Tác giả:
Nhị Bát Giang
Reviewer:
AI_Phong Lữ
Designer:
AI_Thiên Thủy Bích
Độ dài: 62
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 2344
Giới thiệu:
“Đây là năm thứ bảy em yêu anh ấy, em muốn kết hôn với anh ấy.”
Vào mùa hè đầy biến động sau kỳ thi đại học năm mười chín tuổi, Lâm Dĩ Nhiên mất tất cả, nhưng cô đã gặp Khâu Hành, người cùng cô ở đáy vực sâu. Khâu Hành nhiều lần kéo cô ra khỏi tuyệt vọng, dù anh không thích nói chuyện, luôn tỏ ra lạnh lùng.
Chiếc xe tải chạy như trốn thoát trên đường, lao mãi về phía xa xăm không ngừng nghỉ. Trong thùng xe bằng sắt vuông vức, Lâm Dĩ Nhiên tìm thấy một nơi bình yên để trú ngụ. Nó mục nát và cũ kỹ, nhưng lại vững chắc và an toàn. Sau một đêm trượt đường ray, họ bị buộc chặt vào nhau trong một thời gian dài, cùng nhau trải qua hai khoảng thời gian ba năm. Theo góc nhìn của Lâm Dĩ Nhiên, tất cả đều là sự trao đổi. Ba năm đầu tiên cô dùng sự ngây thơ của mình để đổi lấy. Ba năm tiếp theo cô dùng nước mắt để đổi lấy.
Nhưng thực ra Khâu Hành chưa bao giờ cần cô đổi lấy điều gì. Điểm đến cuối cùng của Khâu Hành chỉ có một, đó là nâng đỡ cô, để cuộc sống của cô không còn biến động, bình yên và ổn định sống tốt cả cuộc đời.
***
Có một nơi để về, đó là nhà. Có người để yêu thương, đó là gia đình. Có được cả hai, đó là hạnh phúc.
“Nhà” là như thế nào đối với Lâm Dĩ Nhiên và Khâu Hành? Dường như, nó mãi mãi là thứ trừu tượng và xa xỉ mà họ không cách nào có được.
Đọc xong cuốn tiểu thuyết này lại làm tôi nghĩ đến tình yêu của Liễu Địch và thầy Chương Ngọc trong bộ truyện “Bến Xe”. Một hành trình đầy biến động, mà điểm dừng cuối cùng đã định sẵn là xa nhau. Bởi vì bảo vệ người con gái mình yêu mà Chương Ngọc đã dùng cả mạng sống để đánh đổi. Còn trong câu chuyện “Ba Năm Rồi Lại Ba Năm”, Khâu Hành lại dùng cả cuộc đời của mình gánh vác cả cuộc đời của Lâm Dĩ Nhiên.
Lâm Dĩ Nhiên là cô gái sinh ra với biết bao nhiêu bão tố bủa vây. Mẹ mất, cha dượng giở trò đ ồi b ại, ba ruột bỏ đi để lại món nợ lớn đè lên đôi vai nhỏ bé của cô gái mới có 17 tuổi ấy. Từ đó, cuộc sống của cô là bóng tối bao trùm không tìm thấy một chút tia sáng nào.
Nếu mọi thứ với Lâm Dĩ Nhiên là bóng đêm vô tận thì của Khâu Hành lại là vực sâu thăm thẳm, chỉ có hơn chứ không kém. Cuộc đời anh đáng lẽ phải đứng trên đỉnh vinh quang, được mọi người ngưỡng mộ. Thế nhưng, ông trời lại muốn trêu đùa số phận của anh.
Ở tuổi 19, anh gánh trên vai khoản nợ khổng lồ của ba, cả gia đình anh lại mang trên mình mạng của người khác. Sau biến cố ấy, mẹ anh bị t âm t hần, anh từ bỏ con đường đại học với tương lai tươi sáng để bước chân vào buôn bán kiếm sống trả nợ.
Lần đầu tiên Lâm Dĩ Nhiên gặp Khâu Hành trong hoàn cảnh vô cùng trớ trêu. Cô như một người c hết đuối với lấy cái phao cứu sinh của cuộc đời mình. Anh cứu cô khỏi tay những người đòi nợ thuê, từ đó cô trở thành cái đuôi nhỏ theo sau lưng anh.
Khâu Hành đưa Lâm Dĩ Nhiên đến thành phố cô sắp nhập học rồi rời đi. Có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng anh và cô gặp nhau. Nhưng duyên phận vẫn luôn như vậy, sẽ đưa chúng ta trở về vạch xuất phát mà ta không thể tránh né được.
Những người đòi nợ thuê tìm đến thành phố Lâm Dĩ Nhiên đang sống, theo dõi cô từng giây từng phút. Ở cái tuổi 17, chưa trải qua chuyện gì đối với cô mà nói nó chẳng khác nào cực hình.
Lâm Dĩ Nhiên gọi cho Khâu Hành cầu cứu anh. Và anh đã quay trở lại đón cô rời khỏi căn nhà trọ thuê ấy. Từ đó, chiếc xe tải của anh chính là nhà của cô. Anh đi đâu cô sẽ theo đó. Bởi chỉ khi ở bên anh, cô mới có cảm giác an toàn.
Những ngày rong ruổi cùng Khâu Hành, vô thức trong trái tim Lâm Dĩ Nhiên đã có bóng hình anh lúc nào không hay. Khi sắp rời xa anh, chuẩn bị nhập học, cô không ngờ sẽ có ngày mình nói ra những lời này.
”Anh ở bên em một khoảng thời gian đợi em,... Đợi đến khi em sắp tốt nghiệp được không anh?”
Cứ thế mối quan hệ của họ kéo dài ba năm. Nhưng người cuối cùng vẫn không thể buông tay là Lâm Dĩ Nhiên. Khâu Hành cho cô cảm giác an toàn, là bờ vai cô có thể dựa vào, cô vẫn tham lam hơi ấm mà anh mang lại cho mình.
Nhưng Khâu Hành thì sao đây? Anh chưa từng mong anh và Lâm Dĩ Nhiên sẽ ở bên nhau. Cô có tương lai của riêng mình, còn anh mãi mãi sẽ bị chôn vùi trong đầm lầy của chính anh mà không thể nào thoát ra nổi.
“Em phải giữ cho cuộc đời em đi theo con đường cũ, đừng để mình ngã xuống.”
Khâu Hành biết giữa anh và Lâm Dĩ Nhiên có một khoảng trống không thể nào bước qua được. Ranh giới đó, có nhiều thứ cản bước. Phía trước của anh là bóng tối mù mịt, còn phía trước của cô lại là tương lai rực rỡ.
Lâm Dĩ Nhiên biết cô không thể lay chuyển quyết định của Khâu Hành. Vì thế, cô học lên thạc sĩ, ỷ vào sự chăm lo chu toàn của cô mà kéo dài thêm ba năm ở bên anh nữa. Nhưng sáu năm đằng đẵng bên nhau, vô số lần cô tỏ tình với anh nhưng đều nhận lại sự từ chối.
Sau những lần bị Khâu Hành cự tuyệt, Lâm Dĩ Nhiên dành tất cả số tiền mà anh cho cô cộng với số tiền mà mẹ cô để lại mua một căn nhà cũ, một đôi nhẫn cầu hôn. Cô muốn cược một lần, cược một lần trái tim anh sẽ vì những điều đó mà dao động.
Nhưng tất cả chỉ là tưởng tượng của Lâm Dĩ Nhiên mà thôi, Khâu Hành quá đỗi tuyệt tình. Vẫn là vậy, cô chỉ nhận được cái lắc đầu của anh.
“Nhưng Khâu Hành, em không thể mãi mãi cầu xin anh đừng rời xa em...”
Lâm Dĩ Nhiên quyết định lên vùng núi dạy học như chạy trốn khoảng thời gian đau thương đó. Nhưng tại đây, giữa cô và anh lại mở ra một khởi đầu mới, một cuộc sống mới.
Trong làn khói mù mịt ấy, họ nhận ra bản thân quan trọng với đối phương như thế nào.
Từ nay về sau, Khâu Hành sẵn lòng gánh vác cuộc sống của một cô gái, là Lâm Dĩ Nhiên mà anh yêu.
***
Những chi tiết tác giả cài cắm vào câu chuyện làm tôi rất khâm phục tình yêu của Lâm Dĩ Nhiên dành cho Khâu Hành của cô ấy. Nó quá đỗi lớn lao, là cô đã dang đôi tay của mình để bảo vệ tình yêu của hai người.
“Ba Năm Rồi Lại Ba Năm” là câu chuyện nhẹ nhàng đầy nhân văn. Mỗi người một số phận, nhưng họ không đầu hàng vận mệnh khắc nghiệt mà vẫn mạnh mẽ vượt lên tất cả, giành lại quyền sống, quyền hạnh phúc.
Từ trong bóng đêm vô tận, họ đã tìm thấy ánh sáng, sống cuộc đời mà họ hằng mong ước.
Dưới ngòi bút tài tình ấy, Lâm Dĩ Nhiên hay Khâu Hành mỗi người đều mang trong mình những câu chuyện riêng, tổn thương riêng. Nhưng họ lại đồng điệu về tâm hồn, chữa lành cho đối phương và tìm thấy sự bình yên khi bên nhau.
Có quá nhiều lời mà tôi muốn gửi gắm vào trong bài viết nhưng tôi lại không nỡ spoil nhiều. Thật sự các bạn là fan của chữa lành thực tế hãy đọc em nó đi, tôi đã khóc rất nhiều khi đọc câu chuyện này. Một tác phẩm ấn tượng đối với cá nhân tôi, một trái tim biết yêu thương của tác giả Nhị Bát Giang.
____
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Linh Đang, Qzh
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved