logo
REVIEW>> BIỂN CẢ DƯỚI TRỜI SAO
bien-ca-duoi-troi-sao
Tìm truyện
Donate

BIỂN CẢ DƯỚI TRỜI SAO

Tác giả:

Lục Manh

Reviewer:

AI_Anh Đào

Designer:

AI_Cẩn Du

Độ dài: 82

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 835

“Và anh đã đến sưởi ấm tình em bờ môi ướt mềm.

Và anh đã đến khẽ lau hàng mi, hôn làn tóc rối.

Màu mắt ấy say đắm tim em.

Vòng tay êm ru tình em yếu mềm.

Lòng bỗng vui, nghe hân hoan câu ca đời rộn rã.” (*)

Từ ngày gặp được Triệu Khải Khoát, cuộc đời Vô Niệm như bước sang một trang mới, những vết sẹo chằng chịt trước kia đang dần được lấp đầy.

Bởi tình yêu nồng nàn của anh…

Vô Niệm tên thật là Nghiêm Á Nam, là con gái cưng của một gia đình trí thức. Từ nhỏ bố mẹ cô đã hà khắc, giáo dục con gái theo gia giáo nghiêm khắc của gia đình. Cô như chú chim nhỏ bị nhốt trong chiếc lồng chật hẹp, không thể phản kháng, không có sự tự do, càng không được đưa ra ý kiến.

Hai mươi lăm năm làm Nghiêm Á Nam, cô chưa từng có những phút giây được sống cho chính bản thân mình. Công việc đầu tiên là do gia đình sắp xếp, người yêu đầu tiên cũng do bố mẹ chọn cho. Đã từng là một người bước chân vào xã hội đầy hào hứng và tự tin, nhưng cô lại bị xã hội vùi dập đến không còn mảnh giáp.

Vì đi làm theo lối “cửa sau” nên cô đã gánh chịu biết bao tai tiếng, còn bị đồng nghiệp vu oan phải đứng ra chịu tội thay. Ngay cả mối tình đầu cô vô cùng trân quý hoá ra lại là một gã đàn ông tệ bạc, lừa dối cô suốt ba năm trời mà cô chẳng hề hay biết.

Đã không ít lần Nghiêm Á Nam cố gắng kết thúc cuộc sống hiện tại đầy đau khổ và mỏi mệt, nhưng ông trời lại chẳng chiều theo nguyện vọng của cô. Thế nên cô thôi không tìm đến cái chết nữa, đổi tên thành Vô Niệm, một mình xách hành lý bỏ đi thật xa.

Bôn ba suốt bao nhiêu năm, đến năm 28 tuổi, cuối cùng Vô Niệm cũng được sống như ý mình. Cô thuê một ngôi nhà hai tầng, mở một tiệm trà sữa ở ngôi làng chài nhỏ. Cô chẳng muốn nói chuyện hay làm quen với bất kỳ ai ở đây, chỉ muốn lặng lẽ sống một cuộc sống bình yên, lòng không vướng bận ở nơi này.

Thế nhưng, dường như ông trời luôn muốn tạo cho cô thật nhiều thử thách.

Cứ tưởng rằng chuyển đến nơi trời xanh biển lớn vây quanh, được biển cả ôm ấp vỗ về sẽ khiến cô chẳng còn nhớ đến những chuyện buồn đau. Song khi màn đêm buông xuống, ký ức xưa lại hiện ngay trước mắt, quanh quẩn mãi trong lòng cô, không cách nào trốn chạy.

Hơn nữa, cô còn gặp phải một người đàn ông luôn đuổi theo bước chân mình, dù cho cô có cố gắng lạnh lùng không để ý, đẩy anh đi xa thật xa.

Nhưng chẳng biết từ bao giờ, cô không còn cảm thấy khó chịu mỗi khi có anh ở bên. Cô thích nghe anh kể chuyện bản thân mình, thích ánh mắt rạng rỡ đong đầy nhiệt huyết ấy. Rồi cứ thế cô từ từ chui ra khỏi vỏ ốc, tình yêu cũng dần len lỏi vào cuộc sống của cô từ lúc nào chẳng hay.

Song đến khi Triệu Khải Khoát tỏ tình, Vô Niệm lại dứt khoát từ chối. Những tổn thương ngày xưa như chiếc gai nhọn găm sâu vào tim, khiến cô chẳng thể dũng cảm đối mặt với tình yêu thêm một lần nào nữa. Cô trốn tránh tình cảm của bản thân, lừa gạt chính mình, luôn thầm nhủ rằng tình yêu chân thành sẽ không bao giờ tồn tại.

Cho đến một ngày tai nạn ập xuống đầu cô, khiến cô muộn màng nhận ra mình đã đánh mất một người vô cùng quan trọng. Có lẽ sẽ không bao giờ tìm được một người nào khác yêu thương cô nhiều như anh nữa.

Có không giữ, mất đừng tìm. Mất đi rồi cô mới biết quý trọng, liệu có còn cơ hội nào cho cô không?

Nếu chỉ tiếp xúc thoáng qua, hẳn ai cũng sẽ cho rằng Triệu Khải Khoát là người luôn tràn đầy nhiệt huyết, cuộc sống chẳng có mấy muộn phiền. Nhưng chỉ riêng anh mới biết, nỗi đau trong quá khứ vẫn luôn âm ỉ tồn tại trong lòng anh, chẳng cách nào dứt ra được.

Anh từng là vận động viên lướt sóng đầy triển vọng, là quán quân lướt sóng người Trung Quốc trẻ tuổi nhất. Vốn tưởng rằng sự nghiệp của anh sẽ rực rỡ, tương lai có nhiều thứ đáng để mong chờ. Ấy vậy mà tai nạn lại ập đến, cướp đi hết tất cả giấc mơ, hoài bão lẫn tình yêu đầu đời của anh.

Sau khi chia tay mối tình đầu, những tưởng Triệu Khải Khoát sẽ chẳng thể nào rung động với bất kỳ ai, cho đến một ngày anh gặp được Vô Niệm.

Anh yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Một cô gái đi đến từ thành phố xa lạ nào đó, mở một quán trà sữa, không ai biết cô tên là gì, cô là người ở đâu. Cô không hay tiếp xúc với người khác, trầm mặc ít nói, không thích người khác tò mò về mình, cũng chẳng quan tâm đến ai.

Thế nhưng cô gái kỳ lạ ấy lại bước vào lòng anh, khiến anh không thể ngừng quan tâm lo lắng. Từ ngày gặp cô Triệu Hải Khoát trở nên nhạy cảm hơn, nhất cử nhất động của cô làm anh suy nghĩ đủ thứ chuyện.

Càng tiếp xúc anh lại càng thêm yêu cô, yêu đến điên dại, yêu hơn cả chính bản thân mình.

Anh yêu cô đến thế, nhưng cô lại phũ phàng từ chối anh. Từng lời nói của cô như nhát dao cứa vào tim anh đau nhói. Nếu cô không muốn nhìn thấy anh nữa, vậy thì anh sẽ tự mình rời khỏi thế giới của cô.

Nhưng có ai đâu ngờ, lần rời đi ấy lại khiến anh hối hận. Thì ra cô gái anh nâng niu trong tay lại từng chịu nhiều tổn thương đến thế…

“Bạn nhỏ Vô Niệm, anh sẽ không bỏ em đi đâu.”

Quá khứ đã đi qua, Nghiêm Á Nam ngày xưa không còn nữa. Vô Niệm bây giờ đã có Triệu Khải Khoát kề bên, anh sẽ nắm tay cô, cùng cô đi đến cuối con đường hạnh phúc.

Anh muốn cô biết, trên đời này vẫn có người yêu cô còn hơn cả mạng sống của mình.

“Vô Niệm, anh yêu em, rất rất rất yêu em, cực kì yêu em.”

“Biển cả dưới trời sao” là câu chuyện tình yêu cảm động giữa hai con người đều mang trong mình những vết thương lòng khó phai. Hành trình họ đến với nhau tuy có đôi chút gập ghềnh khúc khuỷu, nhưng nhờ thế họ mới biết được đối phương quan trọng đến nhường nào.

Vô Niệm là một cô gái chằng chịt vết thương ở cả thể xác lẫn tâm hồn, may mắn thay ông trời đã cho cô gặp được một Triệu Khải Khoát yêu cô bằng cả sinh mệnh. Anh sưởi ấm trái tim cô, cho cô một mái nhà, khiến cho cuộc đời cô trở nên ngọt ngào, đầy sức sống.

“Ông trời nhất định là biết kiếp trước nợ em quá nhiều, cho nên đem anh đến bên cạnh em để bồi thường, tuy rằng trời xanh nửa đời trước để em chịu nhiều tổn thương, nhưng lại tặng em những điều tốt đẹp nửa đời sau.”

“Chắc chắn trời cao rất yêu anh, mới đem em đến bên cạnh anh, cho anh cả đời hạnh phúc.”

___

(*): trích từ lời bài hát Và anh đã đến - tác giả Nguyễn Minh & Minh Đức

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Tam Sinh Hữu Hạnh

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN