logo
REVIEW>> PHU QUÂN LÀ QUỐC BẢO NHÀ KHOA HỌC
phu-quan-la-quoc-bao-nha-khoa-hoc
Tìm truyện
Donate

PHU QUÂN LÀ QUỐC BẢO NHÀ KHOA HỌC

Độ dài: 68

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 517

Kinh thành đệ nhất tài nữ Cố Quân, không những tư dung diễm lệ, còn có một thân tài nghệ, từ quản gia cho đến cầm, kỳ, thi, hoạ đều tinh thông. Đáng tiếc thân mẫu của nàng chỉ là một di nương, sinh ra đã mang phận thứ nữ. Thế nên, dù có tài mạo song toàn, phong quang xán lạn, gả cho đích trưởng tử phủ Quốc công liền bị coi là trèo cao. Nếu Bùi Thù không phải tên ăn chơi trác táng, không học vấn, không nghề nghiệp nổi danh Kinh thành, vị trí Thế tử phi này nào đến lượt một thứ nữ như nàng.

Đêm động phòng, phu quân ra ngoài uống rượu suốt đêm không về, cũng là chuyện trong dự kiến của Cố Quân. Từ khi đồng ý mối hôn sự này, lòng nàng vốn đã không mang nhiều hy vọng. Nàng chỉ muốn làm một chủ mẫu xứng chức, tranh thủ sinh một đứa nhỏ, nuôi dưỡng dưới gối, hiếu kính cha mẹ chồng, yên ổn qua hết quãng đời còn lại.

Ấy thế mà không hiểu vì sao, vị phu quân đổ đốn trước mắt có chút không giống lời đồn. Ngoài việc đầu tóc tán loạn, quần áo có chút xộc xệch ra thì cử chỉ, hành vi cũng xem như đúng mực, còn rất bảo vệ nàng, không để nàng chịu chút tủi thân nào. Chẳng lẽ lời đồn ngoài kia là do kẻ có lòng ghen tị mà đơm đặt, thêu dệt?

Thật ra thì, Bùi Thù trước đây đúng là một kẻ chỉ biết đánh bạc, uống rượu, chơi bời đàn đúm. Đêm động phòng, Bùi thế tử vì không phục cuộc hôn nhân này mà lén chuồn ra ngoài uống rượu, cuối cùng quá chén bỏ mạng trong một ngõ nhỏ. Vì thế, Bùi Thù mà Cố Quân thấy là “Bùi Thù” ở một nơi khác xuyên tới. Ở thế giới kia, chàng là một nhà khoa học cấp quốc gia, bởi vì lao lực quá độ mà chết trong phòng thí nghiệm, lúc tỉnh dậy, chàng đã thấy bản thân xuất hiện ở chỗ này.

Trong ký ức hỗn độn của nguyên thân, chàng nhìn thấy “bản thân” ở nơi này, mặc dù danh tiếng đã nát bét, nhưng ít nhất còn có tước vị thế tử cùng một vị thê tử mới cưới, rốt cuộc chàng có thể yên tâm “nghỉ hưu”, an nhàn sống nốt quãng đời còn lại. Thế là, chàng liền thuận nước đẩy thuyền, nhận lỗi với phụ thân, không còn ra ngoài uống rượu, đánh bạc, mỗi ngày trốn trong nhà nấu cơm nuôi vợ.

Thế nhưng, rốt cuộc nguyên thân Bùi Thù đã nhiều năm chơi bời lêu lổng, hắn “chết” rồi nhưng số nợ mà hắn vay của người ta vẫn còn đó. Cuối cùng, không chỉ khiến cho thê tử vừa qua cửa của chàng dốc hết của hồi môn ra trả nợ, còn khiến Anh quốc công tức giận, phế đi tước vị thế tử của chàng, đuổi hai vợ chồng chàng ra khỏi cửa.

May mà thê tử còn có một thôn trang nhỏ để dọn vào. Một căn nhà nhỏ, vài nha hoàn cùng một gã sai vặt, còn có sáu mươi mẫu đất…

Bùi Thù nhìn sáu mươi mẫu ruộng trước mắt, xắn tay áo… không học vấn, không nghề nghiệp sao? Nhìn xem chàng làm sao phát minh máy cấy mạ, một ngày có thể cày mười mẫu đất.

Không ai coi trọng chàng chứ gì? Chống mắt lên xem chàng làm sao để gia tăng sản lượng, làm đập chứa nước, nhân giống mới.

Dù sao, kiếp trước chàng cũng không ít lần làm những chuyện như thế này. Nhà khoa học nông nghiệp cấp quốc gia nó phải khác. Vô dụng, chẳng qua là chàng đang da dẻ mà thôi :))

Ấy vậy mà, làm nông không khó, nuôi vợ càng dễ dàng, cái khó là làm thế nào để lừa dối vợ. Hình như Bùi phu nhân càng lúc càng nghi ngờ chàng rồi :((

***

Cố Quân có dung mạo xuất chúng, tài năng nổi bật, nếu không phải thứ nữ thì chỉ cần có Bình Dương hầu phủ chống lưng, vị trí hoàng tử phi, thậm chí là Thái tử phi đều có thể thuộc về nàng. Đáng tiếc, số phận không như ý, nhiều năm cố gắng, cũng chỉ có thể trù tính mối hôn sự với Anh quốc công phủ, gả cho Bùi thế tử tiếng xấu vang xa kia.

Bình Dương hầu so với Quốc công phủ chung quy vẫn thấp hơn một bậc, nếu không phải Bùi thế tử tật xấu đầy mình, vị trí Thế tử phi này sao đến lượt nàng. Cố Quân trăm tính, vạn tính, cuối cùng cảm thấy, chỉ cần nắm chắc vị trí chủ mẫu này, có lẽ quãng đời còn lại cũng sẽ không tồi.

Cố Quân là một cô nương thông minh, hiểu rõ vị trí của bản thân. Nàng không hấp tấp ganh đua khiến đích mẫu chán ghét, cũng không cam nguyện cúi đầu nhẫn nhịn mặc người sắp đặt. Nàng trù tính vì bản thân, cố gắng tính toán cho thân mẫu cùng ấu đệ.

Dù biết bản thân gả cho kẻ chỉ biết đánh bạc, uống rượu, nàng cũng dần học cách chấp nhận, cố gắng khuyên can trong phạm vi có thể. Nàng không phải thánh mẫu, không ôm mộng khiến cho lãng tử quay đầu nhưng chung quy cũng không để mặc trượng phu ra ngoài làm loạn.

Thế nên, nàng mới mang tiền riêng ra trả nợ cho Bùi Thù. Nàng ghi nhận sự cố gắng của chàng, nên cam nguyện cùng chàng rời khỏi phủ quốc công, về thôn trang làm ruộng.

Xuyên suốt câu chuyện, tác giả đã nhào nặn ra một Cố Quân thông minh, tháo vát, có thể lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, luôn đứng về phía phu quân. Nàng từ một cô nương mười sáu tuổi, không mang theo chút hy vọng nào mà gả cho Bùi Thù rồi dần trở thành một phụ nhân đằm thắm, giỏi giang, biết tranh thủ, chỉ muốn giữ Bùi Thù làm của riêng.

Thời gian, không chỉ khiến cho nàng thành thục hơn, còn khiến cho nàng hiểu được cách yêu một người, hiểu được khao khát cùng quân bạc đầu giai lão.

Bùi Thù cũng có Bùi Thù this, Bùi Thù that. Bùi Thù this là Bùi thế tử gia ăn chơi trác táng, ngoài uống rượu, đánh bạc thì không biết gì khác. Chàng từ nhỏ tang mẫu, kế mẫu âm mưu nhiều năm, ngoài mặt giả bộ độ lượng, sau lưng lại ngấm ngầm dung túng hành vi của chàng, khiến chàng và phụ thân ngày càng xa cách. Cuối cùng, chàng vì sốc rượu mà c hết trong một con hẻm nhỏ, không ai hay biết.

Bùi Thù that là nhà khoa học cấp quốc gia, cả đời ngoài việc nghiên cứu thì cũng chỉ có nghiên cứu. Cuối cùng, lao lực mà c hết trong phòng thí nghiệm, không hiểu sao lưu lạc đến nơi này, còn chiếm lấy thân xác của Bùi Thù kia. Có lẽ vì kiếp trước làm việc quá độ mà ra đi đã khiến cho Bùi Thù lúc này chỉ muốn “nghỉ hưu”, nương theo “danh tiếng” mà nguyên thân để lại, làm một con cá mặn ở Quốc công phủ.

Thế nhưng số phận luôn biết cách trêu ngươi, nguyên thân kia để lại cho chàng không chỉ là danh tiếng xấu, mà còn có một món nợ khổng lồ cùng một thê tử vừa mới qua cửa. Phụ thân không thấu hiểu, kế mẫu bên cạnh châm ngòi thổi gió, lúc này Bùi Thù rốt cuộc cảm nhận phần nào cảm xúc của nguyên thân. Thế là, chàng không màng tất thảy, dắt theo thê tử rời khỏi phủ Quốc công này. Chàng tin rằng, bằng năng lực của mình chàng cũng có thể cho Cố Quân một cuộc sống tốt.

Bùi Thù kiếp trước chỉ biết làm việc, một mảnh tình yêu cũng không có. Mặc dù sau khi đến nơi này, chàng được hời một “cô vợ”, thế nhưng nhìn tiểu cô nương mới chỉ mười sáu trước mắt, lương tâm không cho phép chàng xuống tay. Vì vậy chàng quyết định, ngày ngày cố gắng làm ruộng, nấu cơm nuôi vợ, chờ khi nàng đủ mười tám mới hành lễ phu thê.

Hai năm là một khoảng thời gian vừa đẹp để tình yêu của chàng đơm hoa kết trái. Cuối cùng Bùi thế tử không chỉ khiến người khác lau mắt mà nhìn, còn có được một người nguyện cùng chàng nắm tay, đi hết thiên trường địa cửa.

***

Đây là một câu chuyện khá thú vị, không chỉ bởi nhân vật xuyên không là nam, mà còn bởi cách tác giả nhào nặn từng chi tiết. Các nhân vật được xây dựng vừa phải, không bị buff quá đà, cũng không bị bôi đen quá mức.

Tình cảm gia đình được đề cao, nhân quả rõ ràng, kết thúc viên mãn. Đây sẽ là một sự lựa chọn vừa đủ cho những ngày bạn cảm thấy quá căng thẳng mà cần một nốt nhạc nhẹ để nghỉ ngơi.

____

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN