logo
REVIEW>> CÁ KHÔNG ĂN MUỐI CÁ ƯƠN
ca-khong-an-muoi-ca-uon
Tìm truyện
Donate

CÁ KHÔNG ĂN MUỐI CÁ ƯƠN

Tác giả:

Hựu Kiến Lê

Reviewer:

AI_Anh Đào

Độ dài: 66

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 292

Giới thiệu:

Sau khi kết hôn bí mật với Trì Nghiên không lâu, cuộc sống trôi qua trong sự nhàm chán, cuối cùng Tần Thời Dụ cũng không kìm nén được bản tính nữa, cô giẫm trên giày cao gót, lắc lư eo thon đi đến quán bar.

Bữa rượu đến hồi kết, Tần Thời Dụ thua ở ván xúc xắc cuối cùng.

Chị em plastic che mặt cười: “Thời Dụ à, thua rồi thì phải chịu phạt, nhìn thấy người đàn ông bên kia chưa, cô qua đó gọi anh ta một tiếng ông xã đi.”

Ánh đèn trong quán bar mờ ảo, đám người đang nhảy nhót, trông theo ánh mắt của mọi người, cô nhìn thấy Trì Nghiên.

Trì Nghiên lười biếng dựa vào lưng ghế, cổ áo hơi mở ra, trong miệng ngậm một điếu thuốc, đằng sau màn khói chậm chạp bay lên, đôi mắt anh cong cong, nhìn cô bằng ánh mắt trêu chọc.

Tần Thời Dụ dám cược thì dám nhận thua, cô đi đến trước mặt Trì Nghiên, đôi mắt quyến rũ nheo lại, môi đỏ khẽ nhếch lên: “Trùng hợp quá, ông xã.”

Mọi người đều biết thiếu gia nhà họ Trì bất cần ngang ngược, lạnh nhạt đã quen, cho dù có một cô gái xinh đẹp hút hồn đến quyến rũ anh thì anh cũng chỉ lạnh nhạt liếc nhìn một cái rồi làm như không thấy.

Vậy nên mọi người đều đợi để xem Tần Thời Dụ bẽ mặt.

Ai ngờ Trì thiếu gia hơi híp mắt lại, đánh giá Tần Thời Dụ một lượt từ trên xuống dưới, sắc mặt anh lập tức đen đi, anh cởi áo khoác bọc lấy phần eo thon bị lộ ra ngoài của cô, kéo người rời khỏi chỗ ngồi dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Ở chỗ cửa thông gió, Trì Nghiên dùng ngón tay uể oải nâng cằm Tần Thời Dụ lên, nhàn hạ cong môi: “Vừa nãy gọi anh là gì, gọi lại một lần nữa đi.”

Giây tiếp theo anh giữ chặt cằm cô, cúi người ghé sát, dùng nụ hôn để chặn miệng cô.

Khi kết thúc Tần Thời Dụ chỉ nghe thấy tiếng anh nghiến răng kiềm chế: “Về nhà với anh.”

***

Có lẽ đối với Tần Thời Dụ, Trì Nghiên chính là biến số bất ngờ nhất trong cuộc đời bảy nổi ba chìm của cô. Trước đây cô không thể nào tưởng tượng ra rằng rồi sẽ có một ngày, chính bản thân mình lại là người vướng vào một cuộc hôn nhân thương mại.

Hoàn toàn là vì hợp tác cùng phát triển, mỗi người đều mang trong mình mục đích riêng. Anh giúp đỡ cô lúc cô gặp khó khăn, cô giúp anh sắm vai nàng dâu ngoan hiền trước mặt cha mẹ. Chưa từng nghĩ một bộ phim truyền hình máu chó với kinh phí sản xuất thấp thế này lại phát sinh trên người cô, cô cũng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ đồng ý.

Nhưng sự đời nào có ai ngờ, những chuyện tưởng như chỉ có trong phim ấy lại xảy ra, quanh đi quẩn lại cô và Trì Nghiên đã kết hôn được gần một tuần.

Mọi người đều nói thiếu gia nhà họ Trì khi chơi thì điên cuồng, trên thương trường lại càng điên cuồng hơn, ai mà gả cho anh e rằng sẽ điên mất. Song cô lại cảm thấy anh không đến mức như lời đồn đại, thật sự là một ông chồng hợp tác kiểu mẫu, hai người chẳng bao giờ làm phiền đến cuộc sống của nhau.

Như vậy cũng tốt, vốn dĩ hôn nhân của cả hai là một cuộc giao dịch, đến thời điểm thích hợp thì phải chia tay quay về biển người, từ đó cách xa hoàn toàn, không bao giờ gặp lại.

Có điều một thời gian sau, càng ngày cô càng cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Ông chồng lạnh lùng ngày nào chẳng hiểu sao lại tỏ vẻ quan tâm cô, thậm chí còn giả vờ bị thương để được cô quan tâm chăm sóc?

Sau một thời gian “chiến tranh lạnh” vì bị Trì Nghiên lừa, cô nhận được một tin cực sốc: thì ra vị thiếu gia ấy đã phải lòng cô rồi, cố tình giả vờ bị thương cũng chỉ vì muốn được ở bên cô mà thôi.

Lời nói thẳng thừng đột ngột ấy, thực sự làm cho cô có hơi rối rắm…

Trì Nghiên chưa bao giờ nghĩ đến rằng một thiếu gia đầu đội trời chân đạp đất như anh, trước giờ chưa từng đầu hàng trước bất kỳ thứ gì, cuối cùng lại bị hai chữ “tình yêu” quật cho tơi tả.

Ban đầu anh chọn Tần Thời Dụ làm vợ hợp tác, quả thực là do cảm thấy điều kiện các mặt của cô đều rất phù hợp. Nhưng trong khoảng thời gian tiếp xúc, Tần Thời Dụ đã điều hòa gia đình anh một cách hoàn hảo, vô cùng hòa hợp với người nhà anh.

Mà con người cô tuy có hơi yêu tiền, hơi ồn ào, trò quỷ hơi nhiều một chút, nhưng cũng chưa từng làm chuyện xấu xa gì, không hề dính người, không gây phiền phức gì cho anh cả.

Dần dần, tính cách hoạt bát sôi nổi, cái miệng giảo hoạt đến đáng yêu của cô cũng làm cho trái tim băng giá của anh rung động.

Trì Nghiên lăn lộn trên thương trường nhiều năm nay, những tưởng loại tình cảm nam nữ kiểu cách kệch cỡm này sẽ không rơi trên người anh, nhưng hoá ra anh lại là người thua cuộc trước.

Nếu đã xác định tình cảm này dành cho cô rồi thì anh phải hành động ngay thôi, không thể để vụt mất cô gái này vào tay người khác được!

“Thật ra nếu nói một cách nghiêm túc, anh thật sự không quá bắt bẻ, nhưng một khi gặp phải thứ mình trân trọng thì là đã nhận định rồi, cho dù một yếu tố nào trong đó rối loạn cũng không được.”

Khởi đầu của họ có thể là sự lựa chọn sau khi cân nhắc lợi hại của cả hai bên.

Mà hiện tại đối với anh mà nói, đây là quyết định cùng cô trải qua bốn mùa, rong ruổi ngàn dặm rừng núi năm này qua năm khác.

Quyết định quan trọng nhất mà cũng kiên định nhất.

“Vậy nên, Tần Thời Dụ, mỗi một ngày trong tương lai, anh đều muốn từ từ trải qua cùng em, bởi vì như vậy chúng ta sẽ có thể yêu lâu hơn một chút.”

“Lâu đến tận cùng của tận cùng.”

Lại là một bộ truyện có motif cưới trước yêu sau khá thú vị mà mình muốn gửi đến mọi người đây. Mặc dù hơi giống như những bộ truyện có nội dung tương tự, nhưng nam nữ chính của “Cá không ăn muối cá ươn” có tính cách khá hay ho, đặc biệt là cô nàng nữ chính Tần Thời Dụ siêu cá tính.

Một Tần Thời Dụ tuy rằng yêu tiền nhưng rất trượng nghĩa, mạnh mẽ dứt khoát, hoạt bát đáng yêu, cô gái ấy mang năng lượng tích cực khiến không chỉ nam chính đổ đứ đừ mà cũng làm độc giả như mình yêu thích không thôi.

Đây là một câu chuyện ngọt ngào nhẹ nhàng đáng yêu, không có nhiều drama, thích hợp để đọc giải trí sau một ngày học tập làm việc căng thẳng. Nhiệt liệt đề cử mọi người nhảy hố chung với mình nhé!

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Yam (The Atlamtis)

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN