logo
REVIEW>> BẢY KIẾP CÁT TƯỜNG
bay-kiep-cat-tuong
Tìm truyện
Donate

BẢY KIẾP CÁT TƯỜNG

Reviewer:

AI_Lưu Ly

Độ dài: 10

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 308

Giới thiệu:

Nàng là một áng mây lang thang mải mê rong chơi được Nguyệt Lão điểm hóa thành tiên.

Chàng là một thần quân nổi tiếng trên trời nhưng bị hiểu lầm là đồng tính.

Sau một cuộc va chạm nảy lửa làm náo loạn cả thiên cung, chàng và nàng bị xử phạt, phải trải qua bảy kiếp nhân duyên mới có thể quay về thiên giới.

Cả thiên cung và địa phủ đều xôn xao, các tiên nhân đua nhau đặt cược kết thúc của hai người… Liệu cuối cùng, bảy kiếp nhân duyên này có nối liền được một kiếp thiên duyên?

Trích đoạn:

“Hai ngươi đã phá hỏng tương lai của những người có tình trong thiên hạ, vì vậy phạt hai ngươi trải qua bảy kiếp tình duyên, nhân tiện hóa giải luôn mâu thuẫn giữa đôi bên.”

“Ừm, nếu đã vậy Tiểu Tường Tử còn điều gì muốn nói không?”

“Thần có thể chửi đổng không?”

“Không thể.”

“Thần… không còn gì để nói.”

“Sơ Không, ngươi còn gì muốn nói?”

“Lần này làm rối tơ hồng của điện Nguyệt lão, quả thật là lỗi của chúng thần, nhưng thần có thể thề với Mão Nhật tinh quân, chắc chắn nàng ta làm rối tơ hồng nhiều hơn thần, vậy nên, có thể khiến kiếp nào nàng cũng thê thảm hơn thần không?”

***

Có lẽ người ta thường nghĩ rằng những đám mây là thứ lười biếng nhất mà cũng tự do nhất trên đời.

Tiểu Tường Tử chính là sống không thẹn với chân thân vốn là một áng mây như thế, thơ thẩn và nhàm chán, lười nhác và tự do tự tại.

Trăm năm trước, nàng vô tình được Nguyệt lão trong cơn say rượu nổi hứng điểm hoá thành hình người. Tiểu Tường Tử đến làm linh đồng của Nguyệt lão, thay ông lão ấy trông coi đống tơ hồng rối tung trong điện.

Ngày ngày đếm mây đếm hoa, ăn ngủ vô ưu vô lo, nàng vốn đã định cứ thế mà trải qua cuộc sống thêm mấy trăm năm nữa. Không ngờ một ngày nọ trên trời đột nhiên rơi xuống một mớ rắc rối, thay đổi hoàn toàn quỹ đạo nhạt nhẽo vô vị của nàng.

Mớ rắc rối ấy xuất phát từ cú hạ cánh “định mệnh” của Sơ Không thần quân ngay trước mặt Tiểu Tường Tử. Sơ Không đứng đầu trong mười hai vị thần tiên trong phủ Mão Nhật Tinh Quân, hắn coi sóc tháng đầu tiên trong năm ở nhân gian. Thân phận cao quý lại bị một đám mây tu tiên nửa nạc nửa mỡ xem thường, hắn tức giận đến đánh rách tiên khí của Tiểu Tường Tử.

Hai người họ vừa gặp đã định sẵn trở thành oan gia, lời qua tiếng lại rồi thành cãi vã, cãi vã chưa xong còn lao vào đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán.

Lăn lộn đánh đấm cắn xé, đánh từ ngoài điện tới trong điện, xô đổ bao nhiêu án thư, làm rối ren lộn xộn bao nhiêu cuộn tơ hồng đến nỗi đánh thức cả Nguyệt lão say mèm.

Cả hai thủ phạm làm loạn được đưa đến trước mặt Ngọc Hoàng đại đế. Để phạt họ vì đã phá hỏng tương lai của những người có tình trong thiên hạ, Ngọc Hoàng bắt họ phải cùng trải qua bảy kiếp tình duyên ở nhân gian.

Chưa hết, kịch bản bảy kiếp tình duyên còn được chính tay Thác Tháp Lý Thiên Vương viết nên. Mà những suy nghĩ ý tưởng oái oăm của lão già râu rậm này thì không cách gì tưởng tượng nổi.

Sơ Không và Tiểu Tường Tử vẫn không ngừng nghỉ công kích đối phương. Coi đối phương là khắc tinh mang vận đen đến cho mình. Xui xẻo chồng xui xẻo. Điều cả hai không ngờ chính là họ còn mang xui xẻo náo loạn đến cho U Minh Địa phủ trên đường đi chịu phạt.

***

Kiếp đầu tiên nhờ sự khôn lỏi của mình mà Tiểu Tường Tử thoát được việc uống canh Mạnh Bà, giữ nguyên ký ức thần tiên đi đầu thai. Nàng còn đầu thai trước Sơ Không năm năm. Kiếp này Tiểu Tường Tử có “ba bích” trong tay, nàng đi trước.

Tiểu Tường Tử đến nhân gian với thân phận tiểu thư phủ Tống thừa tướng đương triều, Tống Vân Tường. Tiểu thư Vân Tường nghịch ngợm được hứa hôn với con trai của Lục tướng quân, Lục Hải Không, dù cho thiếu gia nhà họ Lục ra đời sau nàng năm năm.

Đúng vậy, Lục Hải Không chính là Sơ Không đầu thai. Hắn uống canh Mạnh Bà nên ra đời như một người phàm trần không hề biết gì cả.

Đã lệch nhau mất năm năm, Tiểu Tường Tử còn định bụng sẽ tác động một chút đến Lục Hải Không nhằm khiến số mệnh của hai người họ lệch nhau mãi mãi về sau.

Không ngờ một tiểu tiên chưa từng nghĩ đến người khác như Tiểu Tường Tử lại bắt đầu mềm lòng với cục bông nhỏ Lục Hải Không. Hắn không biết gì về thù hận giữa nàng và vị Sơ Không thần quân kia, hắn chưa từng dám làm nàng buồn chứ đừng nói đến việc mắng nhiếc xem thường nàng là đám mây xui xẻo.

Nàng chứng kiến hắn dần lớn lên, cùng nhau trải qua tuổi thơ nghịch ngợm vô tư, mãi cho đến khi nhà họ Lục gặp biến cố lớn khiến Lục Hải Không tan nhà nát cửa, phải bấu víu lấy Tiểu Tường Tử tìm đường sống. Sự dựa dẫm của hắn khiến nàng không cách gì làm ngơ được.

Đối với thần tiên như bọn họ, cái dư dả nhất chính là thời gian. Một kiếp người ở nhân gian chẳng qua chỉ là vài ngày vài tháng trên trời, là một lần trải qua nhân sinh rồi kết thúc bằng việc c hết đi, không có cơ hội làm lại.

Sinh ly tử biệt, máu mủ tình thân đều là những thứ mới mẻ đối với Tiểu Tường Tử. Cũng chẳng biết từ bao giờ mà “Lục Hải Không” trước mặt nàng đã không còn là Sơ Không thần quân cao cao tại thượng kia.

Hắn là một con người toàn vẹn, một con người xứng đáng trải qua trọn vẹn hạnh phúc yêu thương chứ không phải là đứa trẻ vì mang trong mình huyết hải thâm thù mà liều mình sống để đòi nợ máu.

Hắn còn nói hắn muốn cưới nàng.

Dù biết nàng là con gái của kẻ thù hại cả nhà hắn (tình tiết “máu chó” Thác Tháp Lý Thiên Vương nghĩ ra), hắn vẫn một lòng muốn ở bên nàng.

Tiểu Tường Tử biết kết thúc một kiếp này, “Lục Hải Không” sẽ vĩnh viễn biến mất, thay vào đó là Sơ Không kiêu ngạo, ghét cay ghét đắng nàng. Đó mới là suy nghĩ thật, con người thật của hắn.

Nhưng nàng lại vô tình chìm đắm trong sự dịu dàng của Lục Hải Không mất rồi.

Dù chỉ là một kiếp tình duyên thoáng qua nhưng lại gieo một hạt mầm vào sâu trong tâm khảm của Tiểu Tường Tử. Nàng bỗng thấy không cam lòng, thấy tiếc nuối.

Nàng chấp nhận hy sinh bản thân cho Lục Hải Không tiếp tục một cuộc đời rạng rỡ trước khi trở lại làm Sơ Không.

“Kiếp này thế là xong, ta đầu thai sớm như thế, sau khi Lục Hải Không chết già chắc chắn không tìm thấy ta, mà khi đó, hắn đã là Sơ Không rồi, sau khi khôi phục trí nhớ chắc cũng không muốn tìm ta đâu…

Từ nay trở về đi ta và hắn tách biệt, không còn gặp nhau nữa.”

Ai mà ngờ được, nàng ở lại Địa phủ làm công chịu phạt vì gây náo loạn mới vài năm, Sơ Không đã lù lù xuống “nhận cơm hộp”.

Tình kiếp chưa dứt, tiếp tục đến kiếp thứ hai.

Lần này Tiểu Tường Tử bị Sơ Không ép uống gấp đôi canh Mạnh bà, đầu thai thành A Tường ngốc nghếch. Hắn thì dùng lại chiêu của nàng, trốn xuống với đầy đủ ký ức còn trước nàng vài năm. Thù mới nợ cũ, lần này bí kíp lại nằm trong tay Sơ Không rồi…

Sơ Không đã định sẽ hành hạ Tường ngố cho hả dạ, không ngờ hạt giống bé xíu kia không chỉ nảy mầm trong lòng Tiểu Tường Tử. Bóng hình của Tống Vân Tường kiếp trước khiến hắn không nỡ ra tay, bất tri bất giác giữ nàng bên người mà chăm sóc. Điều mà có lẽ Sơ Không thần quân ngạo mạn trước kia sẽ không bao giờ làm.

***

Mỗi lần Sơ Không và Tiểu Tường Tử đi lịch kiếp là một lần khung cảnh Địa phủ gà bay chó sủa, náo loạn cả lên. Vì dù đã có ý với nhau thì cũng chẳng ai chịu nhường ai. Chẳng có lần nào họ đi đúng kịch bản của Thác Tháp Lý Thiên vương, còn gây ra những tình cảnh dở khóc dở cười.

Mỗi một kiếp qua đi là một lần Sơ Không và Tiểu Tường Tử từ những vị thần tiên không hề có khái niệm gì về chữ “tình” được nếm trải nỗi đau khổ của sinh ly tử biệt, niềm hạnh phúc của tình thân gia đình.

Nếu như trước đây bảy kiếp này chỉ như một chuyến dạo chơi giữa cuộc sống vĩnh hằng đối với họ thì càng về sau họ lại càng biết quý trọng sinh mạng nhỏ bé hữu hạn của mình.

Chính vì là hữu hạn, vì hết chính là hết, không thể trở lại được nữa nên mới đáng quý, đáng trân trọng.

“Đời này hết, là mãi mãi hết, không ai có thể sao chép hoàn chỉnh cuộc đời ai, dù là chính người đó.”

Cũng từ đó mà Sơ Không và Tiểu Tường Tử dần thấu hiểu nhau hơn (vì thật ra cũng chỉ có hai người họ chung một hoàn cảnh oái oăm như vậy). Những dư vị khi họ cùng trải qua nhân thế lại không hoàn toàn mất đi khi trở lại thành tiên. Cả Sơ Không và Tiểu Tường Tử có lẽ từng hoang mang nhập nhằng không biết người mình yêu là vị oan gia trước mắt hay những bóng hình từng lướt qua.

Đến khi từng thử thách qua đi, tất cả dần hòa làm một thì thật ra không còn cần phân định là ai là thân phận gì nữa, cả hai đã sơ ý rung động mất rồi.

***

Vẫn là huyền huyễn, vẫn là những tình tiết nho nhỏ kết nối với nhau tạo thành một bức tranh lớn, một chút hồi hộp, một chút bất ngờ, tất nhiên là cuối cùng người có tình cũng về với nhau. Tất cả đều là những điểm đặc trưng rất “Cửu Lộ Phi Hương”.

Dù vậy theo mình đây có lẽ là một trong những truyện mang văn phong nhẹ nhàng mà hài hước nhất của tác giả.

Dàn nhân vật phụ rất dễ thương, gần gũi.

Truyện đã được xuất bản ở Việt Nam và đang được phát sóng với tên chuyển thể là “Bảy kiếp cát tường”.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Dịch giả: Hoàng Phương Anh

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN