logo
REVIEW>> SƯƠNG MỜ TRÊN ĐẢO HỒNG KÔNG
suong-mo-tren-dao-hong-kong
Tìm truyện
Donate

SƯƠNG MỜ TRÊN ĐẢO HỒNG KÔNG

Tác giả:

Mộc Lê Đăng

Độ dài: 95

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 465

Giới thiệu:

"Tôi đã từng thấy vô số biển cả, nhưng chỉ đắm chìm vào một đôi mắt."

Lần đầu tiên Sầm Ni gặp Möhgr là tại Địa Trung Hải ở miền Nam nước Pháp.

Người đàn ông có gương mặt lạnh lùng, khi châm thuốc dáng vẻ nhàn nhã và kiêu ngạo, nhưng đường nét phóng túng lại mang một chút mềm mại đặc trưng của người phương Đông.

"Cô có muốn đến chỗ tôi không?" Anh ta nói.

Sầm Ni nhướn mày, "Ở đó có váy để thay không?"

"Không có." Người đàn ông trả lời với vẻ mặt đầy tự tin, "Nhưng có thể có."

Giữa những người trưởng thành, sự qua lại giữa hai bên giống như một trò chơi đoán ý, không cần nói rõ nhưng cả hai đều hiểu rõ trong lòng.

Tối hôm đó, anh ta lái chiếc xe thể thao mui trần, chở cô chạy dọc theo vách đá ven biển, cúi xuống đi đôi giày cao gót vào chân cô.

Hai người hôn nhau trên ban công trong làn gió đêm khiến ngọn lửa cháy bùng lên.

Cánh đồng hoa Provence xanh biếc như màn sương lam khi họ gặp nhau lần đầu.

Sau khoảng thời gian ngắn ngủi bên nhau, lý trí của cô trở lại.

- Sau một cuộc gặp gỡ bất chợt, cả hai nên quên nhau ở nơi lãng mạn ban đầu.

Nhưng Sầm Ni không ngờ giữa đàn ông và phụ nữ, đôi khi thực sự có duyên phận.

Dù tan biến giữa biển người, họ vẫn tình cờ gặp lại.

Có những câu chuyện bắt đầu từ thiên ngôn vạn ngữ.

Nhưng cũng có những câu chuyện, chỉ cần một ánh mắt làm lí do.

Hôm ấy, dưới những chùm hoa lơ lửng tựa làn “sương xanh” nơi Địa Trung Hải gió lộng, có hai đôi mắt đã vô tình chạm nhau, chạm một khoảnh khắc, dây dưa một đời.

Sầm Ni là một nữ sinh Trung Quốc theo đuổi ngành Khoa học xã hội học đang du học trao đổi ngắn hạn tại Pháp. Trong một lần tham gia diễn đàn tại Cassis nằm ở miền Nam nước Pháp, Sầm Ni và một người bạn khác đã quyết định ở lại đây chơi thêm một ngày.

Tối hôm đó, cả hai đã cùng tới một nhà hàng nhỏ nhắn, yên tĩnh tại Cassis để dùng bữa. Cứ ngỡ chỉ là một bữa tối bình thường, nhưng rất lâu sau này khi nhớ lại, hóa ra cuộc sống của Sầm Ni đã thay đổi từ bữa tối đó.

Một chàng trai người Đức “ẩn mình” sau làn “sương xanh” xinh đẹp, sống mũi cao thẳng và hốc mắt sâu, mái tóc vàng nâu chải ngược ra sau để lộ vầng trán sáng bóng. Một chàng trai chỉ ngồi một cách thản nhiên vẫn toát lên sự mạnh mẽ rắn rỏi và khí chất cao quý, đặc biệt, chàng trai ấy dường như còn mang một chút đường nét mềm mại đặc trưng của người phương Đông. Trong phút giây ngắn ngủi đối mắt với nhau, khi anh nở một nụ cười khẽ, tim cô đã chợt loạn nhịp trong chốc lát.

Đó vốn dĩ chỉ là một sự tình cờ như cách chúng ta lướt qua rất nhiều trên đường phố hàng ngày thôi, nhưng dường như, sự tình cờ giữa Sầm Ni và chàng trai nọ lại đặc biệt hơn một chút. Hoặc ta có thể gọi là duyên phận, khi cả hai vô tình gặp nhau lần nữa trên bãi biển dập dìu sóng vỗ.

Giữa những người trưởng thành với nhau, đôi khi có rất nhiều thứ tiểu tiết, băn khoăn đều được bỏ qua, họ phóng khoáng và rạch ròi, họ sẵn sàng lựa chọn làm điều khiến bản thân vui vẻ trong những khoảnh khắc cảm xúc dâng trào, những vẫn đủ lý trí để không khiến những điều đó ảnh hướng tới cuộc sống của mình.

Sầm Ni và chàng trai nọ cũng vậy. Giữa họ dường như có một thứ sức hút kì lạ nào đó đang kéo họ tới với nhau, từ những ánh mắt, đến từng nụ cười. Và đi theo bản năng mách bảo, Sầm Ni đã dành đêm hôm đó của mình bên chàng trai người Đức tên Möhgr.

Cả hai người, không ai nghĩ rằng họ sẽ còn có gì nhiều hơn một đêm nồng nhiệt, đáng lẽ, mọi thứ nên kết thúc vào sáng hôm sau, để mọi thứ trở về con đường vốn có của nó.

Nhưng có lẽ do “chút” hứng thú chưa kịp biến mất, do những cảm xúc còn vương lại trong lòng, hoặc do đâu đó sợi tơ duyên giữa hai người vẫn còn chưa dứt, nhưng họ cứ mãi va vào nhau giữa dòng đời vội vã.

Möhgr sinh ra trong một gia đình danh giá ở lĩnh vực kinh tế - chính trị, người ta nói cuộc sống của người quyền quý là một sự tự do nửa vời. Họ có thể dễ dàng có được những món đồ xa xỉ, danh tiếng, làm những điều mình muốn, nhưng đôi khi lại có những chuyện khó mà theo ý mình. Ví dụ như hôn nhân.

Möhgr không phải một ngoại lệ, nhưng anh chưa bao giờ cảm thấy bản thân sẽ bị bó buộc bởi bất cứ điều gì, anh không phải là một lãng tử ăn chơi, mà anh có năng lực và bản lĩnh của một người đàn ông. Anh có đủ vốn liếng để tự tin rằng mình có thể tự do tự tại trên thế giới này.

Nhưng đó là nếu anh không quen biết Sầm Ni. Người con gái ấy, mang nét đẹp phương Đông, sự dịu dàng len lỏi trong nét quyến rũ, trông thì nhỏ bé tới khó tả nhưng nội tâm lại cứng rắn và mạnh mẽ hơn rất nhiều người.

Từ ban đầu chỉ đơn giản là bị thu hút bởi cô, muốn cuộc vui diễn ra lâu hơn một chút. Nhưng càng ở bên cô lâu, Möhgr càng bị con người cô làm cho say đắm. Anh từng vì những sự việc xảy ra khi còn nhỏ mà không muốn bước vào bất cứ cuộc tình nào, nhưng chính Sầm Ni đã khiến anh xuất hiện mong muốn được yêu thương, che chở một người, được đưa cô về nhà của mình, được bên cô với một danh phận thật sự.

Họ đã cùng trải qua rất nhiều khoảnh khắc bên nhau, từ nước Cassis lãng mạn tới Cannes hào hoa, từ Las Vegas với những chiếc croissant nhân chocolate trắng tới vùng đất Budaroya đầy loạn lạc.

Giữa Sầm Ni và Möhgr, họ chỉ mất một ánh mắt để nảy sinh hứng thú với đối phương nhưng lại phải dùng rất nhiều thời gian để mở lòng mình với người ấy. Hai người đều có những ký ức không hay về hôn nhân và tình yêu, nhưng điều ấy không thể ngăn cản tình cảm nảy sinh trong trái tim họ.

Dẫu vậy, nhưng như Sầm Ni hay nói, cô và Möhgr giống như người ở hai thế giới song song vậy, trong khi gia thế của Möhgr luôn có thể khiến người khác phải ngạc nhiên kính trọng thì Sầm Ni lại chỉ là một cô gái bình thường tới không thể bình thường hơn. Và tất nhiên, gia đình của Möhgr sẽ rất khó để chấp nhận chuyện Möhgr mặc kệ hôn ước, mặc kệ lợi ích gia tộc mà tới bên Sầm Ni.

Họ đã từng phải chia xa vì hoàn cảnh và những sự ngăn cấm như thế, hai người hai phương trời, nỗi nhớ chưa bao giờ vơi, nhưng không một ai thật sự từ bỏ. Họ đều nỗ lực trong âm thầm, để được tiến về phía nhau một lần nữa.

Bởi lẽ có rất nhiều điều, một khi bỏ lỡ, sẽ mãi mãi không thể lấy lại được, giống như người mình thật sự yêu, nếu buông tay thì biết đâu đó sẽ là lần cuối cùng trái tim được rung động.

Đối với Sầm Ni, sau khi gặp gỡ Möhgr, ước nguyện lớn nhất của cô đó là Möhgr được bình an, khỏe mạnh, cuộc đời an yên.

Còn đối với Möhgr, năm 28 tuổi ấy của anh, anh đã gặp được người quan trọng nhất trong cuộc đời mình, người con gái có thể khiến anh sẵn sàng hi sinh cả mạng sống của anh.

Nếu duyên phận đã trao cho hai người một cơ hội được tìm thấy nhau, vậy Sầm Ni và Möhgr sẽ dùng tất cả tình yêu của mình để tiếp tục se tơ cho mối duyên phận ấy.

Để một ngày, họ được nắm tay nhau đứng trong lễ đường thiêng liêng, nói với nhau những lời thề nguyện vĩnh cửu.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Bông hồng có gai

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN