logo
REVIEW>> ANH TRAI TÔI LÀ NHÂN VẬT PHẢN DIỆN, NAM CHÍNH THẦM MẾN TÔI
anh-trai-toi-la-nhan-vat-phan-dien-nam-chinh-tham-men-toi
Tìm truyện
Donate

ANH TRAI TÔI LÀ NHÂN VẬT PHẢN DIỆN, NAM CHÍNH THẦM MẾN TÔI

Độ dài: 197

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 483

Giới thiệu:

Trong bộ tiểu thuyết nam nào đó, nam chính Trì Dữ được mệnh danh là Thái tử gia đất thủ đô, từ nhỏ đã thuận buồm xuôi gió, suốt quá trình thu nhận được vô số đàn em, cuối cùng trở thành người giàu nhất thế giới.

Trong quá trình nam chính đánh quái thăng cấp nhất định sẽ có nhân vật phản diện làm bia đỡ bị nam chính vả mặt các kiểu, Tống Lạc Quỳ xuyên qua phát hiện anh trai Tống Lạc Sinh của mình chính là trùm phản diện.

Tống Lạc Sinh, một công tử thế gia đất thủ đô, cùng tuổi với nam chính, hai người đứng cùng nhau, dù là giá trị nhan sắc hay năng lực đều có thể so với nam chính.

Nhưng từ nhỏ đến lớn anh vẫn luôn bị nam chính ghì chặt ở vị trí thứ hai, xem nam chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất, có điều vì luôn thất bại khi tranh đấu với nam chính mà cuối cùng tính cách trở nên vặn vẹo, muốn làm tổn thương nam chính, cuối cùng bị nam chính xử lý!

Trong khi Tống Lạc Quỳ luôn muốn để anh trai nhà mình tránh khỏi số phận nhân vật phản diện thì nam chính bên kia cũng muốn gọi anh trai cô là anh trai.

Rất lâu sau này, Tống Lạc Quỳ chột dạ nói với Trì Dữ: "Anh trai em, anh biết rồi đó."

Trì Dữ khom lưng với Tống Lạc Sinh: "Anh."

Tống Lạc Sinh vặn vẹo ôm đầu: "Anh phản đối cuộc hôn nhân này!"

….

Khi Tống Lạc Quỳ và Trì Dữ mập mờ với nhau thì không công khai, ngày nào Trì Dữ cũng vui phơi phới, đám đàn em dường như nhận ra gì đó nên dò hỏi: "Đại ca, bọn em có chị dâu rồi hả?"

Trì Dữ không hề phản bác, không lâu sau đó tin Trì Dữ có bạn gái được truyền khắp đất thủ đô, lúc Tống Lạc Quỳ nghe được tin này đã lập tức block người, đồ trai đểu!

Không lâu sau Trì Dữ với đôi mắt đỏ hoe tìm được người nọ: "Tống Lạc Quỳ, em chơi anh chán rồi hả?"

***

Thế giới mà Tống Lạc Quỳ đang sống chính là trong một quyển sách có nam chính là Trì Dữ. Còn anh trai Tống Lạc Sinh của cô là trùm phản diện, kẻ sẽ đối đầu trực tiếp với nam chính từ bé đến lớn. Thế nhưng, theo nguyên tác thì trận nào anh trai cũng bị đánh cho tan tác. Cuối cùng, mất hết tất cả, sinh mệnh cùng sự nghiệp và gia đình.

Tống Lạc Quỳ làm sao có thể chấp nhận được vận mệnh tàn nhẫn như vậy. Cô muốn cứu lấy anh trai và những người thân yêu bên cạnh khỏi kết cục bi kịch kia. Thế nhưng, ngay đến sự sống của bản thân, cô cũng khó có thể nắm giữ.

Bởi vì, cuộc đời của Tống Lạc Quỳ, được tác giả hờ hững viết chỉ bằng vài dòng ngắn ngủi. Rằng thân thể của cô rất kém, bệnh nặng rồi c hết yểu ngay từ những năm tháng thơ bé.

Ban đầu, Tống Lạc Quỳ vẫn không tin vào sự sắp đặt và cốt truyện định sẵn. Cô nghĩ rằng, mình vẫn khoẻ mạnh như vậy, sao có thể nói c hết là c hết ngay được.

Thế nhưng, bằng vào sức mạnh thần kỳ nào đó, bé con Tống Lạc Quỳ từ lúc 5 tuổi khi ấy, bắt đầu dạo chơi cùng Tử thần, mà lần nào cũng nguy cấp đến suýt mất mạng.

Tống gia sống nơi đại viện, có gia thế chống lưng hiển hách, bố mẹ của anh em Tống Lạc Sinh - Tống Lạc Quỳ đều là những tinh anh tài giỏi làm trong chính phủ, bên nội ngoại là gia tộc lớn, liên quan đến quân đội chính trị. Tống Lạc Sinh thông minh hiếu động, tràn đầy sức sống, chưa bao giờ khiến người khác bớt lo. Ngược lại Tống Lạc Quỳ bé nhỏ đáng yêu, ngoan ngoãn nghe lời vô cùng. Thế nên, cả đại gia đình đều hết lòng yêu thương sủng ái cô vô điều kiện.

Đáng tiếc, viên minh châu được người nhà nâng niu cất giữ lại hết lần này đến lần khác bị giông tố muốn kéo rơi vào đại dương sâu thẳm, không cách nào tìm được. Bé con Tống Lạc Quỳ thân thể càng lúc càng kém, chỉ một vết xước nhỏ, cũng phải đến bệnh viện cấp cứu. Dường như, phải ép c hết cô bé theo đúng nguyên tác mới vừa lòng.

Vậy nên, lúc ấy, Tống Lạc Quỳ không dám bước chân ra khỏi nhà, không dám tham gia vào bất cứ hoạt động gì, cũng không thể làm việc gì… Bởi vì, chỉ cần một sơ xuất nhỏ, cô sẽ bị thương, bị bệnh và phải c hết, dù có muốn hay không. Khoảng thời gian đó tựa như con dao lơ lửng treo trong tâm của mỗi người. Chỉ còn là nỗi sợ hãi và lo lắng vô cùng.

Vì vậy, cho dù sau này khi Tống Lạc Quỳ đã vượt qua được tử mệnh, có thể bình yên mà sống tiếp thì với những người trong Tống gia, cô luôn là cô bé con ốm yếu bệnh tật ở bệnh viện còn nhiều hơn ở nhà, cần được yêu thương chở che và bảo hộ như lúc ban đầu hơn bao giờ hết.

Tống Lạc Sinh là đứa trẻ thông minh nghịch ngợm lại ham chơi. Thế nhưng, anh rất yêu em gái nhỏ Tống Lạc Quỳ. Chỉ cần là cô muốn, bất kể thứ gì anh đều có thể tìm cách lấy về cho cô. Trải qua nhiều lần suýt mất em gái, với anh mà nói, sức khoẻ và sự bình an của Tống Lạc Quỳ, quý giá hơn hết thảy mọi thứ trên đời này.

Chỉ cần Tống Lạc Sinh anh ở đây, sẽ dùng tất cả những gì mình có, nguyện bảo vệ chở che, không để cô phải chịu chút uỷ khuất nào.

Tống Lạc Quỳ luôn thầm biết ơn và trân trọng về những tình cảm yêu thương mà mình nhận được. Thế nên, cô lại càng thêm dốc sức để anh trai không đi lên vết xe đổ như nguyên tác, đối đầu cùng Trì Dữ. Để cuối cùng, bị anh ta huỷ diệt không thương tiếc.

Thế nhưng, có những chuyện không phải cứ nỗ lực là sẽ có kết quả tốt. Tựa như khi Tống Lạc Quỳ cùng người thân từng bước chiến đấu với số phận giành lại mạng sống cho cô vậy. Bây giờ, cả Tống Lạc Sinh và Trì Dữ, đều đứng trên hai chiến tuyến khác nhau, đều nhìn nhau không vừa mắt, muốn tranh đoạt với nhau mọi thứ. Khi còn bé là địa bàn chơi đùa trong đại viện, khi trưởng thành là những hợp đồng kinh doanh, kế hoạch tài chính trong thành phố.

Dường như, vận mệnh đã định sẵn, họ chỉ có thể là đối thủ, kẻ thù không đội trời chung, rồi từng bước đi đến kết cục kia mà thôi. Thứ còn lại, phải chăng là thời gian.

Tống Lạc Quỳ cố gắng đưa Tống Lạc Sinh về con đường ngay thẳng, không nên trêu chọc hay gây rắc rối với Trì Dữ. Bởi vì cô biết, hào quang của nam chính là thứ có sẵn, sẽ phát huy tác dụng trong mọi trường hợp. Chỉ cần anh trai tránh xa Trì Dữ, sẽ không gặp xui xẻo, không trở thành hòn đá cản đường thăng tiến trong sự nghiệp của anh ta, thì có lẽ sẽ không có việc gì.

Tuy nhiên, có đôi lúc cốt truyện sẽ kéo mọi thứ về đúng quy trình của nó. Tống Lạc Quỳ biết phản kháng là vô dụng, cô chỉ có thể thuận theo và tìm cách khiến tình hình trở nên lạc quan hơn. Vì thế, mỗi lần tình cờ gặp gỡ Trì Dữ, cô luôn muốn tìm hiểu hay làm thân một chút. Để sau này nếu có chuyện gì đó xảy ra, ít nhất, vẫn còn có một đường lùi cho bản thân và thêm cơ hội cứu lấy vận mệnh của toàn bộ Tống gia.

Thế nhưng, Tống Lạc Quỳ lại không biết, từ trước đến nay, Trì Dữ chưa bao giờ để ý đến Tống Lạc Sinh, cũng không hề xem anh ta là kẻ thù hay gì hết. Người mà anh để ý chính là Tống Lạc Quỳ cô.

Tuy sống chung trong cùng một đại viện, nhưng số lần Trì Dữ gặp được Tống Lạc Quỳ rất hiếm. Một phần vì Tống Lạc Sinh là một người rất yêu thương em gái nên không hề muốn ai gặp cô, huống gì anh ta luôn coi Trì Dữ là kẻ thù nữa, một phần vì nghe nói sức khoẻ của Tống Lạc Quỳ rất kém, không thể ra ngoài, thời gian hầu hết đều là ở bệnh viện.

Thế nên, lần gặp lại tình cờ này, thật khiến Trì Dữ vui mừng. Anh biết, Tống Lạc Quỳ cố tình giữ khoảng cách với mình. Thế nhưng, chỉ cần có cô bên cạnh, hết thảy mọi thứ đều đáng giá.

Tưởng chừng, sự việc xảy ra ở nước ngoài sẽ kết thúc cho mối liên kết của họ. Nhưng dường như đó chỉ là bắt đầu cho những chuỗi sự kiện sau này. Mà mỗi một biến cố xảy ra, lại gắn kết thêm mối quan hệ đang dần định hình ấy.

Bởi vì, Trì Dữ nhận ra, anh rung động với Tống Lạc Quỳ mất rồi.

Mà hình như, những cảm xúc này đã luôn ẩn thật sâu trong tâm trí anh, ngay từ thuở niên thiếu. Có lẽ là khi trong một ngày nắng chiều nhè nhẹ buông mình trên tán cây, Trì Dữ đi ngang qua sân nơi đại viện, nhìn thấy Tống Lạc Quỳ đang ngồi trên ghế đá. Đôi mắt cô tràn đầy sự kiên định rực rỡ khi nhìn thấy anh. Rồi sau đó, trong một cái chớp mắt lại trở nên dịu dàng như ánh trăng non giữa đêm tối đầy sao.

Một thoáng trôi qua, ngỡ là khoảnh khắc khắc cốt ghi tâm.

Cứ thế, Trì Dữ đem lòng tương tư cô gái nhỏ, lại không cách nào có thể xâm nhập vào thế giới của cô được. May mắn thay, giờ đây, cơ hội cuối cùng đã đến.

Thế nên, Trì Dữ từng bước đến bên cạnh Tống Lạc Quỳ, dẫn dắt cô vào cuộc sống của anh. Biết cô lo lắng về anh trai Tống Lạc Sinh, anh liền tỏ rõ quan điểm sẽ không làm hại anh ta. Những thứ anh biết, cô có thể biết để giúp anh trai mình. Đừng sợ hãi, anh sẽ không khiến cô tổn thương hay đau lòng. Mọi thứ mà anh có, đều cho cô hết thảy.

Trì Dữ là người có thể tàn nhẫn, độc ác, nhẫn tâm với tất cả mọi người, thế nhưng xưa nay anh luôn giữ chữ tín, nói được thì làm được. Đất thủ đô này có anh, sẽ không để cho bất cứ ai, thương tổn cô gái nhỏ mà anh yêu.

Vì thế, khi nghe tin Tống Lạc Quỳ vì chuyện làm ăn của Tống Lạc Sinh mà bị người bắt cóc. Anh đã từ nước ngoài trở về, dùng cách thức nhanh nhất của mình, băng qua cánh rừng đen tối giữa trời mưa nặng hạt, tìm thấy Tống Lạc Quỳ đang yếu ớt nằm nơi kia, cứu sống cô. Khoảnh khắc ấy, như có cái gì đó vô tình nở rộ nơi trái tim cả hai. Thì ra, khi nhịp đập hoà chung, ta nhận ra rằng, tình yêu đã khe khẽ ở đó tự khi nào.

Thế nhưng, dù biết Trì Dữ có tình cảm với mình và muốn theo đuổi cô một cách nghiêm túc thì Tống Lạc Quỳ vẫn luôn lo sợ không dám công khai. Bởi vì cô biết, cô chính là chiếc vảy ngược nơi trái tim của anh trai Tống Lạc Sinh.

Từ bé đến lớn là anh đã luôn hết lòng yêu thương bảo vệ chở che cho cô. Khi cô ở viện là anh mỗi ngày ở bên, khóc hết nước mắt vì ngỡ rằng cô sẽ c hết. Khi cô bị bắt cóc là anh lưng trần chịu bị ba đánh đến thương tích đầy mình. Mỗi một giây phút trôi qua trong sinh mệnh của cô, đều là bóng dáng của anh.

Tống Lạc Sinh bảo rằng, nỗ lực của anh đi đến ngày hôm nay, đều là vì Tống Lạc Quỳ, anh làm hết thảy là dành cho cô.

Trên thế giới này, được sinh ra trong Tống gia, làm em gái của Tống Lạc Sinh, chính là may mắn cỡ nào với Tống Lạc Quỳ cô.

Thế nên, trong mối quan hệ yêu đương và tình cảm anh em này, Tống Lạc Quỳ chỉ có thể từng bước cân bằng. Để Trì Dữ hiểu rõ về Tống Lạc Sinh, cũng là để Tống Lạc Sinh hiểu rõ về Trì Dữ. Để cả hai người có thể vì cô mà chịu nhún nhường đôi chút với nhau.

Nhưng, kỳ thật là đối thủ bao nhiêu năm thì so với chính bản thân, họ đều là những người hiểu nhau nhất. Vậy nên, dù không bằng lòng với người em rể Trì Dữ lắm thì Tống Lạc Sinh vẫn nghiến răng chấp nhận. Ai bảo em gái thân yêu của anh, nguyện ý ở bên tên Trì Dữ kia cơ chứ.

Chỉ cần tên đó đối xử không tốt với cô, anh sẽ lập tức san bằng mọi thứ, đón em gái về ngay rồi cho tên kia biết thế nào là hậu quả.

Đáng tiếc, việc này chắc chắn không thể xảy ra rồi.

Bởi vì, so với Tống Lạc Sinh, Trì Dữ cũng yêu thương trân trọng Tống Lạc Quỳ không kém chút nào. Kể cả mạng của mình, anh đều có thể cho cô không do dự.

Mọi thứ của Trì Dữ, đều là của Tống Lạc Quỳ.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Thanh Yên - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN