logo
REVIEW>> CẦU CHU TƯỚC
cau-chu-tuoc
Tìm truyện
Donate

CẦU CHU TƯỚC

Tác giả:

Họa Thất

Độ dài: 87

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 238

Cái gì cũng có kỳ hạn của nó, tình yêu cũng giống như vậy. Tuy rằng yêu thầm rất đẹp nhưng cũng thực sự đáng thương.

Triều chính Đại Yến rối ren, Kỷ Hoán thân là Bát hoàng tử túc trí đa mưu sát phạt quyết đoán, là hy vọng của toàn bộ Đại Yến. Mỗi bước đi của chàng đều bị người người chăm chăm chú ý.

Trần Loan thuở niên thiếu vốn phải lòng Bát hoàng tử Kỷ Hoán. Thế nhưng mãi không nhận được hồi đáp, sau đó nàng nghe theo phụ thân và di nương khuyên nhủ, vì tương lai gia tộc mà gả cho Thái tử Kỷ Tiêu, chẳng ngờ một bước sai khiến cả đời đau khổ.

Thái tử Kỷ Tiêu là kẻ đoạn tụ chi phích, suốt ngày uống rượu mua vui cùng các phụ tá ở Đông Cung, mê muội vô đạo, vị trí trữ quân lung lay sắp đổ.

Khổ cho Trần Loan, thân là tiểu thư khuê các quý nữ thế gia, mà ngày ngày phải che đậy những chuyện lùm xùm giữa hắn ta và phụ tá, thậm chí còn bị gia tộc vứt bỏ.

Gả vào Đông Cung ba năm, không nói tới việc thân thể vẫn còn trong sạch, thậm chí nàng chưa từng được sống một ngày thoải mái.

Một kiếp này, không được phu quân sủng ái, dưới gối cũng không có con nối dõi hầu hạ. Thế nhưng tất cả do nàng lựa chọn, cuối cùng cũng chỉ biết tự trách bản thân mình.

Trần Loan vốn xuất thân là đích nữ duy nhất của phủ Trấn Quốc Công, từ nhỏ đã được nuôi dưỡng dưới gối lão thái thái nhận ngàn vạn sủng ái, là viên ngọc sáng được Trấn Quốc Công nâng niu trong lòng bàn tay. Nàng trời sinh diện mạo xuất sắc, tính tình mềm mại, trong phủ ngoài phủ nhắc tới chỉ có tấm tắc khen ngợi, không một ai nói không tốt.

Thế nhưng phụ thân của nàng là một tên cặn bã, sủng thiếp diệt thê, đần độn, ngu muội. Khang di nương suýt hại c hết ông ta, là mẫu thân Tô Viện của Trần Loan vì cứu ông ta mà c hết. Thế nhưng, Trần Thân chưa từng cảm thấy có lỗi với bà, không những thế vẫn sủng ái Khang di nương, thậm chí còn muốn dùng Trần Loan làm hòn đá kê chân cho thứ nữ.

Chỉ tội cho Trần Loan, tử nhỏ đã không có mẫu thân chăm sóc, kiếp trước vì không biết nhìn người, coi rắn độc là người thân, bị những lời ngon ngọt che mắt mà gả sai người, kết cục cuối cùng ngọc nát hương tan.

Cũng may ông trời thương xót cho Trần Loan trùng sinh về ba năm trước, khi nàng chưa sẩy chân rơi vào địa ngục, khi tất cả chưa phải quá muộn màng.

Bị người tính kế rồi thua hết cả bàn cờ có mùi vị gì, nàng nhất định cho bọn họ nếm thử.

Kiếp này nàng tuyệt đối không bước vào vết xe đổ hay địa ngục của kiếp trước nữa, cũng tuyệt đối không mù quáng tin tưởng người nào.

Trần Loan trùng sinh lại thời gian có chút muộn, khi nàng đã đáp ứng hôn sự với Thái tử. Tuy nhiên, tất cả vẫn còn có thể cứu vãn.

Từ khi sinh ra nàng đã là hòn ngọc quý nhận được vô vàn cưng chiều, Trần Loan có lòng kiêu hãnh của riêng mình. Nàng có thể đi theo Kỷ Hoán vì niềm vui thuần khiết trong lòng, nhưng không có cách nào nhìn thẳng vào bản thân mình, cần phải cúi đầu cầu xin hắn giúp đỡ.

Thế nhưng, nàng không thể không cúi đầu. Trong thiên hạ, cũng chỉ có hắn mới có thể giúp nàng tránh khỏi kiếp nạn này. Nhưng gả cho Kỷ Hoán, đây là việc nàng tuyệt đối không nghĩ tới.

Trần Loan thích Kỷ Hoán rất nhiều năm, kiếp trước kiếp này, nhưng vẫn không đợi được hắn nói nửa lời hứa hẹn, đến khi nàng triệt để c hết tâm, hắn lại bảo nàng gả cho hắn.

Mà nàng cũng đồng ý rồi. Thay vì gả bừa cho một người hay làm bạn nơi thanh đăng cổ phật thì gả cho Kỷ Hoán là phương án tốt nhất. Nhưng cũng chỉ thế mà thôi, những đau đớn và tuyệt vọng kiếp trước đã vùi lấp hết thảy những ngây ngô rung động thuở thiếu thời của nàng rồi.

Chẳng qua Trần Loan không biết, Kỷ Hoán cũng thích nàng rất nhiều năm. Nhưng triều chính luôn thay đổi bất ngờ, phủ Trấn Quốc Công cũng không phải gia đình bình dân tầm thường. Hắn chỉ đành ép mình kiềm chế chờ đợi, luôn muốn đợi thêm một chút, để cho nàng thân phận danh giá nhất thế gian.

Nhưng trời không chiều lòng người, cuối cùng kiếp trước hai người họ bỏ lỡ nhau.

Cũng may kiếp này vẫn còn cơ hội cứu vãn, mặc dù có chút muộn màng nhưng kiếp này Trần Loan đã được nghe lời hứa hẹn của Kỷ Hoán.

“Ta hỏi nàng, muốn gả cho hắn ta hay gả cho ta?”

Hô hấp của Trần Loan cứng lại, chỉ cho rằng mình nghe nhầm.

Kỷ Hoán nửa ngồi xổm xuống, nhặt chiếc khăn che mặt lên tiện tay đặt lên bàn, không định kết thúc chủ đề này: “Hậu viện phủ Hoàng tử không người, trước giờ rất sạch sẽ, không có quá nhiều chuyện phiền lòng. Nếu nàng vào phủ, mọi chuyện sẽ do nàng quyết định.”

Giọng nói của Kỷ Hoán dịu dàng hơn rất nhiều, mang hàm ý dỗ dành, liệt kê từng lợi ích khi gả cho hắn, nhìn dáng vẻ ngơ ngác không biết phải làm sao của tiểu cô nương, trái tim hắn mềm nhũn.

“Sau này, ta bảo vệ nàng.”

Thật ra mấy năm nay, hắn vẫn luôn bảo vệ nàng. Trần Loan thân cô thế cô, phủ Trấn Quốc Công không phải nơi đơn giản, di nương và thứ nữ đều không phải đèn cạn dầu, có rất nhiều thủ đoạn đen tối mà hắn không có cách nào tiếp nhận thay nàng.

Bởi vì tiểu cô nương ở ngoài sáng, không chút liên quan gì tới hắn. Kỷ Hoán chỉ có thể năm lần bảy lượt hứa hẹn lợi ích với Tam công chúa, để nàng ấy che chở nàng một phần.

Dù ngoài miệng chưa từng biểu lộ, nhưng đối với nàng, hắn hoàn toàn yêu thích.

Thật ra nút thắt lớn của kiếp trước kiếp này, chỉ cần hai người họ thấu hiểu nhau là có thể giải quyết được rồi.

Người hoàng thất luôn cao ngạo, không nói đạo lý. Nhưng Kỷ Hoán chưa từng mang thân phận của mình ra đè ép Trần Loan. Từ chỗ c hết trở về, cái cúi đầu của người đàn ông đã vượt quá dự tính tốt nhất của nàng.

Cuối cùng hạnh phúc mà bọn họ chờ đợi suốt hai kiếp, đã mang đến cho họ một sự viên mãn ngoài mong đợi.

“Cho dù là mối nhân duyên trời định,

Cũng sẽ gặp khó khăn trắc trở.

Đúng hay sai, đừng quá để ý

Vì yêu mà nhượng bộ, không hẳn là thua

Nắm chặt tay người,

Cùng người bước qua mỗi buổi bình minh, hoàng hôn.” *

Đây là lần đầu tiên mình đọc truyện của tác giả Họa Thất, cốt truyện được tác giả xây dựng rất rõ ràng, mạch lạc, diễn biến logic, có chiều sâu. Nữ chính thông minh, kiên cường, còn nam chính thì mạnh mẽ sát phạt. Cặp đôi phụ cũng khá dễ thương.

Mình đã từng đọc ở đâu đó một câu như thế này: “Tình cảm nếu không vượt qua chông gai, sẽ không lâu bền. Thế nhưng khi tình cảm đủ sâu sắc thì chông gai cũng phải chùn bước.”

____

* Trích lời dịch bài hát Kim ngọc lương duyên do Phó Tuyết thể hiện

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Quả Dứa Trắng - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN