những năm tháng qua, bà đã gồng gánh trên vai hai chữ gia đình, vì con mà không ngừng cố gắng nỗ lực, chưa từng dành cho bản thân chút gì. Mái tóc bà phai màu theo sương gió, để đến khi con trai tỉnh lại cũng là lúc bà phát bệnh nặng.
Ban đầu, Chu Tường có quá nhiều việc cần suy ngẫm và tìm hiểu. Thế nhưng, anh nhận ra, còn điều gì quan trọng hơn sức khoẻ của mẹ kia chứ. Anh lúc này, không có thời gian để nghĩ đến quá khứ hay kiếp trước nữa. Anh cần tìm công việc, kiếm thật nhiều tiền để trang trải mọi thứ và chữa bệnh cho mẹ.
Thế nhưng, thứ Chu Tường quen thuộc và làm tốt nhất chính là diễn viên đóng thế các vai diễn hành động hay nguy hiểm cho người khác trong các đoàn phim. Anh không có chọn lựa, cũng không đủ thời gian để tìm kiếm thêm nữa. Vì thế, dù còn nhiều băn khoăn thì Chu Tường vẫn quyết định bắt đầu lại bằng con đường sự nghiệp này. Và anh, sẽ không để mình đánh đổi bất kỳ thứ quan trọng gì như kiếp trước nữa.
Đáng tiếc, vận mệnh chính là như vậy, cho dù Chu Tường có cố tình tránh né như thế nào, nó đều có thể dùng cách thức của mình mà không bỏ qua anh.
Vậy nên, trong ngày đầu tiên đi làm, Chu Tường gặp lại người cũ, Yến Minh Tu.
***
Yến Minh Tu.
Đúng thế, chính là người ấy, người mà kiếp trước Chu Tường đã đem hết tâm can của mình ra yêu cậu. Rồi cũng chính cậu, khiến anh thương tích đầy mình, đến mức phải chạy đến nơi xa lạ và cuối cùng là vùi thân dưới núi kia.
Ở thành phố xa hoa rực rỡ này, Yến gia là tập đoàn lớn mạnh quyền thế bậc nhất. Yến Minh Tu lại là tiểu thiếu gia sống trong nhung lụa mà lớn lên, được cả gia tộc yêu thương chiều chuộng. Thế nên, cậu tựa như ánh trăng trên bầu trời đêm rộng lớn, vừa xa vời lại vừa đẹp đẽ đến không chân thật.
Yến Minh Tu là kẻ từ trước đến nay chưa từng muốn bất cứ thứ gì mà không được. Vì vậy, cậu kiêu căng ngạo mạn, tính tình lạnh lùng công kích vô cùng. Thế nhưng, vẻ ngoài của cậu lại có thể khiến người đứng đối diện không thể rời mắt. Mà, bông hoa càng xinh đẹp bao nhiêu, lại càng độc bấy nhiêu.
Chu Tường không tin. Anh bị vẻ đẹp của Yến Minh Tu làm cho mất hồn. Mặc dù biết cậu có nhiều tính xấu, vẫn yêu thương bao dung hết thảy. Để đến khi bông hoa ấy, đem hết chất độc của mình nghiền nát anh, Chu Tường mới nhận ra, bản thân có bao nhiêu ngu ngốc khờ dại.
Suy cho cùng, khi bắt đầu bước vào mối tình này, Chu Tường đã là người thua cuộc. Bởi vì, anh yêu Yến Minh Tu rất nhiều, yêu đến đánh mất lý trí và bản thân.
Để rồi, khi sự thật được phơi bày, Chu Tường không cách nào chấp nhận được. Hoá ra, ngay từ ban đầu Yến Minh Tu để ý đến anh, chỉ vì anh rất giống người trong lòng cậu. Hoá ra, Yến Minh Tu luôn tìm kiếm bóng dáng của người đó từ anh. Hoá ra, cho dù đã có những lúc ân ái mặn nồng bên nhau, thì cái tên trong giấc mơ, trong cơn say, trong suy nghĩ của cậu, đều không phải là anh, không hề là anh.
Chu Tường, chỉ là kẻ thế thân cho tình yêu không thể nói ra của Yến Minh Tu mà thôi.
Kiếp trước như thế.
Kiếp này còn có thể là gì của nhau đây?
Vậy mà, số phận vẫn thật biết cách trêu đùa Chu Tường, khi anh lại lần nữa trở thành kẻ thế thân bên cạnh Yến Minh Tu. Mà đáng buồn cười hơn, chính là thế thân cho chính bản thân mình ở kiếp trước.
“Còn phải tự hỏi bản thân đến khi nào?
Rằng ai là người quan trọng đó?
Là anh, người đang ở bên cạnh em?
Hay ai đó chẳng biết mà em giấu trong tim?
Sợ trái tim mình sẽ chẳng thể chấp nhận
Nếu đến cuối cùng hoá ra anh là vô nghĩa.
Ở bên anh em mơ đến ai?
Khi nép bên nhau em nhớ đến ai?
Anh chỉ là một cái bóng mờ nhạt
Chẳng thể nào sở hữu trái tim em
Em giữ anh lại để làm gì?
Em có anh để thay thế cho ai?
Nói ra rõ ràng được không?
Phản chiếu nơi ánh mắt, người mà em tìm kiếm có phải anh không?” *
***
Kiếp trước, Yến Minh Tu vẫn luôn cho rằng, cậu không yêu Chu Tường. Chỉ là ở bên cạnh anh, cậu thấy thoải mái và vui vẻ hơn mà thôi. Thế nên, dù cảm nhận và biết được tình cảm của Chu Tường dành cho mình rất chân thành, cậu đều vô tư hưởng thụ nó.
Bởi vì, Yến Minh Tu tin, Chu Tường sẽ không dám rời bỏ cậu. Chỉ cần duy trì cuộc sống như hiện tại thì không có gì là không tốt. Chu Tường muốn đóng phim gì, vai diễn gì, kiếm bao nhiêu tiền… cậu đều có thể giúp được.
Thế nhưng, ngày Chu Tường thật sự biến mất khỏi thành phố, Yến Minh Tu mới hoảng hốt nhận ra, từ bao giờ cậu đã thật sự quên đi hình bóng trong lòng, không còn xem anh là thế thân của ai khác nữa, thì mọi thứ đã quá muộn màng rồi.
Chu Tường mất tích, thế giới của Yến Minh Tu hỗn loạn. Cậu điên cuồng tìm kiếm Chu Tường khắp nơi, tự giày vò bản thân vì những năm tháng qua đã thương tổn anh đến thế nào. Cứ thế, theo thời gian trôi qua, giữ lấy chút hy vọng nhỏ nhoi rằng anh vẫn còn sống để lay lắt tồn tại trên thế gian này.
Vậy mà, Chu Tường vẫn không hề quay lại tìm cậu. Thật đúng là kẻ đáng ghét, không hề biết điều chút nào. Để xem, ngày gặp lại, cậu sẽ khiến anh phải chịu hậu quả ra sao.
Vì thế, Yến Minh Tu chôn chặt cái tên Chu Tường ấy vào lòng, không để ai chạm vào nơi đó nữa. Cho đến khi, có một người xuất hiện trước mặt cậu và cũng mang theo cái tên Chu Tường.
Yến Minh Tu lúc này lại như kẻ điên, cứ giữ lấy người xa lạ đó, không để rời đi. Cậu không biết tại sao, chỉ biết rằng một khi buông tay, cậu sẽ đánh mất thứ quan trọng của cuộc đời mình.
Và, một bản khế ước cùng số tiền lớn, lại gắn kết hai người với nhau, một lần nữa, như kiếp trước.
Liệu rằng, sinh tử chia lìa, vận mệnh tương phùng, phải chăng là sự an bài của trời cao.
Để cho cả Chu Tường lẫn Yến Minh Tu nhận ra những sai lầm trong quá khứ của mình. Để cả hai có thể cùng nhau sửa sai và bù đắp cho nhau ở kiếp này.
Để nhân duyên và tình yêu sâu nặng, dù là ở kiếp nào, đều không hề mất đi.
Chỉ là chúng ta có đủ yêu thương, bao dung và sự kiên trì để tiếp tục bên nhau hay không?
_____
*: Trích bản dịch lời bài hát Ở bên anh em mơ đến ai do Nine Kornchid thể hiện, Ost My Stand-in
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Fangsui Fan
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved