logo
REVIEW>> CHỜ ANH ĐẾN CÙNG GIÓ
cho-anh-den-cung-gio
Tìm truyện
Donate

CHỜ ANH ĐẾN CÙNG GIÓ

Reviewer:

AI_Phong Lữ

Designer:

AI_Tịch Lam

Độ dài: 85

Tình trạng: Đang edit

Lượt xem: 1064

“Nếu tình yêu quên rồi, nước mắt không còn rơi nữa

Những điều hạnh phúc ấy, hãy để người ấy thay tôi nhận lấy…” *

Chờ anh đến cùng gió mang theo cả những ánh dương rạng rỡ chiếu sáng cả cuộc đời em. Có lẽ may mắn lớn nhất đời này là được gặp anh sau những thương tổn mà em từng phải trải qua. Chàng trai ấy đã khắc sâu trong trái tim em rất nhiều năm về trước. Là anh, Hạ Si Lễ à…

Nếu nói cuộc đời của của nàng công chúa Tiểu Phong trong Đông Cung đầy phong ba bão táp, nước mất nhà tan, yêu nhầm kẻ thù thì cuộc đời của nữ chính Ôn Lê cũng không kém gì nàng. Cả cuộc đời Ôn Lê đằng đẵng những đau thương, bất công, tủi nhục mà cô phải chịu đựng từ năm 15 tuổi.

Ba mẹ Ôn Lê là c ảnh s át phòng chống m a t uý. Thế nên cả tuổi thơ của cô, hình ảnh về ba mẹ quá đỗi xa vời. Với họ, công việc luôn luôn là hàng đầu còn con gái nhỏ chỉ xếp sau mà thôi.

Năm ấy vì cứu người, ba mẹ cô cũng vì thế mà mất mạng. Nhưng người đời đâu biết được sự hi sinh của họ, lại thành mang tội danh g iết người. Còn Ôn Lê, trở thành con của kẻ s át nhân. Cuộc sống của cô cũng vì thế mà thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Bà nội Ôn Lê lên cơn đau tim khi nghe tên hai người con lần lượt mất đi. Từ một cô bé chưa từng rời khỏi Nam Đàn, Ôn Lê đã phải tự mình lặn lội lên thành phố Bắc Kinh, nơi hoàn toàn xa lạ đối với cô. Và ở nơi đây, cô đã gặp gỡ chàng trai mang tên Hạ Si Lễ.

Cuộc đời của Hạ Si Lễ cũng giống với Ôn Lê, anh cũng mang trong mình những tổn thương do người lớn gây ra. Anh là con của nghệ sĩ nổi tiếng Si Gia Nhan và Hạ Lĩnh.

Năm xưa, vì sự giàu có của nhà họ Si mà ba tình nguyện lấy mẹ, từ bỏ mối tình thanh xuân của mình. Thế nhưng, khi bà mang thai anh thì phát hiện chồng ngoại tình, vẫn luôn ở bên mối tình đầu của ông ta. Vì quá yêu mà bà chấp nhận tha thứ tất cả. Nhưng chờ đợi bà không phải là sự quay đầu của chồng, mà là sự phản bội lừa dối khác.

Mọi sự uất ức, oán hận bà cứ thế dồn hết lên con trai nhỏ Hạ Si Lễ của mình. Bà căm hận anh không làm cho Hạ Lĩnh yêu thương, quay trở về bên bà. Thế nên, bà nhốt anh vào phòng tối, đánh đập anh thậm chí bà còn dùng con dao sắc nhọn c hém lên cánh tay của anh.

Sau những biến cố gia đình ấy, ông nội Hạ Si Lễ đã đưa anh đến Nam Đàn, một vùng quê bé nhỏ. Tại đây anh gặp lại Ôn Lê, người mà anh từng vươn tay cứu giúp năm xưa. Nhưng bây giờ anh lại chẳng nhận ra cô là cô bé của nhiều năm về trước.

Ôn Lê đã dao động trước Hạ Si Lễ. Bởi anh là một chàng trai quá mức ưu tú, không những ngoại hình xuất chúng, còn có thành tích xuất sắc và gia thế tốt. Nhưng nhìn lại bản thân, Ôn Lê cảm thấy mình có gì xứng đáng để được đứng cùng anh đây? Vậy nên, cô chỉ có thể từng ngày nỗ lực học tập, cố gắng đuổi kịp anh trên con đường tri thức.

Một Ôn Lê quá đỗi dịu dàng, quá đỗi chân thành đã khiến trái tim tưởng chừng như vô cùng sắt đá lạnh lẽo của Hạ Si Lễ cũng trở nên mềm mại. Tình yêu ấy cứ thế nhen nhóm trong anh. Anh muốn được gần bên cô thêm chút nữa, nhưng lại sợ dọa chạy mất cô gái nhỏ bé ấy.

Những rung động nhẹ nhàng len qua kẽ hở của thời gian, để khi nhìn lại, nhuốm màu yêu thương lúc nào không hay.

Và cuộc leo núi ở Thanh Dã đã kéo khoảng cách của cả hai lại với nhau. Vì một Ôn Lê, Hạ Si Lễ đã bước qua được ranh giới của sự sợ hãi, bước qua màn đêm kéo dài vô tận ấy để kịp đưa cô tới bệnh viện.

“Ôn Lê, em có muốn làm bạn gái của anh không?”

Ôn Lê và Hạ Si Lễ cuối cùng cũng thành đôi. Họ dành cho nhau những khoảnh khắc đẹp đẽ ở tuổi thanh xuân, cùng nhau cố gắng thi vào Đại học Thanh Hoa.

Thế nhưng trò đùa số phận vẫn cứ cuốn lấy Ôn Lê, âm thầm kéo cô xuống vực sâu thăm thẳm. Vì để tích cóp tiền cho bà nội Ôn Lê phẫu thuật mà Hạ Si Lễ đã hy sinh rất nhiều. Từ một công tử chưa bao giờ lo về cơm áo gạo tiền, anh cuối cùng cũng hiểu ra cuộc sống vốn dĩ khó khăn đến nhường nào.

Chứng kiến Hạ Si Lễ vì mình mà nhập viện, trái tim Ôn Lê như bị hàng ngàn con dao cứa vào. Cô tìm đến nhà họ Hạ mong muốn cứu giúp Hạ Si Lễ, nhưng đổi lại là cô buộc phải rời khỏi anh.

Nhìn những vết thương khắp người Hạ Si Lễ, Ôn Lê nhận ra từ khi gặp cô anh đã chịu rất nhiều vất vả. Đã đến lúc cô cũng nên buông tay anh ra rồi, để anh có thể trở lại là Hạ Si Lễ của trước kia.

Năm ấy, Hạ Si Lễ rời khỏi Nam Đàn, đến Kinh Bắc nhập học Thanh Hoa. Còn Ôn Lê cố gắng ôn thi đại học, cô đỗ Kinh Đại. Một người Thanh Hoa, một người Kinh Đại. Thế nên, bốn năm đại học Ôn Lê chỉ có thể gặp Hạ Si Lễ đúng một lần trong khoảng thời gian đó.

Sau khi ra trường, Ôn Lê tình nguyện đi Châu Phi hai năm. Khi cô trở lại Trung Quốc cũng là tám năm sau.

Tám năm của sự chia xa, vạn vật đổi dời.

Ôn Lê trở thành phóng viên của Nhật Báo Kinh Bắc. Còn Hạ Si Lễ thì trở thành CEO của tập đoàn lớn, là một vị chủ tịch cao cao tại thượng.

Sau khi quay về nước, nhiệm vụ Ôn Lê được giao là phỏng vấn chủ tịch tập đoàn Thời Lan. Nhưng điều cô không ngờ rằng người ấy lại là Hạ Si Lễ.

“Muốn phỏng vấn tôi.”

“Được thôi…”

“Nếu em kết hôn với tôi.”

Sau ngần ấy năm, điều mà Hạ Si Lễ lo sợ nhất có thể sẽ đến. Bởi vì, anh sợ cô gái mà anh muốn cưới năm 18 tuổi sẽ lấy người khác, còn anh sẽ mãi đơn độc trên thế giới này.

Chỉ cái gật đầu của Ôn Lê, đã khiến Hạ Si Lễ buông bỏ hết những phòng bị của bản thân. Hàng rào anh cất công xây dựng nhiều năm qua chỉ trong thoáng chốc vì cô mà sụp đổ hoàn toàn.

Tám năm, cả hai đều đã quay trở lại điểm xuất phát. Là yêu thương hay dằn vặt nhau đây? Liệu chúng ta có thể trở lại là chúng ta, như khi ở thị trấn Nam Đàn nhỏ bé kia không?

Thế nhưng, sau khi kết hôn, họ đã bao dung để thấu hiểu nhau nhiều hơn, bước qua ranh giới của sự chia xa ấy. Để khi trải lòng, nhìn lại quá khứ, họ biết bản thân đã từng hy sinh cho nhau nhiều như thế nào.

“Hạ Si Lễ không biết năm đó khi đèn xe anh bị vỡ, Ôn Lê đã thức cả đêm ghép các bóng đèn nhỏ lại để làm đèn xe mới cho anh.”

“Ôn Lê không biết sau khi chia tay Hạ Si Lễ đã xăm tên cô lên ngón tay đeo nhẫn và gửi cho cô vô vàn lá thư cùng nỗi nhớ.”

Có một Hạ Si Lễ tình nguyện đợi Ôn Lê một năm ở Thanh Hoa.

Có một Ôn Lê tình nguyện đánh rơi tình yêu để Hạ Si Lễ bước tiếp trên con đường học vấn.

Hạ Si Lễ anh mãi mãi là đường về nhà của Ôn Lê. Có anh mới có Ôn Lê của hiện tại, một cô gái tràn đầy sức sống như bây giờ.

Còn tình yêu mà Hạ Si Lễ dành cho người con gái anh yêu, chính là thiên trường địa cửu. Một tình yêu trải qua bao nhiêu khó khăn mới có thể đi đến đích.

Họ sẽ không rời xa nhau nữa. Tháng ngày về sau, chỉ có hạnh phúc và ấm áp.

____

*: Trích bản dịch lời bài hát Nếu tình yêu đã lãng quên do Uông Tô Lăng và Thiện Y Thuần thể hiện

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: BLUESUNNY

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN