logo
REVIEW>> AI CHẠM VÀO SỨ TRƯỚC
ai-cham-vao-su-truoc
Tìm truyện
Donate

AI CHẠM VÀO SỨ TRƯỚC

Reviewer:

AI_Diên Vĩ

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 57

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 113

Giới thiệu:

Lần đầu tiên Bách Trầm Tùng gặp Lương Phong là ở trước cửa quán bar, anh mặc đồ vest, giày da, dưới lớp áo sơ mi mỏng manh là thân hình cao lớn cường tráng.

Một người đàn ông có dáng vẻ tinh anh đang xách một cậu con trai, nếu so sánh chiều cao thì giống như là đang xách một con gà.

Mắt kính của cậu con trai còn bị ném vào một góc.

Bắt nạt kẻ yếu, có hành động bạo lực ở nơi công cộng, vậy nên Bách Trầm Tùng xông tới, lập tức vung nắm đấm đánh người ta một phát.

Cậu con trai thoát được, vội vàng chạy đi.

Bách Trầm Tùng thì bị người ta túm cổ áo lại hung hăng ấn lên tường, hai người đánh nhau một trận.

Lương Phong: “Thằng nhóc kia chui vào quán của tôi trộm tiền, tôi dạy dỗ cậu ta, mẹ nó sao cậu lại xông tới đấm ông đây thế!”

Lương Phong đè người ở trên tường, dí sát chóp mũi vào, khoảng cách của hai người không tới ba ngón tay: “Thích hành hiệp trượng nghĩa à, được, cậu bồi thường tiền đi, ba ngày sau tiền về đúng chỗ, nếu không thì mẹ nó ông đây…”

Còn chưa dứt lời thì lưng anh đột nhiên bị khách hàng say rượu đụng phải, Lương Phong đang nói được một nửa thì bị xô nhào tới mặt Bách Trầm Tùng.

Hai người còn hôn nhau.

Không khí bỗng ngưng lại.

Bách Trầm Tùng đột nhiên lên tiếng: “Sao? Ba ngày sau tiền không về đúng chỗ thì anh sẽ hôn tôi à?”

Lương Phong: “…”

Về sau, hai tên oan gia thích nhau, rồi hẹn hò.

Trước khi ngủ Lương Phong hỏi cậu: “Em có nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?”

Bách Trầm Tùng: “Nhớ, em đấm anh một phát, anh lại nhào tới hôn em với cái miệng máu.”

Sao nghe nó lại bỉ ổi thế…

Lương Phong: “…Lúc đó anh bị xô mà.”

***

Đời này có ba cảnh tượng mà Bách Trầm Tùng sẽ mãi không bao giờ quên.

Một là cảnh bố cậu c hết thảm, ngã nằm trên đất. Hai là cảnh cậu tan học về nhà đã thấy mẹ uống thuốc tắt thở. Cảnh cuối là những người họ hàng lạnh lùng tống cậu và em trai vào trại trẻ mồ côi.

Cậu không có một tuổi thơ êm đềm, thời niên thiếu lại cơ cực. Hoàn cảnh đã hun đúc nhóc cún dễ thương thuở nhỏ thành một chàng trai mạnh mẽ cộc cằn, sẵn sàng giơ nanh sắc nhọn khi gặp nguy hiểm.

Bách Trầm Tùng tuy là hội trưởng hội sinh viên, thành tích học tập còn rất tốt nhưng cậu không phải kiểu học sinh ngoan kiểu mẫu. Cậu cũng đi bar, thi thoảng hút thuốc hay cãi lộn, đánh nhau. Cậu làm thêm một lúc vài việc đủ để trang trải tiền học và sinh hoạt phí cho hai anh em.

Người nghèo thì thường hay gặp xui. Vận xui của Bách Trầm Tùng tăng theo cấp số nhân từ khi gặp Lương Phong.

Từ vụ ẩu đả bên trên, hai người đã nhìn nhau không vừa mắt. Oan gia ngõ hẹp, hai người đi viện chữa thương thì gặp cùng một bác sĩ, sáng sớm mở mắt đi mua đồ ăn sáng cũng thấy bản mặt đáng ghét của nhau, sau đó còn cầm nhầm thẻ căn cước dẫn đến bao phiền toái sau này.

Bách Trầm Tùng đi bar thì quán bar kia là của Lương Phong, đi khách sạn đón bạn thất tình về thì khách sạn kia cũng của Lương Phong. Sau khi biết Lương Phong còn là ông chủ phòng gym cậu làm thêm, Bách Trầm Tùng hoàn toàn cạn lời rồi.

Lương Phong giữ căn cước của Bách Trầm Tùng không cẩn thận để lọt vào tay kẻ khác, dẫn đến việc cậu bị đánh oan một trận. Toàn thân đau nhức, Bách Trầm Tùng không có sức mà chửi thề nữa, thoi thóp trên giường bệnh.

Mụ nội nó, cậu nhất định phải thoát khỏi tên thái tuế này.

Bách Trầm Tùng gom góp khắp nơi để trả đủ tiền gốc cho Lương Phong, anh lại không chịu nhận. Cậu mặc xác tên này nghĩ gì, miễn là tránh xa khỏi đời cậu ra.

Lương Phong dùng hành động thực tế để bù đắp những việc anh nợ cậu, riết mãi nên hai người dần thành bạn lúc nào không hay.

Bách Trầm Tùng là người nửa chân bước vào xã hội, Lương Phong thì đã lăn lộn ngoài đời nhiều năm. Hai người đều có gia đình không trọn vẹn, vượt lên hoàn cảnh bằng chính sức mình.

Bách Trầm Tùng dần cảm thấy Lương Phong không còn đáng ghét như trước nữa. Anh dẫn cậu đi trải nghiệm những điều mới lạ, từ nếm trải mùi rượu mạnh trong bar cho đến nhảy bungee trên đỉnh núi.

Nhiều lúc cậu thấy Lương Phong rất ngây thơ, già đầu rồi còn hay đấu võ mồm hơn thua với cậu. Đôi lúc lại thấy anh trưởng thành và đáng tin cậy. Cảm xúc cậu dành cho Lương Phong rất phức tạp, kẻ từ oan gia biến thành tri kỷ. Bởi vậy khi Lương Phong có những dấu hiệu muốn tiến thêm một bước nữa trong mối quan hệ của họ, nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh khiến Bách Trầm Tùng không nói nổi câu từ chối.

Cậu là con người khô khan, không chút lãng mạn, từ bé tới lớn mới nắm tay con gái một lần, sau đó còn bị người ta đá. Cậu luôn nghĩ mình là thẳng, chưa thử với đàn ông bao giờ.

Lương Phong biết cậu rất mơ hồ với tình cảm này, nên anh nguyện ý chờ đợi.

Lương Phong bị Bách Trầm Tùng thu hút bởi những điều hết sức mâu thuẫn trong tính cách cậu. Khi an tĩnh không nói gì, cậu là chàng trai có ngoại hình khỏe mạnh, nụ cười tươi sáng. Cậu thích trò chuyện với người già, thích động vật nhỏ như mèo hay chó. Khi người khác động đến cậu hoặc những người cậu quan tâm, Bách Trầm Tùng sẽ lập tức bật chế độ mỏ hỗn, dù g iết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm thì cậu cũng nhất quyết lao vào đối thủ.

Nhóc mỏ hỗn cũng đã lao vào lòng anh như vậy, sau đó ở mãi trong tim anh chẳng chịu đi.

***

Thực sự tớ rất thích cách yêu của đôi bạn này. Có chuyện gì cũng thẳng thắn với nhau, không hiểu lầm, không làm hành động gì mập mờ với người khác. Truyện còn có một couple siêu đáng yêu khác là em trai Bách Trầm Tùng với bạn cậu.

Với tớ, đây là một bộ truyện khá chữa lành, không máu cún. Nếu cảm thấy ưng bụng với tình iu của đôi bạn trẻ này, bạn còn chần chừ gì nữa mà không nhấn thêm truyện vào giỏ hàng nè.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Dâu Tằm, Việt Quất - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN