logo
REVIEW>> ÂN VUA KHÓ NHẬN
an-vua-kho-nhan
Tìm truyện
Donate

ÂN VUA KHÓ NHẬN

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 153

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 1748

Giới thiệu:

Phải rất lâu sau đó Ngu Thanh Gia mới biết thì ra mình là nguyên nữ chính trong truyện nữ phụ, đối phương cầm hệ thống nữ phụ trong tay, xoa tay hầm hè muốn cướp cơ duyên của nàng.

Ha ha... Sớm hay muộn gì cũng phải c hết, chi bằng sống thoải mái một chút, Ngu Thanh Gia hoàn toàn buông thả bản thân, dựa vào việc mình là đích nữ, lấy mạng ra đùa làm khó dễ tiểu thiếp xinh đẹp mà phụ thân mới dẫn về. Người tiểu thiếp này chẳng phải hạng lương thiện gì, có qua có lại, mối thù giữa hai người càng kết càng lớn.

Sau đó nàng dần phát hiện ra chỗ không đúng, tại sao đối thủ một mất một còn với nàng lại là nam nhân? Hắn còn là tội phạm truy nã của hoàng thất, đứa con nhỏ của Thái tử đã bị phế, là bạo quân nổi danh sau này á á á!

Hoàng thất triều đại này có một bí mật, ví dụ như tuy rằng nam tử của hoàng thất ai cũng có tướng mạo đẹp và thiện chiến, nhưng đều là kẻ khát máu trời sinh, tính cố chấp tàn bạo có sẵn trong máu.

Thiếu niên Mộ Dung Diêm từ trên mây ngã vào bụi trần, thậm chí không thể không giả nữ, ở trong hậu viện của tùy thần để tránh mật thám. Sau khi gặp biến cố lớn, phần tàn bạo trong con người hắn gần như không thể khống chế nổi, mãi cho đến khi hắn gặp Ngu Thanh Gia, "đích nữ" trên danh nghĩa của hắn.

Trong thế giới tối tăm xao động của hắn, chợt có tia nắng chiếu vào.

#Ta yêu nàng hơn cả sinh mệnh, khi ta sống nàng cần gì cứ lấy, nhưng nếu ta phải c hết, chuyện đầu tiên ta làm là g iết nàng.

Ân vua là thứ khó nhận nhất.

***

“Nhu tình ẩn giấu nơi đáy mắt

Tiều tụy này ai sẽ xót thương

Chẳng qua là chấp niệm vấn vương

Luân hồi không đổi được duyên kiếp.” *

Trong giấc mơ mông lung của mình, Ngu Thanh Gia nhìn thấy bản thân nằm yên bất động, chén rượu độc kỳ bí rơi trên mặt đất. Xung quanh là những mảng tăm tối lạnh giá. Thế giới chìm vào tĩnh lặng bi ai. Nàng cứ thế, như bông hoa tuyết mai xinh đẹp, chưa kịp nở rộ trong mưa xuân đã bị nhuốm bụi trần. Cuối cùng, chỉ còn những mảnh nhỏ bay theo gió, về nơi rất xa.

Tỉnh lại sau cơn ác mộng kinh hoàng, lúc này Ngu Thanh Gia mới biết, thì ra nàng đang sống trong một quyển sách, mà nàng lại là nhân vật nữ chính. Theo đúng nguyên tác, cuộc đời nàng sẽ có rất nhiều biến cố, cũng gặp được những mối nhân duyên kỳ lạ, nhưng chung quy chỉ là những tháng ngày sống trong vinh hoa phú quý, bình an vui vẻ.

Bởi vì, thiên mệnh của nàng chính là Lang Gia vương Mộ Dung Diêm, người mang mệnh đế vương. Hắn từng bước đem quân chinh chiến khắp nơi, một tay thống nhất thiên hạ, trở thành vị hoàng đế trẻ tuổi thiện chiến tài giỏi xuất chúng. Mà nàng, cũng sẽ lên ngôi hoàng hậu trong tương lai.

Đáng tiếc, bối cảnh đã có sự thay đổi và kéo theo đó là hàng loạt bi kịch xảy ra khi đường tỷ Ngu Thanh Nhã của nàng, một kẻ trùng sinh mang theo hệ thống trở về.

Ngu Thanh Nhã cho rằng hết thảy những khổ sở giẫm đạp mà nàng ta phải gánh chịu ở kiếp trước đều là lỗi của Ngu Thanh Gia. Vì sao nàng ta phải chịu đựng nhiều như thế mà nàng thì có được mọi điều tốt đẹp một cách quá dễ dàng. Nàng ta ôm hận, cũng chán ghét nàng đến cực điểm. Thế nên, khi được trùng sinh mang theo ký ức và có hệ thống bên cạnh giúp đỡ, nàng ta liền muốn hủy diệt mọi thứ mà Ngu Thanh Gia đang nắm giữ.

Đến cùng, tàn nhẫn và ác độc hơn cả, là Ngu Thanh Nhã còn nhờ sự trợ giúp của hệ thống độc c hết Ngu Thanh Gia, biến nàng từ một bông hoa đang độ rực rỡ lại trở nên héo úa lụi tàn chỉ trong một khoảnh khắc. Sau đó, nàng ta còn muốn chiếm lấy vị trí hoàng hậu của Ngu Thanh Gia, hưởng hết vinh sủng.

Thế nhưng, điều nàng ta không ngờ đến chính là Ngu gia toàn tộc bị Lang Gia vương diệt môn, chỉ có phụ thân của Ngu Thanh Gia là tránh thoát, còn lại không có ai may mắn.

Sau đó, Lang Gia vương một đường chinh phạt Nam Bắc, thâu về toàn bộ giang sơn, đổi chủ hoàng quyền, lên ngôi đế vương cao cao tại thượng. Tay của hắn nhuốm đầy máu người trong thiên hạ, đôi mắt lại sắc nét rét lạnh, những nơi hắn đi qua, những gì hắn muốn, chỉ có máu tanh và c hém g iết.

Lang Gia vương Mộ Dung Diêm, đúng nghĩa là một bạo quân, tâm tính nhập ma, cuồng loạn lại đáng sợ vô cùng.

Ngu Thanh Gia cảm thấy, nàng tốt nhất vẫn không nên có bất kỳ mối liên hệ nào với Mộ Dung Diêm, hắn và nàng không chung thế giới. Điều nàng cần làm để thay đổi vận mệnh của mình là nhớ kỹ Ngu Thanh Nhã và hệ thống bên cạnh nàng ta. Thế nhưng, nàng bây giờ đang ở Quảng Lăng cách xa vạn dặm, nàng ta ở Duyện Châu, không thế nào gặp mặt hay thăm dò để xác định gì được.

Thế nên, Ngu Thanh Gia cảm thấy vẫn là sắp xếp lại một chút, cần ăn thì ăn, cần ngủ thì ngủ, cần chơi thì chơi. Nhưng mà, ai nói cho nàng biết, tại sao phụ thân của nàng mới ra ngoài vài tháng đã dẫn theo một vị tiểu thiếp như hồ ly tinh tên Cảnh Hoàn trở về. Người tiểu thiếp này không những xinh đẹp ma mị, mắt cao hơn đỉnh đầu, đối với nàng luôn bày ra dáng vẻ khinh thường ngạo mạn, không thèm để ý hay nói chuyện, đến liếc mắt cũng là ý vị sâu xa.

Ngu Thanh Gia nàng giận, giận vô cùng. Cho dù nàng chỉ là tiểu thư của gia tộc đang độ suy sút, thì nàng vẫn là đích nữ chính thống, luôn được phủng trong tay phụ thân mà lớn lên, nào có chịu uất ức như này bao giờ.

Vậy nên, phụ thân càng để ý đến hồ ly tinh Cảnh Hoàn, nhún nhường nàng ta, giữ gìn nàng ta, thì nàng lại càng muốn gây khó dễ, đấu trí đấu dũng với nàng ta, để xem xem, ở quận thái thú Thanh Châu phủ Quảng Lăng này, ai mới là người có thể đi ngang.

***

“Đừng để nước mắt rơi trên hàng mi cao ngạo của mình

Hãy buông xuống đoạn tình cảm này rồi bước qua một kiếp luân hồi mới

Ngươi đừng vì nàng mà say, thế nhân đâu ai để ý đến dáng vẻ tiều tụy của ngươi

Chẳng qua lại là một đời luân hồi…”*

Chẳng qua lại là một đời luân hồi.

Luân hồi.

Thế nhưng kiếp trước, Mộ Dung Diêm vẫn không thể buông bỏ chấp niệm trong lòng mình.

Lang Gia vương Mộ Dung Diêm sinh ra đã mang mệnh thiên tử. Từ khi còn bé, sắc đẹp nghịch thiên và sự thông minh xuất chúng của hắn đã khiến bao người cảm thán. Thế nhưng, sự tàn nhẫn lạnh lùng và thâm trầm của hắn mới thật sự khiến người khác sợ hãi. Một khi hắn nắm trong tay vận mệnh thiên hạ, thì không gì có thể khiến hắn che giấu dòng máu bạo ngược tàn nhẫn đang cuồn cuộn trong lồng ngực.

Nhưng rồi, những mưu toan chốn hoàng quyền dày nặng kéo đến, biến Mộ Dung Diêm từ một thế tử cao ngạo ngã xuống trần gian lưu lạc. Hắn vì bảo toàn mạng sống và tìm cơ hội lấy lại tất cả những gì đã mất, cải trang thành nữ nhân, thân phận tiểu thiếp ẩn mình nơi phủ Quảng Lăng của Ngu Văn Thuân.

Chính ở nơi này, Mộ Dung Diêm gặp được Ngu Thanh Gia, nữ nhi của Ngu Văn Thuân, kế nữ trên danh nghĩa của hắn.

Ngu Thanh Gia dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, tính cách hoạt bát đáng yêu và yếu ớt đến không thể hiểu nổi. Từ khi hắn bước vào phủ, nàng luôn gọi hắn là hồ ly tinh, xem hắn như kẻ thù không đội trời chung mà quyết đấu không ngừng. Hắn chỉ cảm thấy có chút phiền, cũng thật vô vị, chỉ là những chuyện nhỏ nhặt nhưng nàng nhất định phải dốc hết toàn lực mà đối kháng với hắn. Rồi lại vì hiểu lầm tưởng phụ thân không yêu thương nàng nữa, cũng quên đi người mẫu thân đã mất mà rơi nước mắt đến tan vỡ.

Giây phút đó, như có từng bông tuyết nhỏ, xoay tròn rồi nhẹ vương vào lòng Mộ Dung Diêm, khiến hắn ẩm ướt khó chịu vô cùng.

Và rồi, trên đường trở về Duyện Châu, biến cố xảy ra, khi phải đối mặt sinh tử, Mộ Dung Diêm vẫn cố gắng bảo toàn tính mạng cho Ngu Thanh Gia và mở đường để nàng rời đi. Hắn lưu lại, đối mặt cùng những kẻ ám sát, tuy g iết được bọn chúng, lại bị thương rất nặng. Hắn lúc đó đã nghĩ, đến cùng thì cũng chỉ có như vậy, máu tanh cùng c hém g iết, dường như sôi sục đầy kích thích trong huyết quản.

Sau đó, Mộ Dung Diêm suy yếu ẩn mình trong rừng rậm, nhờ bóng đêm che giấu tung tích. Thế nhưng, hắn nghe thấy như có ai đó đang gọi tên của mình. Tiếng gọi ấy càng lúc càng gần, giọng nói lẫn trong tiếng mưa, khàn khàn mang theo sợ hãi và cố chấp. Ngu Thanh Gia nàng trở về, trở về tìm kiếm hắn.

Hắn thấy nàng váy áo tơi tả, tóc cũng rối tung lên, lại bất chấp và kiên trì lần mò trong đêm tối và cơn mưa nặng hạt, từng bước từng bước tiến về phía trước. Hắn thấy nàng khóc, khóc đến thương tâm và đau lòng, khóc đến vụn vỡ, đôi mắt nhòe nước. Nàng sợ hắn c hết, sợ không tìm thấy hắn.

Ngu Thanh Gia, nàng biết không? Từ khoảnh khắc nàng quay lại này, hắn liền biết, trái tim treo lơ lửng của hắn đã có nơi bấu víu vào, dòng máu tàn ngược lãnh khốc đang chảy trong cơ thể hắn, cũng nhờ sự xuất hiện của nàng mà được xoa dịu.

Cứ thế, Mộ Dung Diêm ngầm cho phép Ngu Thanh Gia bước qua ranh giới của hắn, tùy thích ở nơi đó, muốn cái gì đều được.

Mộ Dung Diêm là một kẻ lạnh lùng, ác độc và nhẫn tâm. Vẻ ngoài của hắn càng cao bao nhiêu thì sự thông minh và tàn ác của hắn càng lớn bấy nhiêu. Hắn xem Ngu Thanh Gia là sở hữu của riêng mình, nếu hắn không có được, hắn sẽ tự tay hủy diệt.

Hắn thích cái cách nàng dùng giọng nói mềm như tơ trời nói chuyện với hắn. Hắn thích mái tóc đen buông dài của nàng lướt qua đôi tay hắn. Hắn thích nàng luôn nhìn hắn bằng đôi mắt lấp lánh sáng ngời tựa ánh sao đêm. Hắn thích nàng ỷ lại vào hắn, tin tưởng hắn hết thảy và không bao giờ rời bỏ hắn.

Thế nên, Mộ Dung Diêm muốn dốc toàn lực nhanh chóng lấy lại vị trí thế tử chân chính của mình, lật đổ phản loạn, dẹp tan những hiểm nguy đang ngày ngày rình rập hắn. Chỉ có đứng ở vị trí cao nhất, hắn mới có thể bảo vệ được nàng, đem nàng về bên mình, giữ nàng mãi mãi không rời xa.

Bởi vì, như Mộ Dung Diêm đã nói cùng Ngu Thanh Gia, trên thế giới này, bất luận nàng làm gì đều được, nàng muốn gì đều được, vĩnh viễn không phải là nàng sai, cũng không cần phải xin lỗi. Chỉ cần, chỉ cần nàng bình an vui vẻ bên cạnh hắn, hết thảy hắn đều có thể làm được cho nàng.

Bởi vì, kiếp trước Mộ Dung Diêm đã từng đánh mất Ngu Thanh Gia ngay trước mắt. Phần tàn bạo điên cuồng tưởng chừng đã ngủ say trong hắn vì cái c hết của nàng mà trở nên cuồng loạn hơn bao giờ hết. Hắn dùng máu tươi, dùng sự phẫn nộ ngập trời gieo rắc khắp chốn để xua tan nỗi đau trong lòng. Cũng nguyện hủy thiên diệt địa, đem vận mệnh thiên tử cùng ngôi vị đế vương của mình ra trao đổi mang nàng trở về. Thế nhưng, những năm tháng dài đằng đẵng trong tang thương giày vò ấy, vẫn là hắn cô độc đứng trên cao kia.

Vì vậy, khi có cơ hội quay trở lại, đổi thay con đường nhân duyên của bọn họ, hắn làm sao có thể bỏ qua được. Ngu Thanh Gia, kiếp trước nàng là của hắn, kiếp này nàng vẫn là của hắn.

“Chính nàng vì ngươi mà ca lên khúc cao lưu sơn thủy…

Nàng đã trở thành số kiếp vĩnh viễn của ngươi.”*

_____

*: Trích bản dịch lời bài hát Luân hồi do Lưu Tăng Đồng thể hiện

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Thanh Yên

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN