Tác giả:
Lê Thanh Nhiên
Reviewer:
AI_Lâm
Designer:
AI_Thiên Thủy Bích
Độ dài: 2
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 291
“Đêm đen xách đèn, dẫn lối cho người.
Ban ngày xách đèn, mở đường thay q uỷ.”
Q uỷ vương đương nhiệm Hà Tư Mộ, bên hông đeo một cái đèn như thế, giữa ban ngày ban mặt, đi tìm thức ăn.
Thức ăn của con người là ngũ cốc thực phẩm, của á c q uỷ là m áu. Nhưng Hà Tư Mộ làm vương của á c q uỷ, nàng có nguyên tắc của nàng. Nàng vẫn sẽ uống m áu của người sắp c hết, nhưng nàng sẽ trao đổi bằng cách thực hiện một ước nguyện của họ. Suy cho cùng, á c q uỷ tồn tại là bởi vì chấp niệm chưa được hoàn thành, nàng không muốn mỗi một người phàm c hết đi không được vãng sanh, mà phải trở thành du hồn.
Đó cũng là cách nàng gặp được Đoàn Tư.
Nơi nào có nhiều người sắp c hết nhất? M áu nóng nhất? Là chiến trường. Mà Đoàn Tư, là tướng quân.
Lần đầu tiên Đoàn Tư nhìn thấy Hạ Tư Mộ không phải là chân thân của nàng, mà là một cô nương yếu đuối dịu dàng mà nàng nhập thân, cô nương đó tay đang xách một cái đầu lâu còn nhỏ m áu, đứng giữa bầy quạ mổ xác c hết, đôi mắt rưng rưng nói với hắn: Tướng quân, ta sợ quá.
Đoàn Tư… tin nàng mới là lạ đó.
Nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc mà hắn phải làm sau đó. Chiếm được thành rồi, việc của hắn còn rất nhiều. Nói ra cũng thật kỳ lạ, Hạ Tư Mộ đã làm á c q uỷ hơn bốn trăm năm rồi, gặp qua vô số người, chứng kiến vô số sinh mệnh đến rồi lại đi, nhưng chưa từng gặp người nào như hắn.
Khuôn mặt tuấn tú xuất chúng luôn nở nụ cười, nhưng nụ cười này lại ẩn chứa những điều không muốn ai nhìn thấu. Mà Hạ Tư Mộ là ai? Chính là q uỷ vương điện hạ, vừa sinh ra đã là á c q uỷ, chưa từng trải qua kinh nghiệm của người sống. Thế nên, nàng đối với thế giới này thật sự rất hiếu kỳ, đối với người như Đoàn Tư, lại càng muốn tìm hiểu.
Người cảm thấy hứng thú, không chỉ có mình nàng. Ngay từ lần đầu gặp gỡ, Đoàn Tư đã biết cô nương này chắc chắn không tầm thường, nhưng bí ẩn tới mức nào, thì hắn không đoán được. Cho nên, chỉ có thể thăm dò từng bước.
Lúc đầu, chỉ là những việc đơn giản như xem hướng gió, tìm ngày lành để Đạp Bạch quân của Đoàn Tư thuận lợi giành lại châu thành từ trong tay quân đội Đan Chi, Hạ Tư Mộ cũng không cảm thấy khó khăn gì. Nàng sống bốn trăm năm, hiểu rõ đất đai này vốn thuộc về người Hán, bị người Hồ Khiết chiếm đóng bao nhiêu năm. Nàng có nguyên tắc không can thiệp vào chuyện dương gian, nàng chỉ giống như Khâm Thiên giám xem thiên văn mà thôi, việc thành hay không là phải xem năng lực của hắn.
Nhưng Hạ Tư Mộ không ngờ, năng lực của Đoàn Tư thật sự quá mạnh. Ở trên triều đường bị người ta ép đến biên ải hành quân đánh giặc, đến biên ải lại bị tướng quân ép đến những vùng đất khắc nghiệt nhất, giao những nhiệm vụ khó khăn nhất. Thế nhưng, hắn không phản đối một lời nào, chỉ tươi cười tiếp nhận, và hoàn thành một cách xuất sắc.
Trong lúc rong ruổi chiến trường cùng hắn, Hạ Tư Mộ dần dần hiểu được con người thực sự của Đoàn Tư. Hắn không phải luôn vui vẻ như bề ngoài, cũng không phải tự coi thường mạng sống của mình. Chỉ là, hắn không muốn để ý mà thôi.
Hắn nói với nàng, hắn có hàng ngàn lớp mặt nạ, nàng muốn xem, cứ từ từ mà xem.
Giống như đêm giao thừa năm đó, một mình hắn xâm nhập doanh trại địch, một đường c hém g iết mở ra cánh cổng sinh tử, cũng mở ra một quá khứ mà chưa một ai biết đến. Nhưng hắn bằng lòng, để Hạ Tư Mộ nhìn thấy, một “hắn” như thế.
Cũng kể từ đêm hôm đó, dường như trạng thái tồn tại giữa hai người họ đã thay đổi. Hắn vẫn ngày đêm chiến đấu giành lại từng vùng đất, nàng vẫn đi theo quan sát, thỉnh thoảng lại tiện tay giúp hắn một chút. Để đổi lấy một cơ hội trao đổi “ngũ cảm”.
Đúng vậy, không như các á c q uỷ khác, từng sống, rồi c hết đi với chấp niệm chưa hoàn thành rồi hóa thành á c q uỷ, Hạ Tư Mộ là kết tinh tình yêu của tiền q uỷ vương cha nàng và một phàm nhân là mẹ nàng. Cho nên từ khi sinh ra, nàng đã là một á c q uỷ. Mà á c q uỷ, thì không có ngũ cảm. Thế giới của nàng không có màu sắc, không có hương vị, không có đau đớn, không có vui sướng hay buồn bã. Mà vừa hay, người kết chú với nàng, có thể đổi cho nàng những thứ này, chính là Đoàn Tư.
Trải qua thời gian có nàng bên cạnh, Đoàn Tư luôn biết nàng là q uỷ vương có sức mạnh vô song, nhưng hắn không biết, đối với nàng mình còn có giá trị như vậy.
Nhưng Đoàn Tư cũng không phải là người đơn thuần, hắn không tiếc đổi ngũ cảm với nàng, cho dù chỉ là cho nàng mượn dùng vài ngày cũng được, càng đừng nói hiện giờ tình cảm của hắn dành cho nàng đã vượt qua mọi thứ.
Chính hắn cũng không biết mình rung động với nàng từ khi nào, có lẽ là trong lúc hắn đau đớn sắp ngã quỵ, nàng đã đưa đôi tay lạnh băng đó kéo hắn dậy. Cũng có lẽ là lúc nàng ngồi trên chiếc đèn q uỷ vương màu xanh hỏi hắn “nguyện vọng của ngươi là gì”, hoặc giả, cũng có thể là nàng đã đưa hắn đến thế giới của nàng, lạnh lẽo và cô độc. Còn cô độc hơn cả hắn.
“Ta nguyện rơi xuống địa ngục, nếm trải gian nan, thay gân đổi cốt, thay tính tình, ngộ thế thái, để được là chính ta.
Rồi gặp nàng.”
Cuộc đời của hắn, từ lúc sinh ra, lớn lên, gặp biến cố, rồi trở thành một thanh kiếm sắc bén như bây giờ, chỉ có người ta lợi dụng hắn để đạt được mục đích, chưa ai từng hỏi hắn, có nguyện vọng gì. Chỉ có nàng, hết lần này đến lần khác, bao dung hắn, để mặc hắn ngang ngược, giúp hắn băng bó từng vết thương, tiễn hắn đi rồi đợi hắn mình đầy thương tích trở về.
Sao có thể không yêu nàng đây.
Ngay cả Hạ Tư Mộ cũng không hiểu tại sao Đoàn Tư lại trở thành một ngoại lệ của nàng. Nàng trải qua hơn bốn trăm năm, cũng từng có người bất chấp thân phận mà yêu nàng, nhưng rồi sinh lão bệnh tử, họ cũng lần lượt ra đi. Cho đến bây giờ, Hạ Tư Mộ cũng không còn nhớ nổi tên tuổi và khuôn mặt của họ nữa, duy chỉ có Đoàn Tư, hắn khiến cho nàng cảm thấy không nên bắt đầu. Bởi vì có bắt đầu sẽ luôn có kết thúc, mà nàng, không muốn kết thúc với hắn giống với những người trước đây.
Thật sâu trong tâm khảm, dường như nàng cũng đã động lòng. Có lẽ bởi vì hắn đã cho nàng được nhìn thấy thế giới đầy sắc màu của hắn, cho nàng thấy “sống” thực sự là như thế nào.
Nàng xứng đáng có được thế giới này. Mà điều duy nhất ta có thể cho nàng, cũng chỉ có thế giới này.
Cho dù, phải đánh đổi bằng mạng sống.
Bởi vì, chính nàng đã đưa hắn ra khỏi cơn ác mộng. Chính nàng, cho hắn thấy được giá trị tồn tại của hắn.
Giá trị của hắn, là sống cho đến lúc giành lại toàn bộ đất đai thuộc về người Hán, là sát cánh cùng với người bằng hữu bí mật giữ gìn một cuộc sống yên ổn cho bá tánh, là bảo vệ những người mà hắn cần phải bảo vệ, là yêu nàng cho đến lúc c hết.
“Trước khi nàng tới, ta cảm thấy mình như quay về cơn ác mộng. Nhưng nàng đã tới, giấc mộng cũng tỉnh theo.”
Không còn dằn vặt, không còn m áu tanh, cũng không còn gánh nặng bao mạng người.
Chỉ còn có nàng.
***
Lời reviewer: trên đây chỉ là một bài review ngắn gọn và súc tích nhất có thể để đem đến cho bạn đọc một mạch truyện xuyên suốt. Sở dĩ phải có những dòng này là bởi vì bộ “Bạch Nhật Đề Đăng - đèn tỏ ngày quang” này thật sự quá đồ sộ.
Bối cảnh là tam giới, tuy phần lớn nói về q uỷ giới và dương gian, nhưng sự xuất hiện hiếm hoi sau cùng của tiên giới lại mang lại một kết cục đẹp đẽ đầy bất ngờ cho tình yêu tưởng chừng như tuyệt vọng của tướng quân Đoàn Tư và q uỷ vương Hạ Tư Mộ.
Có quá nhiều điều muốn nói, nhưng chẳng thể nói nên lời. Là tình yêu, tình bạn, tình đồng đội sinh tử, là những ánh sáng cố gắng len lỏi giữa sự u ám của lòng người.
Là q uỷ cũng được, là người cũng vậy. Chỉ cần có tình, thế giới tự nhiên sẽ tốt đẹp.
____
“…”: Trích từ sách xuất bản
*Ảnh bìa sách xuất bản
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved