logo
REVIEW>> ĐỐT CHÁY
dot-chay
Tìm truyện
Donate

ĐỐT CHÁY

Reviewer:

AI_Anh Đào

Designer:

AI_Anh Thảo

Độ dài: 88

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 1702

Có một thứ tình cảm thầm lặng nhưng luôn cháy bỏng, cồn cào, vậy mà chỉ dám âm thầm đứng từ xa nhìn người ta đến bên cạnh một người khác…

Đó chính là yêu đơn phương.

Quý Thính đã thầm thương trộm nhớ cậu bạn cùng bàn Đàm Vũ Trình từ những năm hai người học chung cấp ba, song khi ấy anh vẫn chỉ để ý đến cô bạn xinh đẹp Thư Tiêu, cứ thích trêu chọc gây sự chú ý với cô ấy.

Hình ảnh anh bất cần đời, lúc anh kiêu ngạo, khi anh cười vô tư, nhìn anh thành công ôm được Thư Tiêu vào lòng, những hình ảnh đó dần in sâu vào trong tâm trí cô.

“Mùa hè năm ấy từng trèo tường, ngã xuống, nếm vị kẹo, họ không phải là những người duy nhất. Còn có cả cô, chỉ là của họ thì ngọt còn của cô thì chua.”

Cứ như vậy cô thích anh hai năm, chứng kiến hết thảy cuộc tình ngọt ngào rồi lại chia tay trong đau thương của bọn họ. Sau đó vô tình cô và anh lại học Đại học chung một thành phố, gia đình của hai người lại trở nên thân thiết hơn, khiến cho tình bạn “keo sơn” của cả hai cũng từ đó mà hình thành.

Ba mẹ của hai người cũng đã từng có ý định gán ghép hai đứa con của họ lại, nhưng có vẻ như cả hai không có hứng thú nam nữ dành cho nhau, riêng mẹ Quý Thính cảm thấy Đàm Vũ Trình đào hoa khó nắm bắt nên hai bên đã từ bỏ. Bạn bè của hai người cũng chưa bao giờ nghĩ rằng cả hai sẽ trở thành một đôi, luôn cảm nhận là Đàm Vũ Trình và Thư Tiêu sẽ có ngày quay lại.

Ngay cả Quý Thính cũng cảm thấy mấy năm nay dù Đàm Vũ Trình độc thân vui tính nhưng trong mắt anh không có chỗ cho mình, cô chỉ đơn thuần là một người bạn tốt bên cạnh anh. Một người bạn thân không phân biệt giới tính, dù có ở cùng một chỗ với nhau cả đêm cũng sẽ chẳng có suy nghĩ gì quá phận.

Thế nhưng cô đã nhầm…

Chính cô là người đã phá vỡ sự cân bằng trong mối quan hệ với anh.

Một đêm nọ cô mượn men rượu, chủ động dán đôi môi mình lên môi anh. Sau đó chuyện gì đến cũng đến, căn phòng biến thành một mớ hỗn độn. Điều này đã vô tình biến mối quan hệ của cô và anh trở thành mối quan hệ mập mờ, trên tình bạn dưới tình yêu, khiến cô rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan không biết làm thế nào cho phải.

“Chúng ta có thể dừng lại bất cứ lúc nào phải không?”

“Đương nhiên, em có thể dừng lại bất cứ lúc nào.”

Điều này khiến cô vừa thở phào nhẹ nhõm, lại vừa có đôi chút thất vọng. Cô đã thành công khiến bản thân bị kẹt lại ở giữa, song tuy không thể tiến lên phía trước nhưng bản thân vẫn có đường lui.

Thôi, tới đâu hay tới đó vậy.

“Có hàng nghìn con đường, nhưng cô lại chọn con đường khó đi nhất.”

Họ cứ ở bên nhau như vậy, cứ dan díu mập mờ không rõ lại chẳng thể công khai trước mặt bạn bè người thân. Đàm Vũ Trình vẫn thờ ơ trước những hoa đào vây quanh nhưng cô cũng chẳng cảm nhận được rằng anh sẽ yêu mình. Có lẽ mối quan hệ bây giờ chỉ là sự dây dưa tạm thời, rồi một ngày nào đó nó cũng sẽ chấm dứt như bao lần xem mắt của cô mà thôi.

Và rồi cái ngày ấy cũng đến, ngày Thư Tiêu trở về.

Người con gái anh từng yêu đã trở về, mang theo vết thương chồng chất.

Quý Thính chỉ ước cuộc vui này đừng mau chóng tan, chỉ ước rằng bình yên bên anh có thể kéo dài lâu hơn một chút. Nhưng cô cũng hiểu được mối quan hệ này thực chất chỉ là giúp đỡ lẫn nhau, anh không biết cô từng thích mình, cả hai cũng không cần phải cho ra được một cái kết trọn vẹn.

“Đàm Vũ Trình.”

“Trước đây tôi đã nói với anh là chúng ta có thể dừng lại bất cứ lúc nào, anh cũng đồng ý, bây giờ tôi muốn dừng lại.”

“Được.”

Tâm trạng của cô vừa thoải mái mà cũng trống trải, như thể cái gai trong lòng cuối cùng đã được nhổ bỏ. Cuối cùng họ đã trở về như bình thường.

Nhưng thực ra không phải như vậy.

Đàm Vũ Trình không hiểu tại sao Quý Thính muốn bắt đầu lại vội vã rời đi, sau cùng lại tiếp tục đi xem mắt người khác tựa như sự mập mờ của hai người chưa hề tồn tại. Cô đâu biết rằng vì ánh mắt cô quá đỗi nghiêm túc nên anh mới tôn trọng hai chữ “dừng lại” này, nhưng sau đó mới biết thì ra cô chưa từng cân nhắc mối quan hệ với anh.

Anh muốn cô là người yêu của anh, còn cô thì hay rồi, đẩy anh đến với người yêu cũ.

“Tất cả chúng tôi đều cảm thấy anh và Thư Tiêu nhất định sẽ quay lại với nhau.”

Thật nực cười, quá khứ thì chính là quá khứ, hình bóng ấy đã trở nên xa lạ với anh song lại trở thành chấp niệm không thể nào phai trong lòng Quý Thính. Cô không biết được rằng anh cũng thích cô từ lâu, nhưng vẫn không đủ can đảm phá vỡ tình bạn thân thiết này cho đến cái ngày cô chủ động.

“Chúng ta hãy bắt đầu với một thân phận khác.”

“Hay là chúng ta bước vào giai đoạn trên mức bạn bè nhưng chưa phải người yêu, rồi tự nhiên bước vào thân phận mới. Lần này, không ai được nói dừng lại.”

Lần này, anh quyết theo đuổi cô bằng được mới thôi.

Bán Tiệt Bạch Thái hẳn không phải là một tác giả quá xa lạ gì đối với các mọt ngôn tình, và “Đốt cháy” lại là một siêu phẩm nữa của tác giả. Câu chuyện yêu thầm của Quý Thính dành cho cậu bạn cùng bàn đi kèm với những tự ti đã khiến cho tình cảm đó cứ kéo dài suốt nhiều năm trời mà không có cơ hội bày tỏ.

Có lẽ sẽ có một vài bạn không thích cách xử lý của nữ chính, nhưng cá nhân mình thấy rằng cách cô ấy lựa chọn làm mọi việc cũng có lý do. Sự tự ti và chấp niệm đã ăn sâu vào trong tâm trí cô, cộng với những ký ức thời học sinh khiến cô không thể nào chắc chắn được đoạn tình cảm này, nên cô luôn chừa cho mình một góc nhỏ.

Thông qua đó có thể thấy nam chính đến với cô nghiêm túc đến nhường nào, và anh cũng là một người đàn ông điểm mười dứt khoát.

Vậy quá trình hai người đến với nhau diễn ra như thế nào? Liệu Đàm Vũ Trình có phát hiện ra được bí mật của Quý Thính hay không? Làm sao để anh thuyết phục được ba mẹ Quý Thính để hai người yên tâm giao con gái cho mình? Mọi người hãy nhảy hố cùng mình để biết thêm chi tiết nhé!

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Phong Tâm

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN