logo
REVIEW>> BẢN CUNG KHÔNG THỂ
ban-cung-khong-the
Tìm truyện
Donate

BẢN CUNG KHÔNG THỂ

Tác giả:

Bố Đinh Lưu Ly

Độ dài: 94

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 305

Giới thiệu 1:

Công chúa Kỷ gia, không ai dễ chọc.

Đại Công chúa cả đời không gả, theo di chiếu phụ trợ quốc gia, quyền khuynh triều dã; Nhị Công chúa hạ giá hoà thân với ngoại tộc, chẳng mấy năm đã thành công phá đổ địch quốc, công thành lui thân, nuôi nam nhân bắt về từ địch quốc sống tiêu dao qua ngày…

Duy chỉ có Tam Công chúa Kỷ Sơ Đào đã mười sáu tuổi, chỉ có một khuôn mặt hoạ quốc hại dân, nhưng lại là con cá muối nhỏ[*] ngây thơ chưa từng chạm tay nam nhân. Hai vị tỷ tỷ hợp kế, quyết định tặng cho nàng vài tên nam nhân để rèn cho bạo dạn.

[1] Cá muối nhỏ (Tiểu hàm ngư): Thường dùng để miêu tả những người không có mong cầu, chỉ biết đắm mình trong niềm vui riêng.

Tam Công chúa không hề động lòng với đám mỹ nam, chỉ lắc đầu không thôi.

Nhị tỷ sốt ruột, hỏi rốt cuộc nàng thích kiểu người như thế nào, cho dù là thiên tiên cũng phải mang về cho nàng!

Kỷ Sơ Đào do dự hồi lâu, nhớ lại những giấc mộng kỳ lạ gần đây, thỏ thẻ: “Thì… kiểu như Kỳ tiểu Tướng quân?”

Không lâu sau, các tỷ tỷ thực sự đã kiếm được Kỳ tiểu Tướng quân từ trong tử lao ra ngoài, gói ghém gửi đến bên cạnh Kỷ Sơ Đào.

Giới thiệu 2:

Kỳ Viêm xuất thân trâm anh thế gia, tuổi trẻ thành danh, nhưng chịu liên lụy bởi chuyện Lang Nha vương mưu nghịch, bị đày vào ngục tối.

Lúc cùng quẫn, hắn bị coi là món quà tặng cho Tam Công chúa.

Vì lo cho toàn cục, Kỳ Viêm không thể không nhẫn nhịn gánh vác trọng trách.

May thay, Tam Công chúa là tiểu mỹ nhân mềm yếu, nhìn có vẻ rất dễ khống chế. Kỳ Viêm quyết định tương kế tựu kế, cố gắng lợi dụng nàng…

Ánh nến lập loè, rèm đỏ màn mềm.

Tam Công chúa nhu mì nhìn nam nhân cao lớn điển trai đang từng bước đến gần, khuôn mặt nhỏ sốt sắng đến mức đỏ ửng lên, nói: “Tiểu Tướng quân bình tĩnh! Không được, không được…”

Sau này, hắn là bề tôi ương ngạnh của nàng, nàng là chốn dịu dàng của hắn.

(Nam chính có dã tâm, ham muốn chiếm hữu mạnh, có thể sẽ lưỡng lự trên bờ vực hoá ác)

***

“Đoạn quá khứ chẳng thể níu giữ ấy

Làm tan biến đi hào quang kết phách

Giọt nước mắt ly biệt ấy

Thiêu đốt cả nơi sâu trong lòng ta.

Tình yêu xoay vần giữa đất trời

Một trái tim vì ai mà bôn ba

Bốn bể xa xăm, ta ở nơi nào

Năm tháng phải sắp đặt như thế nào.” *

Tam công chúa Kỷ Sơ Đào lại mơ thấy giấc mộng kỳ lạ ấy.

Trong mộng là ngày đại hôn của nàng.

Tẩm cung cao quý hào nhoáng, ánh nến lập lòe, rèm che khẽ lay động nhẹ nhàng.

Nàng ngồi ngay ngắn trên giường chất đầy gấm vóc lụa là, giá y rực rỡ kiêu sa, chiếc quạt tròn thêu chỉ vàng che mặt, tầm mắt chỉ là một khoảng mờ ảo như sương khói.

Trái tim đập nhanh điên cuồng theo từng tiếng bước chân vững chãi, phu quân của nàng đang đến.

Quạt che được lấy đi, mông lung biến mất, ánh sáng lướt qua, nàng lần đầu tiên thấy rõ được người ấy trong mộng, phu quân tương lai của mình.

Người ấy nói,

“Điện hạ có biết, ta đợi ngày này bao lâu rồi không?”

“Đây là ngọc bội của ta, ý nghĩa đặc biệt, tặng cho điện hạ.”

“Từ nay về sau, điện hạ là người của ta rồi.”

Rồi lại trong mơ, đêm ấy tuyết rơi tán loạn, nàng bị ám sát, tính mạng nguy cấp, bóng đêm mang theo bất an cùng hiểm nguy bủa vây. Ở khoảnh khắc nàng tưởng rằng mình sẽ c hết dưới thanh kiếm kia, trên nền tuyết lạnh lẽo.

Nàng thấy người ấy thúc ngựa như bay chạy đến, khoác áo choàng lên đôi vai run rẩy của nàng, đánh tan bao nỗi uất ức sợ hãi. Người ấy nhẹ lau giọt nước mắt vương trên mi nàng và nói:

“Đừng sợ, có ta ở đây, không ai có thể làm tổn thương điện hạ.”

“Vậy nên, ngươi sẽ bảo vệ bản cung sao?”

“Đúng vậy, mãi mãi.”

***

“Lắng nghe tiếng gió đang thổi xào xạc

Khẽ lay động nỗi sầu vương trong lòng ai

Nỗi nhớ trong phút chốc bỗng ùa về

Ta mới quên đi được đêm dài đến bao nhiêu.

Từng giọt lệ nàng rơi nơi lòng bàn tay

Chỉ nguyện vì nàng cuồng si ba kiếp

Hoa rơi ngập tràn, vang vọng tiếng đàn

Cùng nàng tiêu dao khắp đất trời.” *

Tam công chúa Kỷ Sơ Đào thân phận tôn quý, từ bé luôn được yêu thương sủng ái mà lớn lên. Năm nay, nàng chỉ mới vừa tròn mười sáu tuổi, xinh đẹp rực rỡ động lòng người, là viên minh châu được nâng niu cất giữ nơi chốn cung cấm xa hoa lạnh lẽo này.

Hoàng cung thâm sâu, những cuộc chiến tranh đoạt quyền lực ngươi c hết ta sống, những âm mưu toan tính ẩn sâu nơi lòng người. Mỗi bước đi, mỗi lời nói, mỗi hành động đều có thể dấy lên hỗn loạn, binh đao c hém g iết.

Thế nhưng, giữa những cuồng loạn và nhiều rối ren dơ bẩn ấy, vẫn có trái tim trong sáng thuần khiết như ngọc trong đêm tối, không vướng bụi trần.

Kỷ Sơ Đào biết, bản thân mình không thông minh mạnh mẽ quyết đoán tàn nhẫn như Đại công chúa Kỷ Viện, có thể dùng mấy năm thời gian đè ép các thế lực thù địch, ổn định triều chính đang lúc nhiễu nhương, từng bước củng cố quyền lực của mình.

Nàng lại không như Nhị công chúa Kỷ Xu bên ngoài phong lưu quyến rũ bên trong lại táo bạo liều lĩnh. Nàng chỉ là quả đào nhỏ còn đọng sương sớm, được chở che bảo bọc thật kỹ, chưa từng nếm trải bất kể mùi vị chua cay mặn đắng nào của thế gian.

Sinh ra trong hoàng tộc, thế nhưng Kỷ Sơ Đào lại là nàng công chúa mềm yếu kém cỏi nhất.

Dường như, nàng chỉ biết vùi mình hưởng thụ những gì mà thân phận này mang lại mà thôi. Cho đến khi, những giấc mộng kỳ lạ luôn lặp đi lặp lại và người được định trước tương lai là phu quân của nàng xuất hiện ngoài đời, Kỳ Viêm.

“Kỳ ái khanh, lần này ngươi lập được đại công, muốn gì thì cứ nói, trẫm nhất định sẽ thoả mãn!”

“Mong cầu một đời của thần, chỉ muốn cưới Vĩnh Ninh Trưởng công chúa làm thê.”

***

Kỳ gia từng là kiêu hùng ở Bắc Cương, vó ngựa vang danh khắp đất trời. Sau này được tiên đế chiêu an, trở thành mãnh tướng của Đại Ân. Đặc biệt là đích tôn Kỳ Viêm của Kỳ gia lão tướng quân, từ nhỏ đã bộc lộ là người tư chất thông tuệ xuất sắc hơn người.

Kỳ Viêm xuất thân trâm anh thế gia, tổ tiên lại là võ tướng thiện chiến can trường, lập nhiều chiến công hiển hách. Vì vậy, năm mười sáu tuổi Kỳ Viêm đã nhiều lần rong ruổi trên sa trường. Sau này, hắn một trận thành danh, trở thành tiểu Tướng quân danh tiếng lừng lẫy.

Tuy tuổi vẫn còn nhỏ nhưng Kỳ Viêm lại có cái nhìn như xuyên thấu vạn vật. Ở hắn, toát ra sự lạnh nhạt xa cách và ương ngạnh khó thuần đến mức cao ngạo ngỗ ngược. Hắn quá thông minh và thâm sâu, ai cũng khó lòng nhìn rõ những che giấu hắn cất giữ nơi đáy lòng.

Kỳ Viêm là một kẻ tràn đầy tính khiêu chiến và kiêu ngạo, không đặt bất cứ thứ gì vào mắt. Trên ván cờ tranh đấu quyền lực cùng sinh tử, hắn chưa bao giờ để người khác thao túng hay uy hiếp. Hắn tựa như con sói hoang dã nơi vùng Mạc Bắc tuyết lạnh sương mờ, với đôi mắt chứa đầy sự tàn nhẫn mưu mô, cứ thế giăng ra chiếc bẫy lớn, cùng chơi đùa với kẻ thù, rồi cắn xé nó đến c hết.

Tham vọng cùng toan tính, quyền lực cùng tranh đấu, Kỳ Viêm hắn sẽ từng bước, từng bước chiếm lấy tất cả. Rồi những kẻ đứng trên cao vời vợi kia, ai sẽ là người rơi xuống vực sâu thăm thẳm, còn chưa thể đoán định.

Thế nhưng, trong một lần tham gia cung yến, Kỳ Viêm đã bắt gặp một người. Người mà sau này, hắn đã không biết rằng, vì nàng, hắn đánh mất toàn bộ lý trí cùng trái tim, ngay đến ngọc bội cùng sinh mạng, cũng có thể cho nàng. Nàng là Tam công chúa Kỷ Sơ Đào, người nhận được sự yêu thương sủng ái nhất nước Đại Ân.

Kỳ Viêm từ bé đã lớn lên trong quân doanh, vóc dáng cao lớn uy nghiêm, khí thế lạnh nhạt khó gần, quanh thân hắn dường như còn vương mùi gió tuyết nơi chiến trường vạn dặm. Cho dù Kỷ Sơ Đào là Tam công chúa, lần đầu tiên đụng trúng Kỳ Viêm, cũng bị sự lạnh lùng kiêu ngạo của hắn làm cho sợ hãi.

Sói hoang dã, nào có dễ dàng thuần phục.

Thế nhưng, mặc cho thái độ cự tuyệt đầy khiêu khích của Kỳ Viêm thì Kỷ Sơ Đào vẫn từng bước tiếp cận hắn. Nàng như đóa hoa lưu tô trắng nõn, chưa vướng bụi trần, mặc hết thảy mà đến bên cạnh hắn, trao đi thiện chí cùng tin tưởng.

Đúng vậy, rõ ràng Kỷ Sơ Đào quanh năm nơi cung cấm, chỉ là nàng công chúa xinh đẹp ngây thơ, nào có biết dưới mặt hồ yên ả chất chứa từng cơn sóng dữ như thế nào. Vậy mà, khi tất cả mọi người đều tin rằng hắn có tội, là kẻ phản loạn nghịch thần đáng c hết, chỉ có nàng nguyện ý tin hắn vô tội, muốn cứu hắn, đưa hắn khỏi lao tù tăm tối.

Sói hoang tàn bạo bị nhành hoa mềm mại ôm lấy, xoa dịu vỗ về.

Hóa ra, thế giới này, vốn dĩ không chán ghét như bao nhiêu năm qua Kỳ Viêm vẫn nghĩ. Có nàng, đến không khí cũng trở nên dễ chịu và dịu dàng.

Một quả hồng nhỏ Kỷ Sơ Đào ngọt ngào cẩn thận tặng cho hắn. Một cái quay đầu mỉm cười dưới trời pháo hoa nở rộ. Một tình yêu như mang từ kiếp này đến kiếp khác, lẳng lặng kết kén giăng tơ nơi đáy lòng.

Tình yêu, chính là trong một buổi chiều tuyết rơi, vương trên mái tóc, đọng lại nơi trái tim, họa thành nét vẽ của bóng dáng nàng.

Kỳ Viêm từng nghĩ, cả cuộc đời này của hắn sẽ chẳng vì ai mà cúi đầu xưng thần. Nhưng giờ đây, hắn nguyện vì Kỷ Sơ Đào, cho dù là tắm máu người trong thiên hạ, dù là hủy thiên diệt địa, dù là trong mộng cảnh hay hiện thực, vĩnh viễn đều sẽ yêu thương bảo vệ nàng.

“Nếu như tình yêu quá trống vắng, ta cùng nàng xây một giấc mộng

Xóa đi hết tất cả những giọt lệ nàng từng rơi

Đoạn đường dẫu có xa, tam kiếp dẫu có dài

Nắm chặt tay nàng cho đến địa lão thiên hoang.

Gió lạnh lẽo, sương mịt mờ, mưa cuồn cuộn, tuyết mênh mông

Từng bước đi ta sẽ tiến cùng với nàng

Nắm chặt tay, đừng sợ hãi, dù ngày mai sẽ ra sao

Chẳng phải định sẵn là sẽ lưu lạc

Dù cho đi đến chân trời góc bể.”

_____

*: Trích bản dịch lời bài hát Tam sinh tam thế do Trương Kiệt thể hiện, Ost Tam sinh tam thế thập lý đào hoa

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Thanh Trà, Quả Sim - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN